Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hàn Quốc
  3. ARK
  4. Chương 49: Người hùng của Jackson (2)

ARK

  • 494 lượt xem
  • 4356 chữ
  • 2021-01-07 20:31:15

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Từ bỏ xúc cảm bực tức vì những điều vừa rồi, cậu đi vòng vòng quanh Jackson. Sau khi thực hiện xong một số chuyện ở đây và trở lại Giran, cậu không biết khi nào mình sẽ quay lại đây thêm lần nữa. Ark muốn gặp những cư dân Jackson, các Npc đã giúp cậu rất nhiều để nói lời tạm biệt. Tuy nhiên, thứ cậu nhận được lại hoàn toàn khác hắn. Một tình huống kỳ lạ đang xảy ra.

‘Lãnh chúa đang bận. Hãy tới vào dịp khác.’. Cross nói với giọng lạnh lùng khi Ark đến thăm lãnh chúa.

‘Gì cơ? Nhưng tôi sẽ sớm rời khỏi đây. Chỉ một lúc thôi cũng được. Tôi chỉ muốn nói lời tạm biệt và..’.

‘Cậu không nghe tôi nói là ngài ấy đang bận à?’.

‘Chắc ông cũng biết mối quan hệ của tôi với lãnh chúa rồi chứ?’.

‘Ý cậu đang muốn dùng thứ quan hệ đó để nói chuyện ở đây sao?’. Cross trả lời với tông giọng lạnh hơn lúc trước.

‘Lãnh chúa đang bận, ngài không muốn gặp bất cứ ai’.

‘Thậm chí cả tôi?’.

‘Tất nhiên. Thậm chí cả cậu..Không…nói đúng hơn thì…ĐẶC BIỆT LÀ CẬU.’.

Ark đứng hình. Cho đến bây giờ, không có bất kì vấn đề nào xảy ra có dính líu tới cậu ở lâu đài lãnh chúa. Những người lính canh luôn chào cậu ấm áp, còn lãnh chúa thì luôn dành thời gian cho Ark mặc dù có bận bịu đến đâu. Nhưng…sự từ chối đột ngột này là sao? Hơn nữa, sự thân mật giữa Cross và cậu đã đạt đến mức tối đa khi thực hiện nhiệm vụ cùng nhau. Nhưng thậm chí là vậy, ông đang cư xử với cậu như thể mới gặp lần đầu’.

‘Có chuyện gì xảy ra nữa chăng’.

Ark hỏi thêm nhiều câu nhưng Cross không hề trả lời nữa. Sau cùng, cậu đành phải rời đi.

Nhưng sự thay đổi không chỉ riêng Cross và Lãnh chúa mà còn đối với tất cả người dân Jackson. Tất cả đều nhìn cậu bằng con mắt khác lạ - không một tí tình thân nào trong ấy. Họ nhận ra cậu ngay từ khoảng cách rất xa và chủ động lánh mặt. Nếu Ark có đến bắt chuyện trước, họ cũng sẽ bỏ đi mà không lấy một lời nào, thậm chí còn không thèm gật đầu một cái.

‘Ah..này..Đã lâu rồi mới gặp. Nhưng.. tôi đang bận, không có thời gian để nói chuyện. Chào cậu’.

‘Ah..ừ…gặp cậu lần khác’.

‘Cái quái gì đang diễn ra thế này?’.

Cậu hiểu rằng Npc đang rất bận vì phải lo phục hồi Jackson Castle bị hủy hoại. Song, dù bận thế nào, cậu vẫn không thể hiểu được tại sao họ lại đối xử thế này với cậu trong khi điểm thân mật còn cao thế kia. Làm sao họ có thể trở nên lạnh lùng thế được? Thậm chí bây giờ, họ còn lãnh đạm với cậu hơn cả một tân thủ chân nước chân ráo mới bước vào đây. Ngay cả đến Tom, cậu bé con trai của Raymond, cũng có phản ứng tương tự.

‘Ể? Tom..’. Ark gọi tên cậu bé từ phía đằng xa.

Đang ôm trong người một đống gỗ chạy lách xách, Tom quay đầu đáp lời ‘A..anh Ark’.

‘Thật đúng lúc, anh có chuyện này muốn hỏi’.

‘Ơ..không..điều đó..Em bận rồi. Hẹn anh khi khác nhé’..

Tom nhìn cậu lưỡng lự, bé do dự bỏ đi mà không cho Ark  cơ hội để nói lấy một lời.

Ark ngớ người ra hoàn toàn. Trong số các Npc, Tom là người luôn xem cậu là anh hùng. Khi cậu đi đâu, nó lẽo đẽo bám theo đó. Thậm chí khi cậu log out, nó cũng luôn ở gần Ark. Mỗi khi thấy Ark đi qua, Tom liền cúi chào kính trọng. Song, bây giờ nó lại là người chạy đi mất tiêu trong khi Ark bắt chuyện trước. Cậu thẫn thờ nhìn bóng lưng Tom dần khuất xa, một suy nghĩ rõ ràng thoáng hiện trong đầu.

‘Lẽ nào..không phải là điểm thân mật đã giảm chứ?’.

Nếu Cross và Tom có thái độ như vậy mặc dù mức điểm thân mật đã tối đa thì chỉ còn lí do đó là cậu có thể nghĩ tới. Nhưng tại sao? Cậu có làm gì đâu? Cậu chưa từng ăn cắp hay dọa nạt bất cứ cư dân nào trong dân làng. Vậy thì lí do là đâu mà khiến điểm thân mật giảm?

‘Có thể là nó chăng?’.

Chỉ có một sự khác biệt duy nhất giữa lúc cậu chưa log out và đăng nhập trở lại. Ark đã không đăng ký thành tích điểm của đóng góp của mình trên bản thông báo. Và tất nhiên, cậu cũng không hề góp mặt trong list contributor của Jackson. Mặt khác, tất cả người chơi đều có tên mình trong danh sách. 10 người chơi có điểm đóng góp cao nhất thậm chí đươc tạc trong bức tượng 10 Warrior.

Npc cực kỳ nhạy cảm với những thông tin trên bảng thông báo và các lời đồn. Lý do những người chơi có Fame cao nhận được sự đối xử tốt từ Npc mặc dù họ có đến nơi nào đi chăng nữa chính là các lời đồn giữa Npc với nhau – cũng giống hệt như đời thực vậy. Miệng này truyền tai nọ.  Ark đã không đăng ký tên mình lên bảng thông báo và cậu luôn luôn giải quyết nhiệm vụ trong khi trốn từ phía sau. Trong mắt của các Npc, có thể họ đã xem Ark không gắng sức nỗ lực. Nếu điểm thân mật có giảm thì cũng chắc chỉ có thể là lí do đó.

‘Chết tiệt…Chắc chắn là vì nó rồi’.

Khi cậu dần đưa đến kết luận, một thứ gì đó khó chịu chực trào ra từ bên trong. Cậu đã làm việc, chiến đấu vất vả hơn bất cứ ai, nỗ lực hơn bất kì ai vì số mệnh của Jackson. Tất nhiên, không chỉ riêng cho bản thân Jackson, nhưng xét theo kết quả thì cậu đã đóng một vai trò trọng yếu trong việc cứu lấy vùng đất nơi đây. Chỉ có không đăng ký vào bảng thông báo mà mọi thứ thay đổi như trắng thành đen.

Cho đến bây giờ, Ark có lẽ là người duy nhất đối xử với các Npc như là những con người thật sự. Cậu cảm thông khi thấy một người rơi vào hoàn cảnh khốn khó và ăn nói lịch sự, đàng hoàng với những Npc lớn tuổi. Với người chơi khác, việc này thật nhảm nhí nhưng song với Ark, Npc còn đáng quý hơn các người chơi.

‘Tuy nhiên, sau cùng…Npc cũng chỉ là Npc’…

Và bởi vì họ là Npc, họ bị ảnh hưởng từ hệ thống. Nếu có lí do cho việc giảm sự thân mật, đó âu cũng một kết quả rất thường tình khiến thái độ của họ thay đổi’.

Cậu đã biết từ lâu, biết rằng sự tồn tại của họ được tạo nên như thế này. Nhưng cậu vô cùng phẫn uất vì nó. Có lẽ chỉ là ảo tưởng của bản thân, nhưng thực tế khiến cậu khó chấp nhận và làm tim Ark quặng đau vì cậu đã coi họ như những con người thật sự.

‘Mối quan hệ giữa người và máy tính…mình đúng là thằng nực cười’.

Cậu đã hiểu, nhưng nó không đủ để làm Ark vượt qua sự cay đắng đang làm chua cả miệng.

Nhưng dù có hối tiếc đến đâu, bây giờ mọi thứ cũng đã vô vọng. Cậu thở dài và lê bước tới cổng thành. Cậu có thể sử dụng Letter Movement Orb để đi đến Giran trong thoáng chốc. Tuy nhiên, vẫn còn một thứ cậu cần làm trước khi đi. Thế nhưng, vừa định bước ra khỏi cổng, hai người lính thấy cậu và chặn đường ngay tức khắc.

‘A..Ark. ĐỨNG LẠI’.

‘Hả? Tại sao?’.

Ark ngớ đầu. Những người lính canh giữ Castle cũng là người mà cậu đã có lượng điểm thân mật rất cao.

‘Cậu không để rời khỏi đây lúc này’.

‘Ý cậu là sao? Chẳng phải mọi người đã đi cả rồi sao?’.

‘Tôi không biết về người khác, nhưng cậu TUYỆT ĐỐI không thể đi khỏi đây’.

‘Chỉ riêng tôi? nhưng mà tại sao?’.

‘Nếu cậu không thể, nghĩa là cậu không thể. Chúng tôi tuyệt đối không để cậu đi cho đến tối nay’.

‘Tôi không có thời gian để chờ đến tối. Có một vài thứ tôi cần phải làm. Mà, tôi đã phạm vào cái thể loại tội trạng gì đến nỗi bị cấm ra, vào thành thế này?’.

Cậu tức giận, cãi nhau với cả lính canh. Song, họ suy nghĩ một lúc rồi đáp lời.

‘Nếu tò mò đến thế, tôi sẽ nói cho. Thật ra, có một người đã nói với lãnh chúa về một điều gì đó liên quan đến cậu vào tối hôm qua. Nó có vẻ rất đáng ngờ nên Lord đã ra lệnh điều tra và cấm cậu không thể rời thành cho đến tối nay’.

‘Đây có phải là lí do tại sao họ lại lạnh lùng đến thế không?’. Chỉ khi ấy cậu mới nhận ra rằng việc trở về Giran không hoàn toàn đơn giản nữa. ‘Nhưng mà…đáng ngờ ư..ý cậu ta đang nói là gì?’.

Nói đúng ra, có một vài thứ thậm chí khiến cậu cũng cảm thấy tội lỗi. Một là bỏ túi tất cả item kiếm được trong lúc dò tìm cùng không đoàn Silver Arrow. Hai là việc bỏ thuốc vào thức ăn khiến nhiệm vụ của Alan bị thất bại. Nếu Alan hay các thành viên của Silver Arrow mà biết về việc này thì nó chắc chắn sẽ trở thành một vấn đề rất lớn.

‘Nếu cậu vô tội, thì hãy ở lại trong lâu đài và đợi đến khi cuộc điều tra kết thúc’.

‘Chết cha rồi..Đây không phải là vấn đề về điểm thân mật giảm nữa..Nếu cứ thế này…’.

Cậu có thể bị kết án là tội phạm và những hệ quả tai hại sẽ có thể xảy ra.

Tim Ark đập nhanh hơn, cậu vô cùng lo lắng. Cậu phải rời Castle ngay lập tức. Nhưng nếu đó là lệnh của Lãnh Chúa thì chắc chắn cậu cũng sẽ không dùng được Magic Tower để sử dụng Orb. Vì đây là ban ngày nên Ark cũng không thể dùng được ‘Steal’. Không còn cách nào khác, cậu buộc phải chờ cho đến tối. Trong lúc đang khổ sở nghĩ ra cái cớ để chạy tội thì…

‘Ark…vậy là cậu ở đây.’. Cross tiến lại từ phía đằng sau cậu cùng 3 – 4 binh sĩ. ‘Tôi đang tìm cậu đây. Cậu phải đi với tôi một lát nhé?’.

‘Hả? Nhưng tôi..’.

‘Cậu không có quyền từ chối.. Oii..bắt lấy hắn’.

Không cho Ark nói lời nào, những binh sĩ trói cậu lại rồi lôi đi.

*********************************

‘Đây là nơi nào đây?’.

Ark nhìn ngó xung quanh với vẻ lo lắng, nhưng cậu không thể thấy bất cứ thứ gì cả vì binh sĩ cũng đã trùm đầu cậu. Nhưng đánh giá từ khoảng cách và sự vật xung quanh thì có vẽ đây không giống nha giam hay hội đồng. Nhờ tiếng chim hót cùng vài ngọn gió cuộn thổi, có lẽ cậu đang đứng ở một nơi nào đó rất rộng.

‘Làm sao mà mình bị đưa đến nơi đây?’.

Chỉ khi ấy, một tiếng nói với tông giọng nặng nề vang lên.

‘Cậu là Ark đúng không?’.

‘Phải là tôi..Nhưng’.

‘Kể từ bây giờ, chỉ trả lời những câu hỏi ta đưa ra. Cậu không được phép nói. Đây là câu hỏi đầu tiên. Ta đã nghe việc cậu lợi dụng mối quan hệ của mình với lãnh chúa để nhận được nhiệm vụ trấn thủ từ phía sau mặc dù chính bản thân lại đi cùng với đoàn tình nguyện để cứu Jackson. Có phải cậu đã ngồi yên vị thoải mái một chỗ và chuộc lợi từ việc tham gia quân tình nguyện?’.

‘Không phải như thế!!!!’ Ark hét lên tức giận. ‘Đúng là tôi đã gia nhập với các vệ binh Jackson nhờ mối quan hệ với lãnh chúa. Nhưng thề có chúa chứng giám cho lời nói của mình, tôi không làm vậy vì sự toan tính, ích kỷ hay lợi ích bản thân. Tôi đã luôn nghĩ cho Jackson, hành động vì Jackson. Thậm chí ngay cả khi chiến đấu với các vệ binh, tôi luôn luôn là người đứng tuyến trước. Ông có thể hỏi bọn họ, Sir Cross và lãnh chúa về điều này.

‘Không vì lợi ích cá nhân? Thế lý do tại sao lại vượt hiểm nguy, đặt cả mạng sống mình trong ranh giới để chiến đấu thế kia?’.

‘Đó là bởi vì trách nhiệm, ý thức nghĩa vụ’.

‘Ý thức nghĩa vụ? Một người ngoại lai như cậu?’.

‘Đúng. Nơi này rất quan trọng đối với tôi. Tôi là bạn, là người thân với tất cả các cư dân, người lính nơi đây và cả lãnh chúa nữa. Nhưng dẫu vậy, lãnh chúa tiền nhiệm đã đối xử với tôi, kẻ đơn thuần chỉ là một tên ngoại lai, hệt như một người bạn. Cảm nhận được sự chân thành của ngài cùng các cư dân của Jackson, tôi đã rất xúc động. Nó giống như việc dành cả trái tim của mình cho những người bạn thân thiết nhất. Đó là xúc cảm từ tận thân tâm của tôi. Và thậm chí bây giờ, cũng không hề có bất cứ thay đổi nào về những gì tôi nghĩ.

‘Đó là lí do cậu lại đi tới lều tị nạn để cứu chữa cho bệnh nhân?’.

‘Làm thế nào mà ông biết được điều đó.…’.

Khi cậu nói với giọng run run, một tiếng cười lân cận phát ra. Song, Ark nghe thấy tiếng nói thân thuộc của lãnh chúa.

‘Hahahah..Đừng đùa nữa. Sir Cross, Gỡ tấm vải trùm đầu ra’.

Khi tấm vải được gỡ bỏ, Ark không thể mở được mắt vì những mắt còn chưa quen với những tia nắng đang chiếu sáng rực rỡ. Cậu phải che nắng đi và mắt nhắm mắt mở vài lần mới thấy rõ. Và đó là lúc khuôn mặt cậu đơ hoàn toàn.

Nơi cậu đang đứng là một khoảng sân rộng trong lâu đài lãnh chúa và vô số người đang tụ họp ở đây. Chàng lãnh chúa trẻ tuổi, Cross, Syphid Knight, các vệ binh, cư dân Jackson và cả những người tị nạn nữa, tất cả đều đang ở đây.

Ánh nhìn của các Npc đang đổ dồn vào cậu nhưng không hề lãnh đạm như lúc trước.

Họ nhìn chằm chằm bằng thứ tình cảm dạt dào khó thể mô tả bằng lời.

‘Cái này là sao…?’.

‘Ark..mọi người thật sự biết ơn anh’. Chàng lãnh chúa nói khi anh nắm lấy tay cậu.

‘Huh…Em đang …’.

‘Anh đã dẫn Guard và Milita với số lượng chỉ vỏn vẹn 50 người mà đánh cắp thành công khẩu đại pháo. Người đã ra ý tưởng bắn vỡ bờ sông và đẩy Valderas vào góc cùng cũng chính là anh đúng chứ?.  Bọn em đã được nghe Raymond nói lúc ông đang điều khiển pháo. Thậm chí dù chỉ mỗi việc đó, anh đã nhận được thành tựu tuyệt vời mà dù cho có 10 Warrior cũng không thể bằng được. Tuy nhiên, em vẫn không hiểu tại sao anh lại không có tên trong bản đóng góp.

Điều đó là sự thật bởi vì cậu đã từ chối đăng kí. Thứ liên quan tới hệ thống này ngoài tầm hiểu biết của các Npc sống trong game.

‘Tuy nhiên, có một thứ mà em thật sự thấy biết ơn anh. Đã có rất nhiều người tị nạn mang bệnh chạy đến lâu đài chờ cứu. Song, em không thể làm được nhiều thứ cho họ, đoàn quân tình nguyện cũng thế. Thế nhưng, chính anh lại không bỏ lỡ ngày nào đến chỗ họ để cứu chữa, giúp đỡ một cách chân thành mặc dù vừa mới trải qua chiến trận. Và thậm chí là vậy, anh vẫn không hề khoe khoang những nghĩa cử cao đẹp của mình’.

Khi các vệ binh ngủ say như chết, Ark không có cách nào để nâng cao điểm đóng góp. Và vì cậu nhận điểm mỗi khi cứu chữa một người, Ark không cần phải khoe khoang cho người ta biết để rồi thu hút sự chú ý của người chơi khác. Song, chàng lãnh chúa lại cho rằng cậu có tinh thần hi sinh cao cả mà không hề có chút nghi nghờ.

‘Nhờ ơn anh mà rất nhiều bệnh nhân dần hồi phục sức khỏe. Họ đến gặp em và nói rằng dẫu cho họ có là dân tị nạn không có bất kì tài sản nào, họ vẫn muốn được đền đáp lại ân tình cho anh bằng cách nào đó. Anh không cho người ta biết về những điều anh làm nên không thể nhận phần thưởng từ Count Juan. Mặc dù rất khó để gọi là phần thưởng thay thế nhưng bọn em sẽ lấy làm xấu hổ nếu như để anh, một người yêu quý Jackson hơn bất kì ai ra về với bàn tay trống rỗng. Vì thế, bọn em cùng người dân ở đây mà chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ’.

Cross và Solider mỉm cười ngại ngùng đứng kế bên cậu ‘Tôi đã muốn giữ bí mật nên đã nói những điều không phải với cậu. Làm ơn hiểu cho’.

‘…..!’.


Ark liếc nhìn bọn họ với vẻ mặt ngờ nghệch. Tất cả Npc của Jackson đều nhìn cậu bằng đôi mắt thật giàu tình cảm. Một cuộc chiến vừa quét qua nơi đây, tàn phá đến nỗi chứng kiến cũng là điều đau đớn. Thế nhưng ở trên chiếc bàn củ kĩ, những món ăn do người tị nạn làm được xếp thành hàng dài.

‘Cảm thấy thật sự biết ơn anh, những người tị nạn đã tự mình làm những món này. Em nghĩ có lẽ anh sẽ thích chúng hơn là những thức ăn do em chuẩn bị. Những thứ này có xứng với anh không?’.

‘Làm sao mà..’.

Đỉnh mũi của cậu nóng lên. Một xúc cảm dạt dào mãnh liệt đang cuộn chảy.

Npc sống trong game vừa mới chịu tổn thất do chiến tranh rất nặng. Một mẩu thức ăn cũng đáng giá như mạng sống của họ vậy. Thế nhưng, bất kể điều đó, họ lại dâng thức ăn cho cậu mà không hề tiếc nuối. Dù  chỉ là một mẩu bánh mì, vài miếng thịt nhỏ, một ít rượu trong chiếc bát cũ nhưng làm sao Ark có thể coi điều này là vô nghĩa? Hơn nữa, trong suốt 5 năm, Ark chưa bao giờ có cơ hội được nếm thức ăn do người khác chuẩn bị cho. Song, Npc trong game, rất nhiều người bây giờ lại đang làm điều đó cho cậu.

Nhìn vào khuôn mặt của những Npc, từng người một. Sự buồn khổ đã đeo bám cậu trước đây nay tan đi như tuyết trắng dưới ánh dương mặt trời. Tại nơi này, là lúc Ark cảm thấy hạnh phúc và sảng khoái với những người đã cất công chuẩn bị bữa tiệc này cho cậu.

‘Đây là thứ quà tặng quý giá nhất mà mình từng được nhận’.

‘Em biết anh sẽ nói như thế’. Vị lãnh chúa cười dịu dàng.

Đôi mắt Ark dần mờ đi bởi nước mắt, một cơn sóng xúc thầm lặng đang cuộn trào bên trong cậu. Trong số những người dân theo chân Ark, có người bật khóc. Nhìn Ark bằng đôi mắt tràn đầy lệ, Tom gạt đi nước mắt khi bé nói với Raymond.

‘Cha ơi’.

‘Haaa..phải rồi. Này bọn người kia. Đây không phải là nơi để chúng ta bù lu bù loa. Chúng ta ở đây là để chuẩn bị cho người anh hùng đích thực của mình, Ark. Mọi người nâng ly để chúc lành cho tương lai của Ark’.

‘OUHHHH.. Ark’.

‘Vì anh hùng đích thực của chúng ta…ARK’.

Lãnh chúa nâng li với vẻ mặt dịu dàng và đặt nó vào lòng cậu. ‘Anh không phải là người sẽ tự mình hát về công lao của bản thân thì hãy để bọn em được làm lời ca ấy. Thậm chí nếu có thực hiện một chiến tích hào hùng, không nhiều người sẽ có thể nhận ra anh vì điều đó. Nhưng thấy không anh? Một hành động cao đẹp và anh hùng sẽ không tài nào có thể che giấu được dù có cố ra sao. Hay nói cách khác, anh càng muốn giấu nó bao nhiêu thì nó sẽ lại càng tỏa sáng bấy nhiêu. Chúng em gọi những người như thế là anh hùng. Một anh hùng trí huệ, người tỏa sáng rực rỡ từ phía đằng xa trên những đỉnh cao nhất của vinh quang và danh vọng. Em biết ơn vì được gặp một anh hùng tài năng như thế này’.

Đó là lúc một tiếng nhạc vui vẻ vang lên kéo theo dòng thông báo từ hệ thống.
 

Bạn đã nhận được title ‘Jackson’s Hero’ từ những người dân Jackson.

Một người nhận được lời ca tụng và sự thích thú từ những người khác không phải là người duy nhất có thể trở thành anh hùng. Hay nói đúng hơn, một anh hùng đích thực là người sẽ không bao giờ tự nói về hành động cao đẹp của bản thân. Vì bạn đã không đăng kí điểm đóng góp, không có nhiều người sẽ nhận ra bạn. Nhưng, một nghĩa cử anh hùng chắc chắn sẽ được trọng thưởng. Nó cũng sẽ gây ra sự ấn tượng mạnh sâu sắc với những người xung quanh.
Jackson Hero là một trong những danh hiệu ‘Unknown Righteous One’. Không nhiều người biết về nó nhưng nó sở hữu đặc trưng ‘Unrevealed Virtue’ – thứ giúp cho người khác tiếp cận bạn bằng sự thân tình. Đặc tính này sẽ gây ra sự thay đổi trong tiến trình thực hiện nhiệm vụ và phần thưởng.

All stat +2.
Intimacy với tất cả các cư dân Jackson đạt ngưỡng tối đa.
Fame + 50
Đặc tính của ‘Unrevealed Virtue’ khiến cho bạn nhận ít hơn 30% Fame vốn có nhưng đổi lại sẽ +30% độ thân mật mỗi khi thực hiện nhiệm vụ.


‘Mình không đăng ký lên Hall of Fame..nhưng cái danh hiệu này’.

Khóe môi cậu nở ra tới tận tai.

Jackson Hero – một danh hiệu thật tuyệt vời. Và trên hết, nó khiến cho all stat +2. Đó là phần thưởng mà cậu thậm chí chưa xem xét đến.

Có một thứ làm Ark khá bận tâm đó chính là hình phạt Fame từ title. Nhưng nghiệp vụ Ark chọn là Dark Walker – một chiến binh thầm lặng sống và chiến đấu trong bóng tối bên Fame chỉ là thứ trang trí hào nhoáng. Song, trao đổi Fame vì Intimacy bonus cũng là điều hoàn toàn có lợi.

‘Khi bạn đào một cái giếng, hãy chắc rằng bạn sẽ đào sâu hơn’.

Thứ cảm xúc khó chịu, bực tức ám cậu khi nghe tin Alan nhận được danh hiệu bây giờ vụt bay.

Một lễ hội diễn ra sau đó không lâu. Một số người dân bước ra, người thì chơi nhạc cụ, người thì vỗ tay, kẻ thì nhảy múa. Lãnh chúa và quân lính cũng hát theo và vỗ tay theo điệu nhạc. Lần đầu tiên kể từ khi Dark Fog tan biến, bọn họ có thể hò hét, cười đùa vui vẻ.

‘Đó có phải là tiếng nhạc không?’.

‘Mình nghe thấy rất nhiều ở đằng kia…chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ?’.

‘Tất cả cửa hàng đều đóng, và cũng không thấy nhiều quân lính nữa’.

Người chơi Jackson lấy làm hứng thú khi họ tập trung tại lâu đài. Nhưng không thể vào được bởi quân lính đang chặn ở rất nhiều nơi. Biết được Ark, chàng lãnh chúa đã ra lệnh chặn người chơi khác lại, không để họ vào. Đây là sự kiện chỉ dành riêng cho Ark.

Bữa tiệc cứ thế tiếp diễn, Ark đã phải ăn và uống đến mức bụng mình như muốn nổ tung bất cứ lúc nào khi bị Npc liên tục kéo đi mọi nơi, ăn hết món này đến thử món nước khác. Vào lúc hạnh phúc ấy, cậu chợt nhớ đến JusticeMan và Roco cùng những người chơi khác đã chiến đấu cùng cậu đến phút cuối. Họ đã tham gia vào trận chiến cuối cùng nhưng không thể qua khỏi nên không nhận được bất kì phần thưởng nào.

‘Mình có thể làm gì cho họ không đây?’.

Ark tiếng đến lãnh chúa và thử món nước khác. ‘Anh rất vui vì Jackson cuối cùng đã lấy lại được hòa bình’.

‘Đúng thế, đó đều là nhờ công của anh, Sir Alan và quân tình nguyện’.

‘Ừm đúng, nhưng sự giúp đỡ của Milita cũng to lớn hệt như thế vậy’.

‘Tất nhiên, nếu không vì họ thì Jackson đã sụp đổ thậm chí trước khi quân tình nguyện tới rồi’.

Nhấp một ngụm rượu, lãnh chúa gật đầu.

‘Trong số họ, có vài người đã tham gia trận chiến cuối cùng và góp công lớn trong việc đối phó với Valderas. Nhưng đáng tiếc thay, sau cùng họ không thể sống sót được. Nhiều người trong quân tình nguyện đã nhận được phần thưởng từ 3 Guild. Trong khi họ, những người trực tiếp nhận lệnh từ em, dốc lòng chiến đấu vì Jackson lại chẳng nhận được gì. Điều này nghĩ đến khiến tim em đau nhói’.

‘Mmm…Nhắc mới nhớ. Anh cũng đang phiền vì chuyện đó’.

‘Mặc dù trao thưởng cho toàn bộ Milita là điều rất khó nhưng có một số cá nhân nổi trội, lẽ nào họ cũng không xứng đáng?’.

Mặc dù Ark, người có 100%, không 1000% điểm thân mật với lãnh chúa nhưng sau cùng, Lord chỉ có thể thở dài tiếc nối.

Có vẻ như Npc không thể can thiệp vào game system. Ark đành bỏ cuộc rồi lái theo hướng khác.

‘Tất nhiên, anh biết mong chờ phần thưởng vật chất là quá nhiều. Nhưng nếu em có thể nhớ về nỗ lực của họ mà đối xử như một người dân Jackson thì điều đó cũng quá đủ.

Ark đã biệt đã được trải nghiệm về những lợi nhuận có thể nhận được nếu như một Npc high ranking như Lord chú ý đặc biệt đến bạn. Ở một khía cạnh nào đó, để Lord biết tên những người chơi có cấp thấp như JusticeMan hay Roco cũng là một sự giúp đỡ rất lớn cho họ hơn là vài đồng vàng.

Chàng lãnh chúa trẻ ngay lập tức đáp lời gợi ý của cậu ‘Nếu là chuyện đó thì không khó gì. Anh nói đúng. Hơn nữa, Jackson vừa mới trải qua chiến trận, tình hình an ninh hiện không ổn định. Nói với họ đến gặp em sau khi phục hồi được sức khỏe. Sẽ không tệ nếu chầm chậm thảo luận về những gì họ có thể làm và em có thể cho họ được điều gì. ‘Anh hiểu rồi’.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top