Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị giới
  3. Âm Dương Tạo Hoá Kinh (Dịch)
  4. Chương 120: Tự vả vào mặt mình

Âm Dương Tạo Hoá Kinh (Dịch)

  • 132 lượt xem
  • 1278 chữ
  • 2025-01-13 22:11:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Chương 120: Tự vả vào mặt mình

 

 

 

- Nhưng sau khi ta xuống, mới phát hiện Âu Cơ Thánh Tôn lại xé rách thời không, đưa ngươi tới tương lai, không biết sẽ xuất hiện ở thời gian nào. Vì vậy ta chỉ có thể đau khổ chờ đợi, chờ ngày ngươi xuất hiện, nhưng một chờ là mấy trăm triệu năm, tính ta lại không ngồi yên được, nên ra ngoài dạo chơi, gây chút chuyện, lại bị vô số cường giả vây giết, cuối cùng trọng thương trốn vào nơi này dưỡng thương, tới hôm nay mới tỉnh lại.

 

Thánh Long khẽ vung đuôi, đôi mắt đen nhánh chuyển động.

 

Hồ Nguyên Vũ nói:

 

- Ngươi làm gì mà bị vây đánh?

 

- Giết người, đồ thú, gây họa cho nhân gian, đoạt nữ nhân, cướp của, cưỡng gian... Ừm, chỉ như thế mà thôi!

 

Thánh Long nói.

 

Trương Nhược Trần đen mặt, còn chỉ như thế mà thôi:

 

- Phụ thân của ngươi là ai!

 

- Ngay cả phụ thân của ta ngươi cũng không biết, chẳng lẽ Âu Cơ Thánh Tôn phong ấn ký ức của ngươi, tuy lúc ấy ngươi còn nằm trong tả lót, nhưng lại là…

 

Nói tới đây Thánh Long lại ngậm miệng không nói.

 

Hồ Nguyên Vũ tò mò hỏi:

 

- Lại là gì?

 

- Không có gì, phụ thân của ta là Long Quân Thánh Tôn, thế nào, uy phong không?

 

Thánh Long hất mặt lên nói. 

 

Hồ Nguyên Vũ khinh bỉ cười nói.

 

- Cũng không phải ngươi là Thánh Tôn, có gì kiêu ngạo chứ?

 

- Này này, ngươi cũng là Thánh Tử đó, khinh bỉ ta như vậy khác nào tự vả vào mặt mình.

 

Hồ Nguyên Vũ á khẩu không trả lời được, nghĩ nghĩ thấy nó nói cũng đúng.

 

- Nhưng làm sao ta biết ngươi nói là thật, mà không phải cố ý lừa lấy sự tín nhiệm của ta.

 

Thánh Long xì mũi nói.

 

- Huynh đệ, ta nói có thật hay không trong lòng ngươi đã rõ ràng rồi, có cần làm khó nhau thế không, đừng bảo với ta là ngươi vô tình lạc vào nơi này nhé, hai nhà chúng ta vốn có giao tình sâu đậm, huyết mạch có thể cảm ứng lẫn nhau, ngươi là dựa theo cảm ứng trong huyết mạch mới tới nơi này đi.

 

Tử Trúc ở trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp nói:

 

- Thánh Tử, con Thánh Long này nói không sai, nó đúng là hậu duệ của Long Quân Thánh Tôn, tên là Lạc Long Thiên, thời điểm nó sinh ra, nô tì từng theo chủ nhân tới Miễu Sơn chúc mừng, chỉ bất quá tiểu gia hỏa này rất tiện, ở Tiên giới bị người hô đánh kêu giết, nếu hắn không phải con của Long Quân Thánh Tôn, thì đã bị giết không biết bao nhiêu lần rồi.

 

Hồ Nguyên Vũ gật đầu, xem ra cảm ứng trong lòng hắn không sai, gia hỏa kia thật là bằng hữu từ trên Tiên giới xuống đây.

 

- Huynh đệ, ngươi đang nghĩ cái gì đấy. Ngươi yên tâm, sau này có ca ca ở bên cạnh, nhất định sẽ bảo kê ngươi chu toàn.

 

Lạc Long Thiên bá khí nói. 

 

- Ngươi đánh còn không lại ta, còn to mồm.

 

Hồ Nguyên Vũ xì mũi khinh bỉ, Lạc Long Thiên đang định phân bua, đột nhiên không gian dưới lòng đất sáng lên, cả hai như bị lực lượng nào đó cuốn đi, chờ Hồ Nguyên Vũ tỉnh hồn lại, thì phát hiện mình đã ở vị trí trước lúc vào sơn cốc, nhưng sơn cốc lại biến mất không còn tăm tích, trước mặt chỉ là rừng rậm âm u, cổ thụ che trời.

 

- Chuyện gì xảy ra?

 

Hồ Nguyên Vũ ngơ ngác hỏi Lạc Long Thiên, ánh mắt của Lạc Long Thiên xoay tròn, trả lời một cách lơ đểnh:

 

- Chắc là Truyền Tống Trận lúc trước ta bố trí, bây giờ ta tỉnh lại thì nó bị kích hoạt thôi, không có chuyện gì?

 

Hồ Nguyên Vũ nghi ngờ nhìn nó, biết gia hỏa này còn che giấu rất nhiều thứ, lúc trước nói chuyện cũng ấp a ấp úng, nhưng đối phương không muốn nói, hắn ép hỏi cũng vô dụng, chờ thực lực mình đầy đủ, lại trở về điều tra cũng không muộn.

 

- Này, huynh đệ, ngươi đi đâu đấy?

 

Lạc Long Thiên nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ bước đi, vội vàng chạy theo hỏi. 

 

- Ta đi đâu liên quan gì tới ngươi? Với lại ta không phải tiểu đệ của ngươi, còn tự nhận đại ca, cẩn thận ta cho ngươi một kiếm.

 

Lạc Long Thiên nhảy tưng tưng lên nói:

 

- Sao lại không liên quan, ta hạ giới chính là đi theo ngươi lăn lộn, tự nhiên phải ở bên cạnh ngươi rồi? Hơn nữa hai nhà chúng ta đời đời thế giao, ta lại sinh ra trước ngươi, nên xưng đại ca có gì không đúng chứ?

 

- Ngươi cũng nói theo ta lăn lộn, thì ta làm đại ca mới đúng, hơn nữa tu luyện giới chưa bao giờ nhìn tuổi tác định tôn ti, xưa nay chỉ nhìn thực lực, tu vi của ta mạnh hơn ngươi, nên ta làm đại ca, ngươi làm tiểu đệ.

 

- Này này, lời không thể nói như vậy…

 

Cứ như thế, hai gia hỏa này một đường hành tẩu một đường cãi nhau, chỉ vì ai làm đại ca mà cãi suốt một ngày, cuối cùng không ai nhường ai, Hồ Nguyên Vũ gọi nó là Tiểu Long, nó gọi Hồ Nguyên Vũ tiểu tử, làm Hồ Nguyên Vũ tức muốn ói máu, nhưng lại không làm gì được.

 

…

 

Trở về Ngọc Hoa Cung, Hồ Nguyên Vũ gọi Tiểu Lý Tử vào, hỏi tình hình hơn nửa tháng nay trong cung như thế nào, Tiểu Lý Tử báo đã xử lý xong tất cả nội gián, bên Hoàng hậu lại im ắng đến kỳ lạ, không hề có chút động tác gì.

 

Chờ Tiểu Lý Tử lui ra, Hồ Nguyên Vũ về phòng thay đổi một bộ cẩm bào mới, chỉnh lý tóc tai gọn gàng, sau đó tiến về phía địa lao của Ngọc Hoa Cung.

 

Trong cung, ngoài nhà lao lớn của Tông Nhân Phủ, thì mỗi cung đều có địa lao riêng của mình, dùng để giam giữ, xử phạt các thủ hạ, cung nữ, thái giám làm sai.

 

Hồ Nguyên Vũ chỉ đi một mình, còn Tiểu Long thì đã chạy vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp dưỡng thương khôi phục, Âm Dương Tạo Hóa Tháp đối với người bình thường mà nói là không thể vào ở được, vì không gian bên trong chưa hoàn thiện, tràn đầy Hỗn Độn Khí, nhưng đối với Tiểu Long lại là thánh địa, có thể nhanh chóng khôi phục tu vi.

 

Tới địa lao, Hồ Nguyên Vũ đi vào phòng giam của Trần Thanh Di trước, vì được dặn dò, nên nơi giam Trần Thanh Di không phải lao ngục tăm tối, mà là một gian phòng khá sạch sẽ và ngăn nắp, bên ngoài tràn đầy minh văn trận pháp, để tránh cho phạm nhân phá cửa lao ra, bất quá dù không có những trận pháp này, Trần Thanh Di cũng đừng hòng ra được, Tỏa Thần Liên không phải chỉ nói chơi.

 

Mở cửa đi vào, chỉ thấy một mỹ nhân mặc bạch y ngồi ở bên bàn, khuôn mặt như thiên sứ thất thần không biết đang suy nghĩ gì, càng làm cho nam nhân sinh ra dục vọng che chở và bảo hộ.

 

- Phu nhân đang nghĩ gì thế?

 

Trần Thanh Di tỉnh lại, nhìn thấy là Hồ Nguyên Vũ tới, lập tức đứng bật dậy nói.

 

- Ngươi muốn xử lý phu thê chúng ta như thế nào…

 

Hồ Nguyên Vũ cười nhạt.

 

- Phu nhân nói thiếu rồi, phải nói là muốn xử lý Triệu gia và Trần gia như thế nào mới đúng.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top