Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Anh Làm Khùng, Tôi Làm Điên, Cùng Nhau Dẹp Loạn Giới Giải Trí (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 26: Chỉ vài ngày nữa cậu sẽ thành tên nhóc bốc mùi thôi

Anh Làm Khùng, Tôi Làm Điên, Cùng Nhau Dẹp Loạn Giới Giải Trí (Dịch) (Đã Full)

  • 58 lượt xem
  • 1106 chữ
  • 2025-06-07 15:57:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Giang Kỳ Ngộ đã lập sẵn một kế hoạch kỹ càng cho trò chơi sinh tồn lần này. Kế hoạch của cô chỉ gói gọn trong một từ: "né".

Nếu mọi thứ thuận lợi, cô sẽ gom đủ vật tư và tìm một nơi an toàn để né tránh suốt ba ngày. Còn nếu không thuận lợi... thì cứ quay về nằm trên tàu cao tốc, về nhà ăn tiệc thôi.

Sáng hôm đó, Giang Kỳ Ngộ hóa thành một chú chuột đồng bận rộn nhưng hơi ngốc, điên cuồng lùng sục vật tư khắp rừng núi hoang dã.

Súng bắn tỉa? Dao găm? Ném cho Kỳ Dư.

Dụng cụ đánh lửa? Lều trại? Ném cho Phương Tự Bạch.

Chăn mêền? Bộ sơ cứu? Ném cho Khương Miiên.

Bánh quy nén? Bỏ túi.

Nồi nhỏ? Cất vào túi.

Đồ ăn liên? Nhét vào túi.

Socola? Nhét ngay vào miệng.

Dĩ nhiên, cô không phải người ích kỷ, đến bữa thì lấy ra chia sẻ cùng đồng đội, dù khuôn mặt có chút tiếc nuối.

Tuy nhiên, việc này nói thì dễ, nhưng lại không hề đơn giản.

Trong buổi sáng đó, họ đã bị tấn công đến ba lần.

Không rõ có phải các huấn luyện viên nhận được ám hiệu từ tổ chương trình không, nhưng họ không thực sự “hạ gục" đội mà chỉ tạo ra tiếng động cố ý để bị phát hiện.

Sau đó, hai bên lại lao vào một cuộc đuổi bắt sống còn.

Suốt cả ngày, nhóm ba người của Giang Kỳ Ngộ bị các huấn luyện viên truy đuổi đến tè ra quần, chạy khắp nơi trốn tránh, vô cùng khổ sở.

Thật ra chật vật chủ yếu là ba người bọn họ.

Kỳ Dư là một cái đùi đủ tư cách, sau khi nhận được khẩu súng bắn tỉa hồng ngoại, anh trở thành "chiến thần" nơi đảo hoang, chỉ huy ba người còn lại làm mồi nhử, còn mình núp trong bóng tối và hạ gục hai huấn luyện viên.

Thật là...

Đê tiện mà-

Cuối cùng, khi ba người họ mệt lả, bẩn thỉu, thì Kỳ Dư vẫn phong thái chỉnh tê, sạch sẽ, trông như đến từ một thế giới khác.

"Không... không chịu nổi nữa rồi.." Phương Tự Bạch nằm sóng soài trên mặt đất, mồ hôi thấm đẫm mái tóc, giọng yếu ớt: "Em thật sự... không thể đi nổi nữa... Hôm nay mình ngủ ở đây thôi. ˆ

Khương Miên cũng ngồi phịch xuống đất, gương mặt tỉnh tế được trang điểm kỹ càng từ sáng giờ đã bị lem nhem. Cô thở hổn hển, rõ ràng đã kiệt sức.

Giang Kỳ Ngộ thì không khách sáo, ngồi khoanh chân xuống đất, ngửa cổ nhìn trời rồi nhìn Kỳ Dư, người duy nhất còn đứng.

"Tôi đề nghị kiếm chỗ nghỉ qua đêm."

Suốt cả ngày, dù Kỳ Dư không lấm lem như ba người còn lại, nhưng cũng đã căng thẳng tỉnh thần hàng giờ liền, giờ đây anh cũng đã kiệt sức.

Anh nhìn quanh một vòng, ngoại trừ rừng cây dày đặt thì không có dấu hiệu bất thường.

Họ đã di chuyển vào sâu trong đảo, cách xa bờ biển.

Kỳ Dư suy nghĩ một chút, rồi chỉ về phía Đông, nơi rừng cây càng rậm rạp hơn: “Bên kia. "

Anh vừa nói vừa chuẩn bị bước đi, nhưng cảm giác có thứ gì níu lấy chân mình. Nhìn xuống, anh không bất ngờ khi thấy gương mặt lấm lem của Giang Kỳ Ngộ.

"Anh ơi." Cô nhanh tay túm lấy ống quân anh, nở nụ cười rạng rỡ:

"Em đứng dậy không nổi."

Kỳ Dư thở dài, rồi như thể chấp nhận số phận, anh nắm lấy tay cô, kéo cô đứng dậy.

"Anh Dư.." Khương Miên thấy vậy, cũng đưa tay về phía anh, định nhờ giúp.

Nhưng chưa kịp nói gì, Kỳ Dư đã quay người đi đến chỗ Phương Tự Bạch đang nằm bẹp.

Anh đá nhẹ vào chân Phương Tự Bạch, giọng đây khó chịu: "Dậy, đi thôi."

Người nằm dưới đất vẫn không động đậy.

Giang Kỳ Ngộ vừa kéo Khương Miên dậy xong, lập tức đi đến bên Phương Tự Bạch, đá nhẹ vào chân cậu: "Cậu ngủ thật đấy à?"

"Chị Ngộ...' Phương Tự Bạch khẽ nghiêng đầu, nhìn ba người đứng xung quanh, giơ tay lên yếu ớt: "Em thật sự không thể đi nổi nữa... Các anh chị hãy mang theo niêm tin của em... tiếp tục đi... tiếp tục..."

Nói xong, cánh tay cậu rũ xuống.

Giang Kỳ Ngộ không nhịn được, lại đá cậu thêm cái nữa:

"Đừng diễn nữa, diễn tiếp là đường làm diễn viên của cậu coi như ngõ cụt."

Thực tế, các thành viên nhóm nhạc nam thường rẽ hướng thành ca sĩ hoặc diễn viên khi đã lớn tuổi. Nhưng với diễn xuất kiểu này, Giang Kỳ Ngộ thấy rõ con đường diễn viên của Phương Tự Bạch ngắn chẳng tày gang.

BỊ"

Vừa nghe câu này, Phương Tự Bạch như được tiêm thuốc sống lại, lập tức bật dậy, giơ tay cầu cứu:

"Chị Ngộ, em không đứng dậy được, chị kéo em một cái. "

Giang Kỳ Ngộ nhìn đôi mắt lấp lánh của cậu, cũng mỉm cười dịu dàng, rồi... bước qua người cậu. "Vậy cậu cứ nằm đây ngủ đi, vài ngày nữa sẽ thành tên nhóc bốc mùi."

Phương Tự Bạch vẫn chưa bỏ cuộc, quay sang nhìn Kỳ Dư, đang ôm tay lặng lẽ đứng đó:

"Anh Dư, anh..."

Chưa kịp nói hết, Kỳ Dư cũng quay lưng bỏ đi, giọng đầy vẻ bàng quan:

"Không sao, bảy ngày nữa chúng tôi quay lại thắp cho cậu hai nén nhang. ”

"Ấy"

Thấy Khương Miên cũng đã đi mất, Phương Tự Bạch vội vàng bật dậy, sợ bị bỏ lại mà tự sinh tự diệt, rồi lẽo đẽo đuổi theo:

"Chị Ngội Cô Cây Giáol Đợi em với!"

Bóng tối dần buông xuống, hòn đảo hoang vắng sau một ngày náo động lại trở nên yên ẳng.

Ban đêm, những người chưa bị loại đều dừng chân tại chỗ, tìm cách nghỉ ngơi, cho nhau chút thời gian để thở.

Giang Kỳ Ngộ và ba người còn lại tìm được một bãi đất khô ráo và an toàn, dọn dẹp sơ qua rồi dùng dụng cụ đánh lửa gom được ban ngày để đốt một đống lửa nhỏ.

Nhiệm vụ lần này nghe có vẻ như thử thách gian nan, nhưng thật ra chương trình cũng không đặt ra mức độ khó quá cao.

Vật tư được phân tán nhiều nơi, đủ loại dụng cụ và thực phẩm đều có đủ, nên trước mắt họ không phải lo thiếu thốn.

Tuy nhiên, sau khi ăn no, uống đủ và thậm chí có nước để rửa ráy qua loa, cả bốn người lại phải đối diện với một vấn đề không lớn nhưng cũng chẳng nhỏ... Họ chỉ có một chiếc lêu đủ lớn, dù có thể chen chúc, nhưng làm sao để ngủ mà ai cũng thoải mái, thì lại là một câu hỏi hóc búa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top