Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Anh Giống Như Thần Linh Hạ Phàm (Dịch)
  4. Chương 15: Chiếc áo mà cô đã mặc

Anh Giống Như Thần Linh Hạ Phàm (Dịch)

  • 364 lượt xem
  • 724 chữ
  • 2021-12-08 23:04:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ở cửa, Nhiếp Thanh đứng đó, một chiếc áo khoác nam vắt trên cánh tay.


“Thư Diên, đi theo mẹ.”


Nhiếp Thanh đưa áo cho cô, vẻ mặt tang thương.


“Ừm.”


Bà đi trước, Thư Diên theo sau.


Mái tóc dài của Nhiếp Thanh được búi sau gáy, mấy sợi vương bên ngoài đung đưa theo bước chân bà.


Thư Diên nhớ Nhiếp Thanh thích tóc ngắn gọn gàng, nhưng bây giờ lại để tóc dài.


Ngoài sảnh bệnh viện.


Cơn mưa đã tạnh, chỉ còn gió thổi đìu hiu.


Nước đọng trên mặt đất, thỉnh thoảng lại gợn sóng.


Thư Diên đứng sau Nhiếp Thanh, nghe thấy bà nói: “Hôm nay con làm rất tốt.”


Tốt gì cơ? Tốt vì đã chắn cho Khâu Đình?


“Lần đầu tiên, và cũng là lần cuối cùng.”


Thư Diên cười nhạo một tiếng, dường như đang tự giễu.


Cô biết Nhiếp Thanh nghĩ thế nào, đơn giản là ngoan ngoãn nghe lời người nhà họ Khâu, nhất là Khâu Đình, cứ tôn thờ như tổ tiên là được.


Đúng là Thư Diên có tội, nhưng người cô cần chuộc tội không phải là Khâu Đình, cô cũng sẽ không làm thế.


“Sau này con sẽ không để mặc Khâu Đình lên mặt nữa.”


Nhiếp Thanh nổi giận xoay người lại: “Sao cô giống hệt ông bố cô vậy hả? Cứng đầu, không khôn khéo gì cả.”


“Đừng có nhắc tới bố! Bà không xứng.”


Thư Diên gần như hét lên, chiếc áo khoác trong tay cũng mất đi độ ấm.


Nhiếp Thanh giơ tay lên không trung, bàn tay run rẩy, đẩy vào vai Thư Diên.


“Con không thể nghe lời một chút được sao!”


Thư Diên loạng choạng lùi về sau vài bước.


Nghe thấy giọng nói như sắp khóc của Nhiếp Thanh, cổ họng cô nghẹn lại.


Trái tim như bị bóp chặt, giày xéo.


Cô ngước mắt lên, âm thầm hít sâu một hơi, thản nhiên nói: “Không thể.”


Giọng nói của cô vô cùng kiên quyết.


Nhiếp Thanh đứng đó, không nói một câu nào nữa.


Bóng đêm che đi tầm nhìn, Thư Diên không nhìn rõ vẻ mặt của Nhiếp Thanh.


Cô đặt chiếc áo trong tay vào tay bà, nhẹ giọng nói: “Con về đây ”


Giọng nói hơi nghèn nghẹn. Cô đi hai bước rồi dừng lại, quay đầu gọi một tiếng: “Mẹ.”


Nếu có một ngày con không còn nữa, mẹ có nhớ con không?


Cô không hỏi ra câu ấy, và cũng không dám hỏi. Gió đêm thổi tới, Nhiếp Thanh ngẩng đầu lên, đôi mắt ửng đỏ.


Thấy cô chỉ gọi mình mà không nói gì, bà nghi hoặc nhìn cô.


Thư Diên nhíu mày lại vì lạnh, lắc đầu một cách cứng ngắc: “Không có gì, mẹ vào phòng đi!”


Trong phòng có người cần bà. Khâu Dương mang thuốc sát trùng ra ngoài, chỉ nhìn thấy một bóng lưng lẻ loi.


Sau cơn mưa, con đường quốc lộ trở nên lạnh lẽo vắng lặng. Gió lạnh thổi tới từng cơn, làm lá rụng đầy đất. Thư Diên nhẹ nhàng giẫm lên, tạo ra những âm thanh vui tai. Sau khi rời khỏi bệnh viện, đi bộ được mấy phút, cô tìm đến một cửa hàng ở ven đường.


Thư Diên vào cửa hàng, nhìn một lúc mà không thấy có loại thuốc mình thích, cô tùy tiện lấy một bao và một cái bật lửa.


Cô từng hút rất nhiều loại thuốc rồi, loại thích nhất là Black Devil, bởi vì hương vị của nó rất đặc biệt, là hương bơ mà cô thích, ngửi mùi cũng rất thơm.


Thư Diên quét mã QR thanh toán. Lúc đánh mắt sang bên cạnh, cô thấy một người đàn ông đang đi tới.


Là anh! Trùng hợp thật. Vân Mạch vẫn mặc chiếc áo cảnh sát ấy, là chiếc áo mà cô từng mặc.


Trên khuôn mặt nghiêm túc của anh không có biểu cảm dư thừa nào, càng thêm lạnh lùng sắc nét. Đôi mắt đen như mực của anh mang theo tia sáng hút hồn. Lúc này anh cũng nhìn sang, tầm mắt hai người chạm vào nhau trên không trung.


Thư Diên nhìn sang nơi khác, vẻ mặt thản nhiên; “Đội trưởng, sao anh lại ở đây?”


Cô không biết tên anh, chỉ biết anh là đội trưởng đội Cảnh sát hình sự.


Hôm ấy đội viên của anh đã nói vậy, đương nhiên cũng là do cô chủ động hỏi.


Đội trưởng…


Huyệt thái dương của Vân Mạch giật giật. Yết hầu anh trượt một cái, ngẩn ngơ giây lát rồi giơ chai nước khoáng trong tay lên.


“Mua nước”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top