Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Âm Phủ Thần Thám (Người Săn Lỗi Lầm ) (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 32: Ngươi thua, thì phải ăn gạt tàn thuốc

Âm Phủ Thần Thám (Người Săn Lỗi Lầm ) (Dịch) (Đã Full)

  • 200 lượt xem
  • 1760 chữ
  • 2023-08-13 20:41:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tiểu Chu đột nhiên cao giọng: "Tất cả mọi người nghe cho kỹ, vị Tống đại trinh thám này vừa mới nói, nếu như hắn không khám nghiệm ra vết tích trên thi thể, hắn sẽ ăn cả cái gạt tàn thuốc. Wow! Là thủy tinh công nghiệp đấy."

Các cảnh sát đang làm việc tại hiện trường lập tức tới tham gia náo nhiệt, Vương Đại Lý bất bình thay tôi: "Đừng chỉ nói có Dương tử, nếu ngươi thua thì làm sao?"

Tiểu Chu nhìn một lượt xung quanh, nói: "Nếu ta thua liền ăn tàn thuốc cùng đầu mẩu thuốc, nghe cũng được chứ?"

Mọi người ồn ào cả lên, rõ ràng là ủng hộ tiểu Chu, dù gì hắn cũng là tổ trưởng tổ kỹ thuật.

Đối với việc khám nghiệm tử thi, tất nhiên tôi rất chắc chắn, nhưng tự dưng bị khiêu khích như thế rất khó chịu, trong đầu nghĩ chớ có đắc ý, đợi lát nữa sẽ biết.

"Được, ta xem qua thu thể một chút, khi nào khám nghiệm sẽ nói với ngươi." Tôi nói.

"Được thôi." Tiểu Chu cười: "Có điều ngươi cũng đừng bôi chính dấu tay của mình vào đấy nhé."

"Yên tâm, ta đâu có ngu mà làm vậy, còn phải giữ thể diện chứ, việc gì phải giở thủ đoạn." Tôi cười lạnh.

Tiểu Chu nghe ra trong lời này có ý trào phúng, gắt lên một tiếng: "Ta đây chờ xem trò lừa bịp của ngươi."

Sau khi hắn đi khỏi, Hoàng Tiểu Đào liên tục thở dài: "Tống Dương, tôi có lỗi với anh."

"Rốt cuộc có chuyện gì?" Tôi hỏi.

Hoàng Tiểu Đào nói, Tiểu Chu là người ở cục cảnh sát Caspian Sea điều về, tâm cao khí ngạo, ban nãy nghiệm qua thi thể xong, báo cáo kết quả cho Tiểu Đào, nàng buột miệng nói một câu: "Không sao, chờ Tống Dương tới ta bảo hắn khám nghiệm." Ai ngờ câu nói này động chạm tới tự ái của tiểu Chu.

Hắn liền truy hỏi tôi là ai, làm nghề gì, Hoàng tiểu Đài nói tôi là truyền nhân Ngỗ Tác, nhất thời làm tiểu Chu có cảm giác ô nhục, cho nên vừa thấy tôi đến hắn liền khiêu chiến với tôi, muốn thị uy trước mặt tôi.

Hoàng Tiểu Đào buông tay một cái: "Tôi là một tổ trưởng không tốt, không biết điều hòa quan hệ giữa các thành viên trong tổ."

"Chuyện này cũng không trách cô được, tôi cảm thấy tính cách của tổ trưởng tổ kỹ thuật tiểu Chu kia có vấn đề." Tôi đáp.

"Tiểu Đào tỷ tỷ, tỷ và vị cảnh sát đó ai chức vụ cao hơn?" Vương Đại Lý hỏi.

"Hai chúng ta ngang hàng nhau, có điều ta chật vật leo lên tới vị trí này, còn hắn con đường tới chức đó ngắn hơn nhiều, hơn nữa vừa vào đội hình cảnh đã là cảnh ty rồi." Hoàng Tiểu Đào cười khổ.

"Dựa vào cái gì mà hắn được như vậy?" Đại Lý hỏi tiếp."

"Dựa vào trình độ học vấn chứ sao, học vị hắn là tiến sĩ hình sự học, ta chỉ tốt nghiệp đại học cảnh sát, làm sao mà so bì được." Hoàng Tiểu Đào tự giễu.

Vương Đại Lý xúc động: "Mẹ ơi, thì ra làm cảnh sát cũng phải xem trình độ học vấn, có điều hắn nói mình là đệ tử của Lý Xương Ngọc, thật giống như đang bốc phét."

Tôi giải thích: "Ngươi nghe lầm rồi, hắn chỉ là nghe qua Lý Xương Ngọc giảng một giờ học thôi, muốn là đệ tử của Lý Xương Ngọc, với tính cách của hắn còn lâu mới có cửa."

Sách của Lý Xương Ngọc viết, tôi cũng có vinh dự đọc qua, thực ra trong thời gian học đại học, gần như tất cả các cuốn sách về pháp y trong thư viện tôi đã nuốt sạch, đối chứng với "tẩy oan tạp lục" và "thần thiên xử án" cũng thu hoạch được không ít kiến thức mới.

Chính bởi biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng.

Hoàng Tiểu Đào lo lắng nói: "Tống Dương, tôi vừa nghe thấy Tiểu Chu nói với người trong tổ rằng, thi thể này có vẻ không bình thường, khả năng đã bị hung thủ xử lý dấu vân tay, cho nên hắn mới nắm chắc phần thắng, đánh cược với anh. Nếu anh cảm thấy không chắc, để tôi dùng lời nói cho qua chuyện này."

Tôi khoát tay: "Trừ khi hung thủ là ma quỷ, nếu không dứt khoát để lại manh mối."

Tôi rút trong túi ra một cây gậy gỗ màu đen, chỉ dài cỡ gang tay. Vương Đại Lý hỏi tôi định làm gì, tôi giải thích: "Cái này gọi là thính cốt mộc. Đây là gỗ cây bách, dùng để thính cốt biện âm (nghe tiếng xương). Gỗ bách rắn chắc, hiệu quả truyền âm rất tốt, lần trước là ta không chuẩn bị sẵn, mới ghé tai trực tiếp lên thi thể."

Sau đó, để chứng minh thứ này có tác dụng, tôi dán thính cốt mộc vào lồng ngực thi thể, khoang bụng và phần lưng, dùng ngón tay gõ vào tứ chi, âm thanh vọng lại khiến tôi biết được, thời gian chết của nạn nhân khoảng bảy ngày. Nếu ghé tai trực tiếp vào thì quá kinh dị.

Bảy ngày?

Cũng chính là truyền thuyết đầu thất người chết trong dân gian. Tên béo phát hiện thi thể nói rằng lúc đó đệm có hơi dịch chuyển, chẳng lẽ là do nguyên nhân này?

Đương nhiên, tôi cũng chẳng để tâm tới chi tiết đó, chức trách của Ngỗ Tác chỉ là thu thập chứng cớ, truy nã hung thủ. Còn sự việc hồn ma âm quỷ không phải chuyên môn của tôi.

Nạn nhân đã mất một lượng máu lớn, cộng thêm việc bị nằm trong môi trường kín, mặc dù đã chết bảy ngày, nhưng chỉ mới thối rữa một chút.

Trên thực tế, nạn nhân không bị rút sạch toàn bộ máu, bởi vì tôi nghe thấy trong lồng ngực còn có lưu lại chút máu đông. Một người nếu mất đi 30% máu sẽ bị choáng, mất đi 50% máu là hệ thống tuần hoàn tê liệt, lập tức tử vong.

Từ những đặc điểm của thi thể, có thể nhận định 70% máu đã bị mất đi, nhiều máu như vậy có thể chứa vào mấy chai coca to, nghĩ tới đó tôi không khỏi rùng mình, nhìn vào hai cái lỗ trên cổ.

Chẳng lẽ hung thủ thật sự là ma cà rồng, hút hết máu tươi của cô ta?

Tôi bảo Vương Đại Lý mang kéo tới, cắt bỏ quần áo lót của nạn nhân. Đại Lý trợn mắt nhìn: "Mẹ ơi, ngươi chú ý một chút, Tiểu Đào tỷ tỷ vẫn còn ở đây đó."

"Đừng nói nhảm." Tôi bực mình.

Hoàng Tiểu Đào chỉ khoanh tay bình tĩnh đứng nhìn, đối với cảnh tượng này, nàng cũng chẳng có phản ứng gì, khiến Vương Đại Lý rất ngạc nhiên.

Nghiệm thi mà còn phân biệt nam nữ, chẳng phải là trò hề sao? Trong mắt tôi, thi thể cũng chỉ là một đồ vật mà thôi.

Hoàng Tiểu Đào hỏi: "Tống Dương, anh tính làm gì, có dùng giấm trắng chưng như lần trước không?"

Tôi lắc đầu, trong tình trạng này, giấm trắng hấp thi thể sẽ không có hiệu quả. Mà bây giờ là đêm khuya, tôi cũng không mang theo ô đỏ tới.

Nghiệm thi phải nhập gia tùy tục, lần này tôi sẽ dùng một thủ pháp mới.

Tôi gọi Vương Đại Lý mang cái balo của tôi tới, tôi lôi bên trong ra một cuộn giấy Tuyên thượng hạng, và một chai dầu sơn trà. Vương Đại Lý hỏi tôi để làm gì, tôi giải thích: "Đương nhiên là để khám nghiệm dấu tay."

Tôi không có nói là vân tay, bởi vì tôi có linh cảm trên thi thể này khả năng thật sự không lưu lại vân tay.

Tiểu Chu thấy vậy liền đi tới nói: "Ơ, Tống đại trinh thám bắt đầu nghiệm thi rồi à, để ta học hỏi xem."

Tôi đáp: "Vậy ngươi cứ mở to mắt ra mà nhìn cho thật kỹ đi."

Tôi bảo Vương Đại Lý lật thi thể lên, từ hai lỗ máu trên cổ người chết, hung thủ rõ ràng là bám vào sau lưng cô ta mà hút máu, cho nên nhất định sẽ xuất hiện dấu tay.

Thêm nữa, giấy Tuyên và dầu sơn trà, cái nào cũng đắt muốn chết, tôi không thể nào dùng để khám nghiệm toàn bộ cơ thể. Một tờ giấy Tuyên bốn thước có giá 20 tệ, dầu sơn trà 100 tệ một cân (một cân TQ = 1/2kg nhé, còn giấy Tuyên là gì thì các bác tra GG giùm em, vì nó là vật dùng để nghiệm thi, giải thích thì dài mà không giải thích thì ko hiểu nó có tác dụng gì.)

Một chiêu dùng giấy nghiệm thi này là một phương pháp xa xỉ nhất của quan đề hình thời đại Tống truyền lại.

Tôi trải hai tờ giấy lên lưng thi thể, nhỏ xuống mấy giọt dầu sơn trà, đảm bảo giấy thấm hoàn toàn dầu.

Bị dầu thấm vào, giấy Tuyên dần biến thành màu trong suốt, có thể nhìn xuyên xuống da thịt phía dưới. Sau đó tôi lại trải một tờ giấy Tuyên lên trên, chờ tới khi tầng giấy thứ hai ướt đẫm mới thôi.

"Này, ngươi bôi dầu lên thi thể, sau này lau làm sao được?" Tiểu Chu vừa nói, ánh mắt đột nhiên chăm chú nhìn vào thi thể.

"Mọi người xem, hình như có thứ gì đó xuất hiện!" Hoàng Tiểu Đào la lên.

"Sao tôi không thấy gì?" Vương Đại Lý nheo mắt nói, hắn bị cận tới 10 độ, muốn nhìn rõ vết tích mờ mờ quả thật vô phương.

Bị dầu thấm ướt, trên giấy Tuyên đã bắt đầu xuất hiện những đường ranh dấu tay, nhưng rất mờ nhạt, mắt thường nhìn thấy chỉ là một đám màu sắc đậm hơn xung quanh một chút mà thôi, nhưng trong mắt của tôi thì thấy rất rõ.

Ngay cả vị trí dấu tay xuất hiện cũng trùng khớp với suy đoán của tôi.

Sau đó tôi phủ một tầng giấy thứ ba, giấy Tuyên cũng dần bị thấm ướt, tiếp đến là tầng thứ tư, thứ năm.

Cuối cùng dầu sơn trà không thấm lên được nữa, phía trên tầng này, giấy Tuyên giữ nguyên màu giấy gốc, chỉ có một vài chỗ, dầu trà từ từ nổi lên, tạo thành hai dấu bàn tay.

"Mẹ ơi, quá đỉnh." Vương Đại Lý hét lên.

Hoàng Tiểu Đào cũng kinh ngạc: "Sao anh làm được vậy Tống Dương?"

"Không...cái này không thể nào!" Tiểu Chu trợn tròn mắt: "Ta hiểu rồi, ngươi là một tên lừa đảo, chắc chắn trên giấy có gì đó."

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top