Dịch: Hoangforever
“Nếu như Tiêu Kim thật sự hợp lực với U Linh, vậy thì thật là khủng khiếp, tương đương với việc hắn nắm giữ trong tay một cái đại sát khí. Thậm chí hắn còn có thể dùng nó để đoạt quyền.”
Có người nói.
Todd lắc đầu: “Họ không làm như vậy đâu. Nếu như có bất kỳ sự thay đổi đột ngột nào trong tổng bộ, các phe cánh cấp cao đã bị các cổ đông tàn sát rồi và những người trên thực địa sẽ triển khai chém giết nhau không ngừng nghỉ. Tiêu Kim không phải kẻ ngu. Hơn nữa U Linh là người ngoài. Theo quy định, ngoại nhân không được nhúng tay vào các thay đổi của nội bộ chúng ta.”
Lagos chế nhạo, nói một cách đầy ẩn ý,
“Ngu xuẩn! Làm sao ngươi biết được Tiêu Kim sẽ không tìm một nơi nào đó tốt hơn chứ? Sau lưng hắn chẳng lẽ không có các thế lực khác ủng hộ sao? Trái tim hắn từ lâu đã không không còn ở Overmela rồi!”
..........
Tiêu Kim nhắm mắt lại, hờ hững hỏi:
“Phái của ta có hành động gì không?”
“Lagos phụ trách tình hình chung. Họ đang điều tra nguyên nhân cái chết của Delo. Chỉ tiếc là hiện tại vẫn chưa có tiến triển gì. Đúng rồi, biệt thự của Delo đã bị U Linh phá hư. Manh mối đã bị mất.”
Tiêu Kim động tác dừng lại,
“Là ai ra lệnh mang Hắc U Linh tới hiện trường?”
“Lúc đó người khống chế Hắc U Linh là một tiểu đội trưởng có tên là Mirui. Hôm đó trong trận hỗn chiến, hắn đã chết bởi vì đạn lạc.”
“Đạn lạc.... Ái chà chà.”
Tiêu Kim lắc đầu,
“Còn Hắc U Linh đang làm gì?”
“Hắn không làm gì cả.”
“Lựa chọn sáng suốt đấy.”
Tiêu Kim gật đầu nói,
“Trước khi sự thật về vụ ám sát Delo bị lộ ra ngoài, sẽ không có bất kỳ phe cánh nào nguyện ý tiếp xúc với hắn. Một khi tiếp xúc với hắn, họ sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.”
Tiêu Hải nói:
“Còn có mấy tên dị nhân làm việc cho hắn nữa, ta thật sự không hiểu tại sao hắn ta lại có thể dễ dàng sai khiến bọn họ như vậy được?”
“Không cần phải để tâm tới hắn. Hắn ta không thể nào là thủ phạm được.”
Dừng lại một chút, Tiêu Kim hỏi tiếp:
“Xích tự phái và phái Phương Bắc có xu hướng như thế nào?”
“Cả hai đang hợp tác với phái chúng ta để điều tra manh mối.”
Tiêu Kim xoa huyệt thái dương, thở dài một hơi:
“Ai, chó cắn người còn không sủa...”
..........
Sergey ngồi trong văn phòng. Tất cả rèm đã được kéo xuống, hắn bấm điện thoại, trầm giọng nói:
"Thiếu tướng, hiện tại chúng ta nên làm gì?"
“Ngươi nghĩa sao?”
"Delo đã chết, vị trí gia chủ không thể để trống được, nhất định phải chọn ra người kế nhiệm. Tôi sẽ tham gia ứng tuyển, hi vọng ngài có thể chủ trì.”
“Ừ! Ta sẽ vận dụng các mối quan hệ của mình giúp ngươi lôi kéo thêm phiếu của các cao tầng. Chờ ngươi nắm trong tay Overmela rồi, hãy nhớ rằng ngươi làm sao có được như vậy, đừng quên ước định giữa hai chúng ta.”
“Chắc chắn rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Sergey thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười đắc ý. Các cơ trên da mặt nhăn nhúm lại.
..........
Hàn Tiêu rất là kiên nhẫn, mỗi ngày hắn đều đợi ở trong phòng. Người của công hội Trúc Vũ làm tai mắt cho hắn, hỏi thăm một số thông tin, mặc dù không nhiều, thế nhưng không đến nỗi biến hắn thành người mù.
Để báo đáp lại, Hàn Tiêu cũng không có kéo kiệt, phái ra nhiệm vụ cho người chơi công hội Trúc Vũ.... Sau đó mở ra cửa hàng kỹ năng kiếm kinh nghiệm từ bọn họ, thế là có tiền.
Lúc trước chúng ta cũng có đề cập tới, chỉ cần cấp bậc kỹ năng của Hàn Tiêu cao hơn so với người chơi thì tác dụng của việc học kỹ năng nhiều lần chính là nâng cấp kỹ năng.
Hiện tại tất cả kỹ năng của kỹ sư Hàn đều max level, đương nhiên thỏa mãn yêu cầu.
Ngươi chơi công hội Trúc Vũ không ngừng đem kinh nghiệm của mình cho vào cửa hàng kỹ năng của hắn.
Một người thì nguyện đánh một người thì nguyện chịu đựng, không lên được mới là lạ.
“Cách đấu cơ sở của ta đã max level.”
Trúc Vũ - Tiểu Phi hoan hô lên.
Các thành viên công hội bên cạnh tụ tập lại nhìn thuộc tính của hắn mà cảm thấy hứng thú vô cùng.
Trúc Vũ - Huyên Huyên buồn bực nói:
“Ta mới level 7.”
Trúc Vũ - Phiêu Hương khẽ cười nói:
“Ai bảo cậu ngày nào cũng ngủ dậy muộn, login ít như vậy.”
Nhóm người chơi này tán gẫu với nhau không có chút nào gọi là ngại ngùng. Tất cả đều bị Hàn Tiêu nghe được.
Hắn phát hiện ra một điều kỳ lạ, khi người chơi nói về nội dung không liên quan đến trò chơi, họ sẽ bị hệ thống cách âm, thế nhưng hắn lại có thể nghe thấy, có thể khẳng định đây chính là công lao của bảng điều khiển.
Bạch Bạch Bạch-----
Tiếng bước chân vững vàng càng lúc càng nghe rõ ràng.
Bang, cửa chính bị đẩy ra, bên ngoài có vô số binh sĩ, Lagos đứng chắp tay ở giữa đám binh sĩ, lạnh lùng nói:
“Hắc U Linh, ta hoài nghi ngươi và Tiêu Kim thông đồng với nhau ám sát phụ thân ta. Hiện tại đứng dậy, đi theo ta!”
“Ngươi ở đâu ra cái hoài nghi này vậy?”
Hàn Tiêu nhướn mày, Lagos trầm mặc nhiều ngày như vậy, đột nhiên tới đây gây khó dễ, có lẽ đã tìm người trợ giúp.
Không ngoài dự đoán, Lagos chế nhạo một tiếng, sau đó lùi về sau một bước, có 2 người từ trong đám người kia đi ra, là một nam một nữ.
“Thì ra là vậy.”
Hàn Tiêu phủi phủi quần, đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh, nói:
“Xem ra ngươi tốn không ít tiền.”
Một nam một nữ này là một cặp vợ chồng, Runevà Vanessa, huyền thoại trong thế giới đánh thuê. Địa vị của họ ngang hàng với địa vị của Hàn Tiêu trong giới sát thủ, thực lực thuộc về đỉnh Hải Lam Tinh tầng 3, vẫn sống sót tới tận phiên bản 2.0.
Lagos cố gắng bí mật liên lạc với cường giả. Nghe thấy hắn muốn đối phó với Hắc U Linh, rất nhiều người đã cự tuyệt hắn, không dám cùng Hàn Tiêu đối địch. Người dám tới chắc chắn là những kẻ có lòng tin giết chết được Hàn Tiêu.
Lần này Lagos đã thăm hỏi cặn kẽ, biết được hai người này có thực lực ngang bằng với Hàn Tiêu, cho nên hắn đã mời hai người tới cho chắc ăn. Kể cả Hắc U Linh có liều mạng đi chăng nữa thì cũng không phải là đối thủ của bọn họ.
Lagos cười lạnh, “Đợi tới khi ta bắt được ngươi, ta sẽ bắt ngươi phun ra tất cả những gì ngươi biết."
Hàn Tiêu lắc đầu, “Còn sống có phải tốt hơn không?”
“Hừ, lại còn lớn lối.”
Rune là một người đàn ông da đen to khỏe, hắn giơ quả đấm lên, khinh thường nói:
“Nghe nói ngươi đánh lén rất là lợi hại. Nhưng hiện tại ta đang ở cách xa ngươi những3 mét, ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào đánh lén ta đâu. Mà ngươi thì chịu được ta mấy đấm của ta chứ ? Biết điều thì buông vũ khí xuống, bằng không ta đánh nát người.”
Ở một nơi không có người, đột nhiên có một giọng nói vang lên.
“Đã lâu không gặp, Hắc Tiên sinh.”
Giọng nói này có chút quen tai.
Hàn Tiêu nhướn mày, “Ẩn Yêu, ngươi cũng tới.”
Ẩn Yêu không có trả lời, trong không khí tràn ngập sát ý.
Thì ra không phải là hai cường địch mà là ba.
Hàn Tiêu lắc đầu cười cười, chẳng trách cái tên Lagos kia bày ra bộ dạng nắm chắc phần thắng như vậy. Thật đúng là dốc hết vốn liếng ra mà!
Cảm nhận được địch ý của ba tên cường giả khóa chặt lên người mình, Hàn Tiêu cười cười, biến số hắn chờ rốt cuộc cũng tới, cơ hội lần này chính là cơ hội tuyệt vời để hắn bày ra thực lực áp đảo quần hùng của mình.
Người chơi công hội Trúc Vũ nhìn thấy tình cảnh như vậy không biết phải làm sao. Đám NPC này “cực kỳ nguy hiểm”, ai trong bọn họ, ai ở đây cũng không chọc vào nổi.
Hô ——
Một đạo gió lạnh thấu xương thổi qua, Hàn Tiêu ngay lập tức phụ thể áo giáp kiểm soát, ngay sau đó móng vuốt Ẩn Yêu róc ra một đường lửa.
Mấy tháng không gặp, Ẩn Yêu đã mạnh hơn một chút so với thời điểm hắn hơn 2 cấp kia.
Lúc đó, Hàn Tiêu cũng không có làm gì được Ẩn Yêu, cuối cùng lấy trận hòa để chấm dứt trận chiến.
Mà hiện tại, bàn về tốc độ tiến bộ, hai người hoàn toàn khác nhau một trời một vực!
Hàn Tiêu giơ tay lên, lưỡi đao tách ra tạo thành gió lốc, tốc độ cực nhanh, cắt không khí, trong không khí nhảy ra liên tiếp giá trị thương tổn. Vết thương hở ra, máu tươi chảy ra, một giây sau co lại không thấy đâu nữa, Ẩn Yêu thu da lại để băng kín vết thương.
Ẩn Yêu bị lưỡi đao tách ra làm cho sợ hết hồn. Hắn vội vàng thối lui về phía sau.
Hàn Tiêu không có truy kích, áp lực đè nặng lên lồng ngực khiến cho hắn cảm thấy căng thẳng.
Vanessa như một con hổ vồ, hung hăng đấm tới.
Hàn Tiêu giơ hai tay lên chống đỡ. Hai cánh tay truyền tới từng trận tê nhức, hắn ấy vậy mà lại rơi vào thế hạ phong.
Vanessa và Rune đều là võ đạo gia sắp cấp 60, sức chịu đựng, tốc độ đều vượt xa cơ giới sư của hắn.
Đột nhiên, Rune nhanh chóng lao tới, hai đấm hợp nhất, hóa thành một đạo Lưu tinh màu đen, tỏa ra khí nóng hừng hực, nặng nề đánh lên lồng ngực Hàn Tiêu.
Một cảm giác đau tức ở ngực bắn ra, sau đó bảng điều khiển nhảy lên một con số sát thương vô cùng cao. Đây là kĩ xảo lên cấp của hệ võ đạo, bỏ qua phòng thủ vật lý, trực tiếp tấn công vào người. Kiếp trước người chơi quen gọi nó là “Cách Sơn Đả Ngưu.”
Võ đạo gia học xong kỹ xảo tiến cấp rất là khó đối phó, tạo cho hắn áp lực không nhỏ.
Hàn Tiêu sắc mặt không đổi, bứt ra, lui về phía sau. Súng trên tay bắn ra một viên đạn cỡ lớn. Kỹ năng xạ kích của hắn sau khi max level xong, uy lực của súng tăng lên rất là nhiều.
Vanessa hai tay như một, đánh ra một cái lá chắn hình tròn che phủ người mình lại. Viên đạn trúng lá chắn bật ra, biến mất không thấy đâu nữa.
“Sóng Ly Thể.”
Hàn Tiêu cau mày. Lại là một kỹ xảo tiến cấp nữa. Hệ võ đạo bất kể ở thời kỳ nào đều có chỗ đứng, lý do là vì chiêu số vừa đẹp mắt lại toàn diện.
Lúc này, người công hội Trúc Vũ bắt đầu nổ súng. Mặc dù biết rõ đánh không lại kẻ địch, thế nhưng nếu như đã lựa chọn về phe Hắc U Linh rồi, đương nhiên họ phải hỗ trợ hắn rồi.
“Chú ý vị trí, không nên áp sát, Tiểu Phi, Khốc Khốc chú ý duy trì công kích, Huyên Huyên, đừng đứng gần phía trước quá....”
Trúc Vũ - Phiêu Hương hét lên ra lệnh. Nàng từng có kinh nghiệm chỉ huy đoàn đội, dựa theo cánh đánh Boss mà bài binh bố trận.
“Dị nhân?”
Rune phiền não, dùng tay che mắt lại. Đạn bị khí hộ thể đánh văng ra, không có cách nào bắn xuyên qua lớp da của hắn được.
Vanessa tung ra một cú đá, vẽ thành một đao khí, quét ngang qua, chặn ngang đòn tấn công của người chơi công hội Trúc Vũ.
Dưới đòn này, người chơi Công hội Trúc Vũ toàn bộ bị diệt. Thực lực cách biệt quá lớn.
Thừa dịp khoảnh khắc ngắn ngủi này, Hàn Tiêu cầm túi thiết bị đầy máy móc vọt vào phóng bên cạnh.
Rune định xông lên đuổi theo, thế nhưng liền bị Vanessa ở bên cạnh nhắc nhở, nói,
“Cẩn thận, hắn là cơ giới sư, có thể có cạm bẫy.”
Rune gật đầu.
Đột nhiên hắn đấm mạnh một cú đấm xuống sàn, vết nứt nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, cả ngôi nhà chao đảo như muốn ngã, cả căn phòng bị hủy diệt, đem chiến trường biến thành đống hoang tàn. Bất kể Hắc U Linh có bố trí cạm bẫy gì, tất cả đều sẽ không công mà tự phá.
Lagos vội vàng mang binh mính của mình rời xa.
Ầm........
Ngôi nhà ầm ầm sụp xuống, tro bụi tràn ngập cản trở hết tầm nhìn.
Rune nheo mắt lại, mơ hồ thấy bóng dáng một người từ trong đống đổ nát nhảy ra, hắn lập tức xông lên, như chiến mã xung phong, quyền vung ra như Lưu tinh chùy, ngọn lửa chói mắt xẹt qua, phóng thẳng tới đầu bóng người kia.
“Nằm xuống cho ta!”
Rune gầm lên.
Nhưng một lúc sau, hắn nghe thấy được âm thanh vù vù của năng lượng, còn có âm thanh máy móc lạnh như băng nữa.
“Hình thức cường lực!”
Phanh!
Rune chỉ cảm thấy quả đấm của mình như đấm vào tường sắt cứng rắn....Không đúng, cho dù là sắt thép cứng rắn đi chăng nữa thì cũng sẽ bị một quyền này của hắn đấm vỡ. Mà quyền này của hắn chỉ có thể đấm cho “vách tường không thể phá vỡ” kia lui về sau mấy thước.
Ngay sau đó sắt thép cứng rắn kia quấn lấy nắm đấm của hắn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận