Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Anh Giống Như Thần Linh Hạ Phàm (Dịch)
  4. Chương 14: Quá kiêu ngạo, quá giỏi chịu đựng

Anh Giống Như Thần Linh Hạ Phàm (Dịch)

  • 339 lượt xem
  • 688 chữ
  • 2021-12-08 23:03:00

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cơn đau trong tưởng tượng không hề ập tới. Chiếc gối đầu rơi xuống đất, Khâu Đình ngẩng đầu lên, Thư Diên đang đứng đằng trước cô ta.


Một bên đầu của cô rũ rượi, thái dương đỏ bừng, rịn ra tơ máu.


Thư Diên thấy hơi nhói đau, cô giơ tay lên sờ, chắc là khóa kéo cứa vào.


Hiển nhiên, Khâu Đình không ngờ là Thư Diên lại chắn cho mình. Cô ta đứng chôn chân tại chỗ, bờ môi mấp máy, cuối c9ùng không nói ra câu gì cả.


Thư Diên không phải người lương thiện. Cô đỡ cho Khâu Đình chẳng qua là vì chuyện này có liên quan đ3ến cô. Cô hiểu cảm giác bị người thân trách mắng hơn bất cứ ai, càng không muốn trở thành kíp nổ phá hỏng tình cảm bố con của người khác.


Quả nhiên, đúng như mong muốn của cô, mọi người đều bình tĩnh lại.


Bầu không khí trong phòng bệnh cũng trở nên nặng nề.


Khâu Đình đứng tại chỗ, cúi gằm mặt xuống.


Nhiếp Thanh nhìn Thư Diên, không nhìn ra được cảm xúc trong mắt bà.


Khâu Khải Sơn vẫn chưa nguôi giận.


Bà ngồi xuống giường, vuốt lưng cho ông: “Đình Đình còn nhỏ, ông chấp với con bé làm gì.”


Nói đến chuyện đó, Khâu Khải Sơn biết Nhiếp Thanh đau lòng hơn bất cứ ai. Ông cố gắng dằn cơn giận xuống: “Tôi không sao, bà đi xem Nguyễn Nguyễn thế nào.”


Cô bé này có rất nhiều ưu điểm, chỉ có điều quá kiêu ngạo, quá giỏi chịu đựng, không để tâm tới bất cứ chuyện gì, cũng chẳng có khát khao gì cả.


Thực ra trong lòng ông biết rất rõ, Thư Diên mới là người buồn nhất trước cái chết của Tiểu Nguyên. Có lẽ cô vẫn chưa thoát ra khỏi sự ràng buộc ấy.


Mới đầu, ông cũng từng trách cô, hận cô, nhưng theo thời gian trôi qua, tất cả đều nhạt nhòa, dần dần bình thường trở lại.


Ông cũng hiểu rằng mình không thể đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu cô.


“Bác Khâu, cháu không sao.” Thư Diên liếc nhìn Nhiếp Thanh, sau đó mới nhìn Khâu Khải Sơn.


Trán cô không sao, chỉ hơi xước da thôi, máu cũng khô lại rồi.


Khâu Dương rút mấy tờ giấy đi tới trước mặt cô: “Anh dẫn em đi xử lý.”


Theo phép lịch sự, Thư Diên nhận lấy khăn giấy, mở miệng từ chối:


“Không cần, không có vấn đề gì lớn.”


Tóm lại là không chết được.


Trước kia lúc luyện tán đả, ngày nào mặt mũi cô cũng bầm dập, đâu có thiếu miếng thịt nào. Bị thương có chút xíu thế này chẳng đáng nhắc tới.


Chuông điện thoại trong túi vang lên. Thư Diên xoay người, nói với hai người trên giường: “Bác Khâu.”


Cô dừng lại một lát rồi mới nói: “Mẹ, con đi nghe điện thoại.”


Nhìn Thư Diên mở cửa đi ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, Khâu Dương bỗng thấy bực bội. Chiếc khăn mặt rơi xuống đất, khiến anh ta khó chịu lạ thường.


Nhiếp Thanh đứng lên, kéo Khâu Đình ngồi xuống ghế, vuốt tóc cho cô ta: “Đừng so đo với bố con, ông ấy cứ thế đấy.”


Thư Diên đang đứng ngoài cửa, cô cũng nghe thấy câu ấy.


Ngoài hành lang, Thư Diên ngồi trên ghế, cầm chiếc điện thoại lạnh lẽo.


Tiếng chuông hẹn giờ vẫn còn đang kêu.


Không có cuộc gọi nào hết, cô đã tự đặt chuông, hơn nữa rất kịp lúc. Cô đoán không sai chút nào, lần này bọn họ lại xung đột với nhau.


Thư Diên tựa vào tường. Hơi lạnh xuyên qua lớp áo len, thấm vào làn da của cô, làm cô nổi hết gai ốc.


Đầu óc nhức nhối, cô muốn hút thuốc.


Cô thò tay vào hai túi. Không có thuốc, cũng không có bật lửa.


Thư Diên mím môi, tựa đầu vào tường, nhìn phía cuối hành lang. Cô đoán là mình đã làm rơi trên xe cảnh sát.


Xui thật, họa vô đơn chí.


Thư Diên lên cơn thèm thuốc, cổ họng đắng chát.


Tay nắm cửa chuyển động, là tiếng mở cửa.


Thư Diên ngước mắt nhìn sang. Cô đứng lên, đôi mắt đen như mực lóe sáng: “Mẹ!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top