- Trang Chủ
- Ngôn tình
- Anh Giống Như Thần Linh Hạ Phàm (Dịch)
- Chương 39: Kỹ thuật không tốt, chịu đựng một chút
Trong sảnh phá án, ánh sáng chói lòa.
Trên bức tường màu trắng treo một chiếc đồng hồ, kim giây chuyển động, âm thanh tích tắc lọt vào tai.
Thư Diên nhất quyết không chịu đi bệnh viện, một là vì ngại phiền phức, hai là không muốn gặp Khâu Dương. Lần trước anh ta dặn cô tới bệnh viện tái khám, nhưng cô không đi.
Vân Mạch mang hộp y tế tới, ngồi xổm xuống trước mặt cô: “Kỹ thuật không tốt, chịu đựng một lát.”
“Ừm.” Khuôn mặt của Thư Diên căng cứng.
Trong hộp y tế của cảnh sát có đầy đủ dụng cụ, được sắp xếp gọn gàng chỉnh tề.
Vân Mạch cầm bàn tay bị thương của cô. Ngón tay anh thon dài, vẫn ấm áp như bình thường. Điều khác biệt duy nhất là trong lòng bàn tay có một vết chai rất nhỏ, nếu không đụng vào thì sẽ không nhìn ra được.
Anh kẹp bông vào rồi nhúng vào thuốc nước, đầu tiên là lau vết máu dính bên ngoài vết thương, động tác rất nhẹ nhàng.
Thư Diên nói: “Cô ta cố tình đúng không?”
Lau sạch vết máu xong, Vân Mạch thay một miếng bông khác, hiếm khi anh nhẹ nhàng và kiên nhẫn như vậy.
Vết thương đỏ rực đập vào mắt. Anh dừng lại mấy giây rồi mới trả lời cô: “Ừm.”
Thuốc khử trùng tiếp xúc với vết thương, xót đến mức Thư Diên rụt về sau: “Vậy cô ta có bị phạt không?”
Động tác của anh càng thêm nhẹ nhàng. Anh nhướng mày nhìn cô, lông mày khẽ nhướng lên, cố gắng nhịn cười.
Nếu là người khác gặp chuyện này thì đoán chừng đều sẽ nhân nhượng cho yên chuyện. Lần đầu tiên anh thấy một người tới địa bàn của người khác, nhưng không chỉ nín nhịn, mà còn đòi phạt người ta.
“Có, Cục Cảnh sát cũng có quy định, sẽ bị xử phạt đúng tội.”
Nhận được một câu trả lời vừa lòng, Thư Diên thở phào một hơi, gật đầu nói: “Ừm.”
Cô có thể cảm nhận được địch ý của Ngô Giai Nghiên. Chẳng qua là cô ta bị tình cảm làm lu mờ đôi mắt, tưởng rằng ai cũng giống cô ta thôi.
Ngu dốt!
Làm sạch vết thương xong, Vân Mạch lấy thuốc chống viêm ra, sợ vết thương nhiễm khuẩn lần hai nên lại bôi thêm thuốc Povidone Iod.
Thuốc bôi vào vết thương. Vân Mạch giơ tay Thư Diên lên đặt cạnh môi mình, nhẹ nhàng thổi cho cô.
Mềm mại, ấm áp, còn hơi ngứa.
Rõ ràng cùng là một động tác giống nhau, nhưng lại khác hẳn với Khâu Dương hôm đó.
Nỗi lòng Thư Diên gợn sóng. Cô cúi đầu xuống, cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng hai hàng lông mi run run lại bán đứng cô.
“Ngồi im nào.” Vân Mạch ngước mắt, bờ môi cong lên: “Bị thương lần hai nên sẽ lành lại hơi chậm. Bình thường nhớ chú ý.”
Thư Diên xấu hổ, kéo khăn quàng cổ lên, nhỏ giọng đáp: “Được.”
Vừa ngoan vừa nghe lời.
Cuối cùng, Vân Mạch lấy vải xô băng bó cho cô. Anh mất tập trung nên hơi mạnh tay, Thư Diên cắn răng kêu ra tiếng.
Vân Mạch hoàn hồn lại, ho một tiếng: “Tôi đã nói là kỹ thuật không tốt mà.”
Thư Diên không nói gì, nhìn đường cong quai hàm sắc nét của anh dưới ánh đèn. Ông trời chẳng công bằng gì cả.
Mặc dù nói thế, nhưng Vân Mạch vẫn nhẹ tay hẳn. Cuối cùng, anh buộc thắt nút lại. Băng vải quấn hơi xấu, phồng lên thành một cục.
Băng bó xong xuôi, Vân Mạch tùy ý ném đồ sang một bên, tựa vào ghế rồi lấy hai chiếc kẹo ra, đưa cho Thư Diên một chiếc.
“Lát nữa tôi đưa cô về.”
Thư Diên cũng lên cơn thèm thuốc, nhưng vì anh đang ở đây nên đành nhịn. Tay cô cũng không bóc được kẹo, thế là lại thôi.
Giọng cô hơi khàn: “Anh bận thì để tôi bắt taxi về là được.”
Vân Mạch cầm lấy chiếc kẹo trong tay cô, bóc ra rồi nhét vào miệng cô, động tác thành thạo dứt khoát. Lúc tiếp xúc, anh có cảm giác ngưa ngứa như bị mèo con cào nhẹ vào tim.
Vân Mạch nhai kẹo, dí vào vòm miệng: “Không bận.”
Thư Diên thu dọn rác trên bàn. Vân Mạch cầm cổ tay cô, kéo cô đi ra ngoài: “Sẽ có người dọn.”
Độ ấm truyền vào cổ tay, như ánh nắng chiếu vào trái tim.
Lúc Vân Mạch kéo cô ra đến cửa thì gặp Hàn Húc dắt cảnh khuyển vào. Cả ngày nay không thấy anh ấy đâu.
“Đội trưởng, nhóc này béo lên nhiều lắm.”
Đó là một chú chó nhỏ với bộ lông màu nâu nhạt. Nó lăn một vòng trên mặt đất, hiếu động nhảy lên xuống, sau đó rúc vào ống quần Vân Mạch.
Anh đá nhẹ nó ra : “Vào dọn bên trong đi.”
“.......”
Hàng xóm của đội trưởng?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận