Chương 140:
Mộ Dung Phong nói:
- Nghe nói năm nay Yêu tộc có hơn sáu trăm người tham gia khảo hạch, hơn nữa dẫn đội là Hắc Viên vương tử, có huyết mạch Tiên thú Cự Sơn Bạo Viên. Yêu tộc vẫn muốn phản kháng quyền thống trị của Đại Nam Thần Triều, đoán chừng lần này Yêu tộc sẽ ở thời điểm khảo hạch, ra sức chèn ép tu sĩ của Đại Nam Thần Triều chúng ta.
- Hai năm trước Chư Thần Học Viện khảo hạch, sở dĩ Đại Nam Thần Triều chúng ta chết nhiều như vậy, nghe nói là vì thí sinh của Yêu tộc ám sát.
Một tu sĩ nói:
- Khó trách hai năm trước Đại Nam Thần Triều chúng ta chỉ có 300 người thông qua Chư Thần Học Viện khảo hạch, khẳng định đều là Yêu tộc cố ý chèn ép.
- Nghe nói Hắc Viên vương tử cũng là một thiên tài, năm nay 25 tuổi liền đạt tới Khai Đạo kỳ.
...
Tất cả mọi người nghị luận Hắc Viên vương tử, cũng có người cảm thấy lo lắng cho khảo hạch năm nay.
Dù sao thí sinh của Yêu tộc là gấp đôi Đại Nam Thần Triều, nếu bọn họ có chủ tâm muốn chèn ép Đại Nam Thần Triều, chỉ sợ năm nay tỉ lệ tử vong của tu sĩ Đại Nam Thần Triều cũng sẽ rất cao.
Đột nhiên ở trên bầu trời phía trước, một cái cự thủ ngũ sắc lớn đền hơn năm dặm, bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ đến ép Huyết Phượng Hoàng hoảng sợ kêu to, thân thể run rẩy, không tự chủ được rơi xuống dưới.
Lâm trưởng lão cũng giật nảy mình, nguồn lực lượng kia không phải hắn có khả năng đối kháng, người ra tay ít nhất cũng thần Thần Quân hậu kỳ, hắn vội vàng đánh ra một tờ phù lục, lực lượng thiên địa nhanh chóng tụ về phía phù lục, phù lục vỡ nát, hình thành một cột sáng to đến hai dặm, dài hơn mười dặm bắn về phía cự thủ ngũ sắc.
Cách đó không xa, Phụng lão đang tiềm hành đi theo bảo vệ Hồ Nguyên Vũ cũng bị một cường giả bí ẩn đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, thoát khỏi trạng thái ẩn thân.
Ở hai phương hướng khác cũng truyền ra tiếng nổ đì đùng, lực lượng ba động cực kỳ kịch liệt.
Có thể nói, tất cả lực lượng âm thầm đi theo bảo vệ đều bị kiềm chế.
Lúc này Tần Vũ Khanh không lưu dấu vết từ trong lọn tóc lấy ra một cây châm, kẹp ở giữa hai ngón tay.
Thân thể mềm mại của nàng chậm rãi nghiêng về phía Hồ Nguyên Vũ.
Trên lưng Huyết Phượng Hoàng tổng cộng có 300 tu sĩ trẻ tuổi, lúc này đều ngã trái ngã phải, có người còn chịu không nổi áp lực hôn mê, dù Hồ Nguyên Vũ chết ở dưới Đoạt Mệnh Châm, cũng không có ai sẽ hoài nghi đến trên người nàng.
Nàng muốn xuất thủ!
Thần thức của Hồ Nguyên Vũ cường đại cỡ nào, mặc dù đang bị lực lượng của cự thủ kia áp chế, nhưng vẫn lập tức phát giác được khí tức nguy hiểm, trong nội tâm sinh ra cảnh giác.
Trong nội tâm Hồ Nguyên Vũ sinh ra cảm giác bất an mãnh liệt, tóc gáy toàn thân dựng thẳng, giống như phản xạ có điều kiện lăn một vòng ra xa, Tần Vũ Khanh ngồi ở bên cạnh hoảng sợ, lập tức thu Đoạt Mệnh Châm về.
- Chẳng lẽ hắn đã nhận ra? Làm sao có thể?
Tần Vũ Khanh tim đập thình thịch, không dám ra tay.
Trần Hạo nhìn thấy Tần Vũ Khanh không ra tay, Hồ Nguyên Vũ lại lăn về phía hắn, hai mắt có chút nheo lại, trong mắt hiện lên sát ý.
Tay hắn giấu ở trong tay áo, chân khí vận chuyển tới hai ngón tay, lặng lẽ bắn ra một cây Đoạt Mệnh Châm.
Đoạt Mệnh Châm mảnh như lông trâu, từ đầu ngón tay hắn bay ra, coi như là con mắt của tu sĩ Khai Đạo kỳ bình thường cũng nhìn không tới quỹ tích phi hành của Đoạt Mệnh Châm.
Nếu bị Đoạt Mệnh Châm đâm trúng, Hồ Nguyên Vũ chắc chắn phải chết.
Thế nhưng làm cho Trần Hạo giật mình là, Hồ Nguyên Vũ rõ ràng đưa kẹp lấy Đoạt Mệnh Châm.
Phải biết từ đầu đến cuối, Hồ Nguyên Vũ không có quay người, tựa như sau lưng có mắt, chỉ duỗi ra hai ngón tay, liền chuẩn xác kẹp lấy Đoạt Mệnh Châm.
- Không có khả năng! Coi như là Khai Đạo hậu kỳ, cũng không có khả năng ở trong khoảng cách gần như vậy phát giác được Đoạt Mệnh Châm, chớ nói chi là tiếp được Đoạt Mệnh Châm.
Trong lòng Trần Hạo hoảng hốt.
Nhưng hắn lại không biết, Hồ Nguyên Vũ có Lĩnh Vực Tuyệt Đối, vừa nay khi cảm nhận được nguy hiểm, hắn liền kích hoạt lĩnh vực, ở trong phương viên ba trượng, mọi thứ đều không thể gạt được hắn cảm ứng.
Hồ Nguyên Vũ nắm Đoạt Mệnh Châm, xoay người lại, ánh mắt có chút âm lạnh nhìn Trần Hạo nói:
- Đoạt Mệnh Châm, không gió im ắng, sát nhân vô hình, kiến huyết phong hầu. Ngươi là sát thủ?
Trần Hạo biết rõ thân phận bạo lộ, liền ra tay lần nữa, tay niết chuôi kiếm, bá một tiếng, một đạo kiếm quang từ trong tay áo bay ra, dùng tốc độ như tia chớp đâm về phía trái tim của Hồ Nguyên Vũ.
Trong tay áo là Vô Ảnh Kiếm!
Kiếm giấu ở trong tay áo.
Thân kiếm cực kỳ nhỏ, giống như sợi tơ.
Mặc dù Trần Hạo chỉ là Khai Đạo sơ kỳ, lại từng ám sát qua một Khai Đạo hậu kỳ, tạo nghệ ở trên kiếm đạo rất cao thâm.
Một kiếm ra, xuất hiện 25 bóng kiếm.
Trong chớp mắt, mũi kiếm đi tới trước ngực của Hồ Nguyên Vũ.
Bên cạnh, rất nhiều người đều phát ra tiếng kinh hô.
Lâm trưởng lão vừa mới kích hoạt tiên phù xong, quay đầu quát lớn:
- Lớn mật!
Bá!
Một đạo kiếm khí từ trong tay Lâm trưởng lão bay ra, lướt qua người Trần Hạo.
Trần Hạo phát ra thanh âm buồn bực, thân thể co rút, ngã ở trên lưng Huyết Phượng Hoàng.
Lúc này tiên phù đã phá nát cự chưởng, men theo khí cơ đánh vào trong không gian hư vô.
Ầm…
Có thể loáng thoáng nghe được một tiếng rên rỉ đau đớn, không gian nơi đó vô cùng hỗn loạn, lực lượng ngũ sắc tuôn trào, rất lâu sau mới từ từ ổn định lại.
Áp lực biến mất, Huyết Phượng Hoàng như trút được gánh nặng, thân thể lấy lại thăng bằng, tiếp tục bay vút lên không.
Mộ Dung Phong chạy tới bên cạnh Trần Hạo kiểm tra, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Đã chết!
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lâm trưởng lão.
Tu vi của vị Lâm trưởng lão này cũng quá cường đại, chỉ búng tay liền giết chết một cường giả Khai Đạo kỳ. Hơn nữa trên người Trần Hạo không có bất kỳ vết thương nào, cực kỳ quỷ dị.
Lâm trưởng lão thu tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm thi thể của Trần Hạo nói:
- Hắn sử dụng Đoạt Mệnh Châm và Vô Ảnh Kiếm, nhất định là sát thủ của Vô Ảnh Môn. Vô Ảnh Môn một mực muốn đưa sát thủ vào Chư Thần Học Viện, không nghĩ tới hôm nay lại bị bản trưởng lão gặp được. Chết chưa hết tội.
Sau đó ánh mắt của Lâm trưởng lão lại nhìn về phía Hồ Nguyên Vũ, hỏi:
- Cửu điện hạ, ngươi không có sao chứ?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận