Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Anh Làm Khùng, Tôi Làm Điên, Cùng Nhau Dẹp Loạn Giới Giải Trí (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 19: “Đồ ngu”

Anh Làm Khùng, Tôi Làm Điên, Cùng Nhau Dẹp Loạn Giới Giải Trí (Dịch) (Đã Full)

  • 60 lượt xem
  • 1369 chữ
  • 2025-06-07 15:53:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mọi thứ diễn ra chỉ trong tích tắc.

Giang Kỳ Ngộ tò mò ởi hóng hớt mà lại bị cuốn vào rắc rối, loạng choạng bò dậy từ mặt đất, tay xoa xoa cái mông đau ê ẩm, bước tập tễnh về phía ba người đang nằm sóng soài trên đất.

Cô vừa định đưa tay giúp họ đứng dậy thì một giọng quát vang lên:

“Tránh rat"

Một người lao đến, đẩy Giang Kỳ Ngộ loạng choạng lùi lại vài bước. Nếu không phải có ai đó phía sau kịp thời đỡ lấy cánh tay cô, thì cô lại có nguy cơ ngã xuống lần nữa.

Giang Kỳ Ngộ ngước lên, nhìn người vừa xuất hiện như một cơn bão.

Người đó không ai khác, chính là ảnh đế Lục Hành. Anh ta giờ đang ngồi xổm bên cạnh Khương Miên, ánh mắt đầy lo lắng, cẩn thận đỡ lấy cơ thể cô như thể cô là một đóa sen tuyết mong manh, dễ vỡ.

Đúng như trong nguyên tác mô tả, lông mày anh cau lại, trên mặt hiện rõ sự lo lắng không giấu nổi:

"Miên Miễn, em không sao chứ?”

Sau khi Khương Miên trả lời, anh chẳng nói thêm lời nào mà lập tức bế cô lên trong tư thế công chúa, đầy nam tính và quyết đoán.

Ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo khi nhìn vê phía Giang Kỳ Ngộ, giọng điệu hạ thấp và đây băng giá:

"Cô Giang, dù chỉ là đùa giỡn, cô cũng nên biết điểm dừng."

Chỉ có điều, khác với nguyên tác, nữ phản diện không phải Giang Lăng - "nữ hoàng bẫy chông", mà lần này là Giang Kỳ Ngộ - "nữ hoàng xui xẻo".

Ngay khi sự cố xảy ra, kênh livestream bùng nổ.

[A a a, ảnh đế Lục bá đạo cứu mỹ nhân, tôi khóc mất thôi!!!]

[Tôi cứ tưởng Giang Kỳ Ngộ không còn gây rắc rối nữa, sao cô ta lại đê tiện thế? Thấy Miên Miên đáng yêu quá nên ra tay sao?]

[Đồ trơ trẽn mãi là trơ trẽn, thấy Lục Hành thân thiết với Miên Miên mấy ngày nay nên nổi cơn ghen phải không?] [Không thấy thái độ của ảnh đế Lục với cô à? Còn cứ lao vào?]

[Chờ chút, có phải tôi nhìn nhầm không? Giang Kỳ Ngộ đâu có đụng tới Khương Miên mà? Cả nhóm đều ngã, sao lại đổ hết lên đầu cô ấy?]

[Đúng rồi, có khi chỉ là tai nạn thôi, mắng thế hơi quá rồi. ]

"Không phải chứ người anh em?”

Giang Kỳ Ngộ suýt bật cười, ngạc nhiên nhìn Lục Hành với ánh mắt sắc lạnh:

"Trạng thái tỉnh thần của anh có ổn không?"

Đổ lỗi cho nạn nhân?

Anh ta không sao đấy chứ?

Tình huống này, có lẽ ngay cả Đậu Nga oan cũng phải rơi vài giọt nước mắt vì cô.

Nhưng Lục Hành không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn cô một lúc, sau đó siết chặt Khương Miên vẫn đang khẽ giấy giụa, mặt đỏ bừng vào trong vòng tay rồi cất bước nhanh về phía biệt thự.

Đứng sau Giang Kỳ Ngộ, Kỳ Dư thản nhiên dựng lại chiếc vali điện, rồi nhìn cô đang đứng ngơ ngác, nhẹ nhàng hỏi: "Ngã ngốc rồi à?"

Giang Kỳ Ngộ không trả lời, chỉ tháo thiết bị thu âm trên người ra, nhìn theo bóng dáng Lục Hành đang rời đi với Khương Miên trong tay, rồi quay đầu hỏi Kỳ Dư với vẻ mặt đầy tò mò:

"Anh ta là dạng người gì vậy?”

Kỳ Dư cũng thản nhiên tháo micro của mình, nhìn theo bóng dáng Lục Hành đang vội vã mà vẫn kiểu cách, nhướng mày, thốt ra hai từ ngắn gọn:

"Đồ ngu."

Giang Kỳ Ngộ lập tức gật đầu với vẻ mặt chân thành: "Không biết ai nghĩ ra từ này, thật sự biết ơn."

Không biết từ bao giờ, mấy từ như "ngốc","ngố" đều bị biến thành những từ yêu chiều, nhẹ nhàng. Ngay cả từ "baka" cũng nghe như đang nũng nịu.

Chỉ có "Đồ ngu" là luôn giữ được vẻ gai góc, rõ ràng, và... rất bên. ....

Sau "sự cố" đó, tổ chương trình vô cùng nhân đạo mà hủy bỏ các nhiệm vụ sáng hôm nay.

Các khách mời bị thương, đặc biệt là Giang "bẫy chông" tự chuốc hậu quả, đều được cho nghỉ ngơi đến chiều. Những người không bị thương thì... dưới sự dẫn dắt của một vị cô tên Cây Giáo, đã vay mượn từ tổ chương trình một bộ trò chơi cờ truyền thống của Trung Quốc để thử tài trí, sự khéo léo và khả năng ghi nhớ.

Giang Kỳ Ngộ, Chu Thuấn và Tống Nghiên ngồi quanh bàn, tất cả cùng nhìn về phía Phương Tự Bạch đang cười méo mó:

Tống Nghiên: "Cậu biết chơi mạt chược không?”

Phương Tự Bạch: “Không biết."

Chu Thuấn: "Mang tiền chưa?” Phương Tự Bạch: "Mang rồi."

Giang Kỳ Ngộ: "Vậy lên bàn chơi thôi. ˆ

Ban đầu, Phương Tự Bạch, người không biết luật, liên tục thua cuộc. Nhưng chỉ sau khi hiểu sơ qua luật chơi, thì "hiệu ứng tân binh” lập tức phát huy.

"Hahal Lại thắng nữa rồi!"

Lần thứ mười ba Phương Tự Bạch gõ mạt chược xuống, lại là một ván thắng đẹp mắt. Ba người còn lại chỉ biết câm nín.

Tống Nghiên lắc đầu: "Thực ra trò này chẳng vui gì cả."

Chu Thuấn gật đầu: "Đúng, chắc chúng ta nên đi chuẩn bị bữa trưa thôi.

Giang Kỳ Ngộ thê: "Tôi thê, tôi và cờ bạc không đội trời chung!"

Nói xong, cô vô tình nhìn thấy một bình luận được in đậm trên màn hình lớn trong phòng khách:

[Cô Cây Giáo, một từ Ù cô cũng không nhắc đến à?]

Giang Kỳ Ngộ chỉnh lại tư thế, tiếp tục thê:

“Trời cao chứng giám, tôi và cờ bạc không đội trời chung!”

Một buổi sáng vui vẻ nhanh chóng trôi qua.

Tống Nghiên và Giang Kỳ Ngộ vẫn còn đầy sức sống.

Khương Miên chỉ bị trầy nhẹ ở khuỷu tay, chưa kịp lấy hộp cứu thương ra thì vết thương đã gần như lành hẳn.

Còn Giang Lãng, người kêu la nhiều nhất, sau khi được bác sĩ khám thì cũng chỉ bị bong gân nhẹ, nghỉ ngơi một chút là có thể quay lại công việc.

Khi mọi chuyện đã ổn thỏa, đạo diễn Trương thở phào nhẹ nhõm và quyết định tiếp tục lịch trình buổi chiều. “Chia đội?”

Khương Miền nhíu mày.

"Chơi game?"

Giang Kỳ Ngộ mắt sáng rực lên.

Tổ chương trình đã tải sẵn một trò chơi sinh tôn đang hot trên mạng vào điện thoại của mỗi khách mời.

Nhiệm vụ là tám người chia làm hai đội, mỗi đội bốn người. Đội nào sống sót đến cuối cùng hoặc có người bị hạ gục cuối cùng sẽ giành chiến thẳng.

Đội thẳng sẽ nhận được một lợi thế trong nhiệm vụ ngày mai. Vì trong số các khách mời có vài người chưa từng chơi trò này, tổ chương trình cho họ 30 phút để làm quen và chuẩn bị.

Sau khi nghe quy định, Giang Kỳ Ngộ cúi xuống nhìn vào ứng dụng quen thuộc nhất trên điện thoại mình, miệng nở nụ cười đắc ý.

Úi trời, trúng tủ rồi còn gì?

"Ấy, Sếp... Kỳ?"

Khi cô còn đang chìm trong niềm vui nho nhỏ vì may mắn, một giọng nói nhẹ nhàng và có chút do dự vang lên.

Khương Miên, không biết từ lúc nào, đã tiến lại gần Kỳ Dư đang cúi đầu nghịch điện thoại. Cô mỉm cười gượng gạo, nhẹ nhàng hỏi:

"Chúng ta có thể cùng đội không... ?”

Câu hỏi của cô khiến nhiều người bất ngờ.

Đặc biệt là Lục Hành, mặt anh vốn đã dài, giờ lại càng dài như một con lừa đã đi bộ ba ngày ba đêm trong sa mạc.

Bình luận cũng lập tức bùng nổ:

[Trời ơi, trời ơi, sáng anh Hành anh hùng cứu mỹ nhân, chiều mỹ nhân lại có cảm tình với người khác? Đây là gì thế này, tình tay ba á?!]

[Trời ạ, tổng tài lạnh lùng nhưng bên trong dịu dàng x thỏ con đáng yêu, cặp này có chút gì đó thú vị nhỉ?]

[Tất cả chỉ là tưởng tượng thôi, Miên Miên thấy Kỳ Dư giỏi game nên muốn hợp tác cho nhiệm vụ thôi mà, các người thật nhiều phim trong đầu quá. ]

[Bỏ qua cho ảnh đế Lục đi, anh ấy chỉ là người tử tế thôi, không nên bị ràng buộc vào chuyện này!] [Tình tay ba, hay thật đấy, mỗi ngày đều muốn xeml]

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top