Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Ác Lão Bà (Dịch)
  4. Chương 60: Sách này đọc cũng bạch đọc 2

Ác Lão Bà (Dịch)

  • 150 lượt xem
  • 724 chữ
  • 2024-01-09 21:10:32

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tống Phúc Quý vội vàng bưng chén sứ trắng bên trong có cháo rau dại lên cho Tống Phúc Tin uống.

“Khoai lang sao lại khó ăn như vậy?” Tống Phúc Tin ném khoai lang sang một bên.

Tống Đoàn Viên trầm giọng nói: “Nhặt lên đi!”

Tống Phúc Tin cứng miệng, tức giận nói: “Nương, con không ăn!”

Tống Phúc Tin đứng dậy vào trong buồng.

Tống Phúc Quý sửng sốt một chút, thấp giọng nói: “Nương, lão nhị chưa từng phải ăn lương thực thô, không nuốt xuống được thực bình thường. Nhường bánh bao trắng của Tiếu Tiếu cho lão nhị ăn đi!”

Tiếu Tiếu gật gật đầu, chạy nhanh đưa bánh bao trắng trong tay cho Tống Phúc Quý: “Cha, cho nhị thúc, Tiếu Tiếu ăn khoai lang là được!”

Tống Đoàn Viên trầm giọng nói: “Không được!”

Tống Phúc Quý vội vàng rụt bàn tay thò ra nhận bánh bao trở về.

“Hắn đã lớn như vậy, ăn khoai lang một bữa thì có làm sao?” Tống Đoàn Viên trầm giọng nói.

Chính là bởi vì Tống gia cái gì cũng nhường cho Tống Phúc Tin, mới chiều hư hắn, nói dối học phí, cũng nói dối sự tình Lữ tiên sinh, không quý trọng người nhà, ích kỷ.

“Ngày mai ta mang theo Phúc Truyền đi thị trấn bán dược, con còn nhớ rõ đỉnh núi chúng ta hái thuốc kia không?” Tống Đoàn Viên hỏi Tống Phúc Quý.

Tống Phúc Quý gật gật đầu.

“Kêu lão nhị đi, bảo hắn hỗ trợ con hái thuốc!” Tống Đoàn Viên cố ý lớn tiếng nói.

Tống Phúc Quý sửng sốt, thấp giọng nói: “Nương, lão nhị trước nay chưa từng lên núi, sợ là sẽ bị ngã! Đệ ấy là người đọc sách, không làm được việc kia!”

“Hắn ăn cơm Tống gia, dùng tiền Tống gia, sao không thể làm việc? Đọc sách không kém mấy ngày này!” Tống Đoàn Viên tiếp tục nói.

Tống Phúc Quý thấy Tống Đoàn Viên quyết tâm, chỉ đành đáp lời.

Tống Phúc Truyền cúi đầu gặm dưa muối, không hé răng, ngẫu nhiên ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên, trong ánh mắt tất cả đều là hoài nghi.

Ban đêm, Tống Phúc Truyền cọ xát thật lâu mới dám trở về phòng nghỉ ngơi.

Tống Phúc Tin đã sớm ném chăn của Tống Phúc Truyền xuống mặt đất, yên tâm thoải mái dùng chăn mới mà Tống Đoàn Viên vừa mua.

Tống Phúc Truyền trải chiếu trên mặt đất, kéo kéo chiếc chăn rách của chính mình nằm xuống.

“Đệ đừng có mà đắc ý, bởi vì sự tình đệ và nương ở cửa hàng đậu phụ trước đó, nên nương vẫn còn nổi nóng, chờ nương nguôi giận, tự nhiên vẫn sẽ thương ta nhất!” Nhìn thấy Tống Phúc Truyền, Tống Phúc Tin trầm giọng nói.

Tống Phúc Truyền không hé răng.

Tống Phúc Tin hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng lại ủy khuất, hồi lâu không ngủ được, cuối cùng ngồi dậy đọc sách.

Hắn tin tưởng chỉ cần chính mình thi đậu cử nhân, hắn liền vẫn là tâm can bảo bối của nương.

Tống Phúc Tin đọc sách đến nửa đêm mới đi ngủ.

Sáng hôm sau, Tống Phúc Quý vào nhà liếc mắt một cái, do dự một chút, đang định chính mình đi làm cỏ, lại bị Tống Đoàn Viên gọi đến.

“Lão nhị đâu?” Tống Đoàn Viên hỏi.

“Nương, đêm qua con đi tiểu đêm, nhìn thấy lão nhị vẫn còn đọc sách, đọc thật sự muộn, đừng bắt đệ ấy đi, chính con có thể làm được!” Tống Phúc Quý nói.

“Không được, cần phải đi!” Tống Đoàn Viên đứng ở ngoài cửa trầm giọng gọi Tống Phúc Tin, “Mau dậy cùng đại ca con đi lên núi hái thuốc, bằng không cơm cũng đừng nghĩ ăn!”

Tống Phúc Tin ở trong phòng trở mình, coi như không nghe thấy.

“Tống Phúc Tin, nếu con còn không chịu đứng dậy, ta sẽ đi vào!” Tống Đoàn Viên trầm giọng hô.

Tống Phúc Tin sờ sờ bả vai, hôm qua bị đánh vẫn còn đau, chỉ đành phải đứng dậy, chầm chậm đi ra cửa.

“Chạy nhanh đi lên núi, lão đại, con giám sát một chút, hôm nay cần phải hái đủ hai sọt thạch hộc, lão nhị nếu không nghe lời liền không cho hắn cơm ăn!” Tống Đoàn Viên trầm giọng nói, xem canh giờ không còn sớm, còn phải bắt kịp xe bò, chạy nhanh bảo Tống Phúc Truyền khiêng đòn gánh ra cửa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top