Chương 127: Mở lòng
- Khi ấy ta cũng vì vậy mà làm ra hi sinh, trở thành vật thông gia để hai bên thỏa hiệp, nhưng đối với những kẻ quy thuận với Dị Ma tộc kia, ta làm sao có thể thuận theo, trong đêm động phòng, ta kích hoạt Băng Hoàng Thể của mình, để hàn khí xông phá kinh mạch, đông mình, cũng đông kẻ đáng ghét kia, hắn tất nhiên là chết, nhưng ta cũng bị phản phệ nghiêm trọng, hàn khí bị mất không chế, thường xuyên hành hạ mình đến sống không bằng chết.
- Trải qua ba lần như vậy, bên kia không còn ai dám nhắc lại chuyện thông gia với ta, một là sợ nữ nhân điên như ta, hai là bởi vì ta căn cơ hủy hoại, không thể nào đột phá Luyện Thần Giả cấp 81, cho nên đã bị bọn hắn bỏ qua.
- Tứ ca của ta cũng là vì muốn tiêu diệt phe Dị Ma tộc, cho nên mới quy thuận Nhị hoàng tử, muốn mượn lực lượng của triều đình, đáng tiếc, đánh chết hắn cũng không ngờ tới, một hoàng tử Thần Triều lại dám đi cấu kết với Dị Ma tộc, không những không giúp được gia tộc, ngược lại đầy bổn tộc vào chỗ vạn kiếp bất phục…
- Lúc đầu ta tiếp xúc chàng, kỳ thật là có ý câu dẫn, cũng muốn mượn lực lượng triều đình, nhưng về sau, về sau…
Hồ Nguyên Vũ mỉm cười hỏi:
- Về sau như thế nào?
Triệu Nhã đỏ mặt, ấp úng nói:
- Chàng đã biết, vì sao còn làm khó thiếp?
Hồ Nguyên Vũ ôm chặt lấy nàng, ôn nhu nói:
- Ta biết lúc đầu nàng còn chưa tin tưởng, không dám đặt hết hi vọng vào ta, nên ta không trách nàng, cũng không giận nàng, đây là nhân chi thường tình, nhưng kể từ hôm này, Triệu Nhã nàng chính là nữ nhân của Hồ Nguyên Vũ ta, tất cả gánh nặng trên vai nàng, sẽ do ta gánh vác, sau này nàng chỉ cần làm một nữ nhân vui vẻ khoái hoạt, sống theo ý thích của mình là được, biết chưa?
Triệu Nhã ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt lấp lóe lệ quang, đưa tay ôm lấy đầu hắn cúi xuống, môi của hai người dính lại với nhau, như cả thế giới chỉ còn bọn họ.
- Hoàn thành nhiệm vụ truyền thuyết, chinh phục Bách Mị Tiên Tử Triệu Nhã, thưởng 6000 điểm tạo hóa.
Thanh âm của Tử Trúc vang lên, Hồ Nguyên Vũ biết, mình đã thành công lấy được trái tim của nữ tử số khổ này rồi, sau này vận mệnh của nàng sẽ cột vào trên người hắn, phu xướng phụ tùy, một lòng một dạ đến chết cũng không thay đổi.
…
Nhìn thấy mỹ nhân mặt mũi tràn đầy e lệ, trong lòng Hồ Nguyên Vũ rung động, đưa tay nắm lấy kéo nàng trở về:
- Vừa rồi là ai chủ động hôn ta, sao bây giờ lại có vẻ e sợ?
- Chàng…..
Thanh âm của Triệu Nhã có chút run run.
- Sau này gọi ta là phu quân.
Hồ Nguyên Vũ nói.
Triệu Nhã có chút e lê lườm hắn:
- Ai đồng ý chứ…
- Nhưng mới rồi ai đồng ý để ta chăm sóc cả đời nhỉ…
Hồ Nguyên Vũ cười hắc hắc nói.
Triệu Nhã nói gấp:
- Nhưng… nhưng…
Hồ Nguyên Vũ tiến đến bên tai nàng thấp giọng nói:
- Không nhưng gì cả, nàng không chạy thoát khỏi tay của ta đâu.
Triệu Nhã khẽ nhếch môi đỏ, muốn nói lại thôi, cuối cùng thẹn thùng gật đầu:
- Ừm.
Hồ Nguyên Vũ cười lên, hai tay chặn ngang ôm lấy nàng đi vào phòng, dọa đến Triệu Nhã hoa dung thất sắc:
- Chàng làm gì vậy?
Hồ Nguyên Vũ nhìn nàng nói:
- Đã là phu thê, tự nhiên phải đi động phòng rồi.
Bộ ngực của Triệu Nhã chập trùng bất định:
- Nhưng thiếp còn chưa chuẩn bị...
Hồ Nguyên Vũ cúi đầu nhìn mỹ nhân trong ngực, khóe môi treo một ý cười tà mị:
- Những chuyện này có gì mà chuẩn bị, nàng chỉ cần nằm yên là được, việc còn lại cứ để ta lo.
Triệu Nhã đỏ mặt nói:
- Có hoàng tử nào nói chuyện vô lại như chàng không?
- Nàng không phải đã thấy rồi đó sao? Ha ha…
Triệu Nhã đỏ bừng cả mặt, chôn khuôn mặt ở trong ngực hắn, cũng không dám nhìn thêm, Hồ Nguyên Vũ cười càng vui vẻ, ôm nàng từng bước một đi đến bên giường, lúc này thì Triệu Nhã không còn có biểu thị cự tuyệt nữa.
Chỉ thấy đôi má của Triệu Nhã đỏ ửng, bộ dáng hoàn toàn giống như một tân nương tử thẹn thùng, nàng biết cái gì nên tới rốt cục cũng sẽ tới, trốn cũng trốn không thoát, hơn nữa nàng không muốn trốn, tại sao phải trốn chứ? Tâm hồn thiếu phụ giống như hươu chạy, vừa thẹn thùng lại vừa khẩn trương.
Thân thể của Triệu Nhã mượt mà, khí chất đoan trang tăng thêm vẻ e lệ càng thêm mềm mại, gương mặt của nàng ửng đỏ, thân thể run nhè nhẹ, loại biểu lộ của nữ nhân này làm cho người tâm ngứa, Hồ Nguyên Vũ tự nhiên cũng khó có thể ức chế…
Vừa nghĩ tới vưu vật như Triệu Nhã có thể cùng hắn chung giường chung gối, trong lòng không khỏi cuồng hỉ, thân thể nàng run nhè nhẹ, nên Hồ Nguyên Vũ có thể cảm giác được bây giờ nàng rất khẩn trương.
Dựa vào trong ngực hắn, Triệu Nhã cơ hồ có thể nghe được tiếng tim hắn đập thình thịch, khí tức dương cương tỏa ra, làm nàng cảm thấy ngất ngây, thậm chí có chút mê say, môi của hắn từng chút tiến đến trên mặt nàng, đôi mị nhãn của nàng khép lại, lông mi dài nhỏ nhẹ nhàng rung động, nhìn mị thái của nàng, lại để cho ngọn lửa trong người Hồ Nguyên Vũ bùng mạnh.
Tựa hồ vì xấu hổ, cũng giống như Triệu Nhã trong lúc nhất thời còn khó có thể tiếp nhận loại thân mật này, nàng theo vô thức tránh né, bất quá hắn dùng tay gắt gao giữ lấy bờ vai của nàng, tham lam hôn lên, dưới sự kiên trì, môi của hắn bắt đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng khéo léo của nàng.
Vừa mới tiếp xúc, Hồ Nguyên Vũ cảm thấy môi của hắn như chạm lên cánh đồng mật hoa mềm mại, hơi mát lạnh, hơi run rẩy, còn có cảm giác ngon ngọt.
Một lúc sau, hô hấp của Triệu Nhã bắt đầu dồn dập, phản ứng của nàng càng thêm cổ vũ hắn, bất quá hắn còn không có tiến công vào khu vực yếu hại của nàng, mà nhẹ nàng vỗ về bờ vai nàng, sau đó hai bàn tay trượt đến phía sau lưng bắt đầu xoa lấy
Triệu Nhã thở hắt kéo dài, giờ thì nàng không muốn hai bàn tay kia ngừng động tác, thân thể của nàng có quá nhiều bộ vị cần hai bàn tay ấy vỗ về, Hồ Nguyên Vũ rất kiên nhẫn, mãi đến khi hắn cảm giác thân thể của Triệu Nhã đã hoàn toàn thả lỏng, hắn mới bắt đầu tiến hành bước tiếp theo.
Đầu lưỡi duỗi vào khoang miệng, nhưng Hồ Nguyên Vũ không có lập tức mút cái lưỡi thơm tho, mà cẩn thận liếm láp trong vòm miệng, hắn không có bỏ qua bất luận khe hở nào, một bên dùng lưỡi liếm láp, bàn tay thì vuốt ve sau lưng Triệu Nhã, bắt đầu trượt đến trên bắp đùi, Triệu Nhã rốt cục bỏ xuống tất cả xấu hổ, còn không chờ hắn chủ động tiến công, chính nàng đã vươn cái lưỡi nhỏ thơm tho, chủ động quấn giao với đầu lưỡi của hắn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận