Với Tạ Minh Triết mà nói, thẻ Tôn Sách được hệ thống thông qua là một bất ngờ ngoài ý muốn. Nhìn tấm thẻ được khắc logo Nguyệt Bán một cách thuận lợi, Tạ Minh Triết lập tức gửi cho anh Trần một tin nhắn: “Anh Trần, em đã làm xong một thẻ nhân vật kéo cừu hận diện rộng!”
“…” Không ngờ cậu lại thật sự làm được. Hôm qua mất hết mười hai tiếng chỉ để làm mỗi một tấm thẻ Chu Du, thế mà hôm nay lại liên tục tạo ra được hai tấm thẻ, xem ra Tạ Minh Triết đã hoàn toàn thông suốt, liên tục xuất hiện linh cảm rồi.
Một lát sau, Trần Tiêu đi tới không gian cá nhân của Tạ Minh Triết, cậu đi ra đón anh: “Anh Trần, em cứ tưởng sẽ không được hệ thống duyệt, kỹ năng này rất khó bị xung đột sao?”
Trần Tiêu nhìn thẻ bài xong liền nói: “Mấu chốt chính là con ngựa này, trong game chưa từng xuất hiện nhân vật cưỡi ngựa tấn công kéo cừu thế này, đại khái là do hệ thống phán định có điểm mới lạ, cộng với miêu tả của kỹ năng cũng khác biệt, nên mới thông qua.”
“Nói cách khác, kỹ năng có cùng nguyên lý nhưng thiết kế của thẻ bài và miêu tả khác biệt rất lớn nên mới được duyệt luôn sao?”
“Ừm, việc này để ngăn chặn người khác độc quyền một loại thẻ bài, chẳng hạn hiệu quả gây choáng, đóng băng khống chế, nếu hoàn toàn không cho những kỹ năng này lặp lại thì người đầu tiên làm ra tấm thẻ thứ nhất có thể hưởng sạch lợi ích, những người khác sẽ không thể làm ra các loại thẻ tương tự được, thẻ bài trên đấu trường sẽ vô cùng nghèo nàn. Khi xét duyệt, đầu tiên hệ thống sẽ xem xét thiết kế hình tượng của thẻ bài, sau đó mới nhìn miêu tả và cơ chế của kỹ năng, nếu không phải thẻ sao chép quá rõ ràng thì thường là đều sẽ thông qua.”
Tạ Minh Triết bỗng nhiên tỉnh ngộ, xem ra con ngựa này đã giúp cậu. Cậu đưa thẻ Tôn Sách cho anh Trần: “Anh Trần, anh xem thử số liệu giúp em đi, có cần điều chỉnh gì không?”
“Đang muốn bảo cậu đây.” Trần Tiêu cũng lấy tấm thẻ Hoàng Cái ra rồi nói: “Thẻ Hoàng Cái này cũng cần được sửa đổi một chút. Cơ chế của tấm thẻ này đều là tự giảm máu theo tỷ lệ phần trăm để buff trạng thái cho đồng đội, hoặc để thả khiên, thuộc tính quan trọng nhất của tấm thẻ này là máu. Cậu giảm điểm thủ xuống chia cho cây máu, đẩy máu của Hoàng Cái lên max 160 ngàn, hệ thống quy định máu của loại thẻ trị liệu tự phế này không được cao hơn 160 ngàn.”
“Em hiểu.” Tạ Minh Triết lập tức làm theo, chia một phần điểm thủ cho cây máu cơ bản.
Trần Tiêu nhìn thẻ bài Hoàng Cái đã được chỉnh sửa, thỏa mãn gật gật đầu, “để anh nhìn kỹ lá bài Tôn Sách này một chút.”
Anh cầm thẻ Tôn Sách lên, cúi đầu quan sát số liệu.
Theo lý thuyết, loại thẻ tank tấn công kéo cừu thế này phải có máu rất dày, để tránh bị bóp chết quá dễ dàng. Nhưng tấm thẻ Tôn Sách Tạ Minh Triết thiết kế này không nhất định phải đẩy máu lên cao, vì Tôn Sách không phải loại thẻ phòng thủ bị động, mà là chủ động xông vào quân địch. Trong lúc kéo cừu còn có thể gây sát thương phạm vi lớn cho quân địch cũng không tệ, lại còn thêm một cái khiên của Hoàng Cái bảo vệ Tôn Sách, đủ để bù lại thủ và máu rồi.
Trần Tiêu suy nghĩ một lát rồi đề nghị: “Thế này đi, cậu có thể thiết kế Tôn Sách thành loại thẻ chiến sĩ gây cừu hận, là loại có thể vừa đánh vừa chống đỡ ấy.”
Kỳ thật Tạ Minh Triết cũng có ý nghĩ này, giá trị vũ lực của Tiểu Bá Vương Giang Đông siêu cao, chỉ làm một tank đơn thuần thì có hơi không trọng dụng nhân tài cho lắm. Cậu nghiêm túc hỏi: “Ý của anh là, sửa lại kỹ năng thứ nhất thành vừa có thể kéo cừu phạm vi rộng, vừa có thể gây sát thương luôn?”
“Ừm.” Trần Tiêu gật gật đầu, “kỹ năng đột kích quấy rối tiết tấu thế này mà không gây ra sát thương thì quá lãng phí. Cậu thêm một vũ khí cho y, chú ý đừng thiết kế thành kim loại, không thì sẽ bị đưa về hệ kim. Phân phối số liệu nhớ tăng thêm công và tốc, để tăng cường lực sát thương và tính linh hoạt.”
“Được!” Tạ Minh Triết ngẫm nghĩ cẩn thận, nếu đưa các loại vũ khí như thương, mâu, kiếm của các tướng quân thời cổ đại vào thế giới thẻ sao này thì chắc chắn sẽ bị biến thành thẻ hệ kim. Vì Chu Du hệ hỏa, để phối hợp set thẻ ở giai đoạn sau, tốt nhất nên thiết lập Tôn Sách thành hệ hỏa. Không dùng vũ khí lạnh… Vậy thì có thể dùng roi da không? Kỹ năng “Giục ngựa giương roi”, dùng roi giục ngựa khiến chiến mã chạy nhanh, đồng thời còn có thể cầm roi quất người nha.
Nghĩ vậy, Tạ Minh Triết lập tức điều chỉnh hình tượng Tôn Sách, để y cầm một cây roi dài đầy khí phách trên tay, tiện thể cũng sửa đổi số liệu một chút, giảm máu xuống, tăng công và tốc cơ bản lên.
Đến lúc đó, Tôn Sách cưỡi chiến mã xông vào đám người, chẳng những có thể cưỡng chế hấp thu cừu hận, còn có thể vung roi dài trên tay lên, đánh cho đám thẻ bài da mỏng thành tàn phế. Nếu đối phương tập kích Tôn Sách, Tôn Sách liền mở Bá Vương, đợi thời gian vô địch qua đi, Hoàng Cái lại tạo khiên cho y, vất vả đánh vỡ khiên thì mục tiêu lại hồi 50% máu… Chắc chắn sẽ khiến người ta tức chết!
Lực chiến đấu thế này mới phù hợp với một Tiểu Bá Vương Giang Đông!
Tạ Minh Triết sửa chữa thẻ bài xong, nhân tiện lấy vật liệu đẩy Tôn Sách lên max cấp. Thẻ đen Tôn Sách có máu cơ bản khoảng 80 ngàn điểm, lực công kích đạt tới 10 ngàn, nếu đem so với lực công kích 60 ngàn của Chu Du thì còn kém quá xa, chắc chắn không đánh nổi đám thẻ máu trâu, nhưng đánh mấy tấm thẻ công kích máu mỏng thì rất thoải mái.
Trần Tiêu nhìn Tôn Sách đã được chỉnh sửa rồi nói: “Cậu thử gọi Tôn Sách ra đi, nhìn thử hiệu quả thực chiến chút.”
Tạ Minh Triết triệu hồi Tôn Sách trong không gian cá nhân, mở một kỹ năng, sau đó lại thấy một chuyện mình không ngờ tới…
Tôn Sách thế mà lại cưỡi ngựa ung dung tản bộ trong phòng?
Tạ Minh Triết nhìn Tôn Sách đang tản bộ, ngây hết cả người.
Trần Tiêu cười ha ha nói: “Tôn Sách của cậu cưỡi ngựa chậm y xì đi bộ, xem ra cậu phải thêm một câu tăng tốc độ di chuyển trong kỹ năng, như thế thì hệ thống mới cho thẻ của cậu chạy được.”
Đầu óc Tạ Minh Triết có hơi lộn xộn: “Làm sao chiến mã lại chậm như vậy được?”
Trần Tiêu tò mò: “Chiến mã là ngựa gì? Anh chỉ mới nhìn thấy mấy chú ngựa trắng được nuôi trong vườn thú, rất ngoan ngoãn dịu dàng, mỗi lần cưỡi phải tốn tới một ngàn tinh tệ.”
Tạ Minh Triết: “…”
Suýt nữa cậu đã quên việc văn hóa ở đây bị thất truyền. Cưỡi chiến mã giết địch là chuyện mấy ngàn năm trước rồi, bây giờ xã hội công nghệ cao, thiết bị quân sự đều là cơ giáp thông minh, ai mà biết Tôn Sách cưỡi ngựa là muốn làm gì chứ? Con vật mà người ở thế giới này nhìn thấy chính là loài ngựa dịu dàng ngoan ngoãn nuôi trong nhà, thấy người cưỡi ngựa thì phản ứng đầu tiên của họ chính là tản bộ.
Tạ Minh Triết dở khóc dở cười, đành phải thiết lập kỹ năng một lần nữa.
Một lúc lâu sau, hình tượng Tôn Sách, miêu tả kỹ năng đều đã được sửa chữa thành dáng vẻ lý tưởng trong đầu cậu ——
Kỹ năng đầu tiên, “Giục ngựa giương roi”, Tôn Sách vung roi trong tay lên, giục tuấn mã phóng tới phương hướng chỉ định, tốc độ di chuyển tăng 500% liên tục trong 8 giây, hấp thu toàn bộ cừu hận trong phạm vi 23 mét trên đường đi, cưỡng chế kẻ địch công kích bản thân, cũng gây ra 100% sát thương bình thường cho kẻ địch; thời gian cooldown: 30 giây.
Phạm vi cừu hận của Tôn Sách max cấp có thể lên đến 30 mét. Trong phạm vi, kéo cừu hận còn có thể gây ra sát thương phổ thông.
Trần Tiêu nhìn thiết kế cuối cùng, vô cùng tán thưởng: “Với thay đổi này, hệ thống sẽ tăng tốc độ di chuyển khi cậu mở kỹ năng. Nhưng vì tăng thêm thuộc tính công kích nên hệ thống cũng tăng gấp đôi thời gian cooldown.
Kỹ năng có thời gian đóng băng là 30 giây, kéo cừu trong phạm vi lớn, còn có thể vô địch, thế này đã rất lợi hại rồi, không thì trên đấu trường người khác sẽ không đánh lại nổi. Còn dùng trong đánh bí cảnh cũng rất tốt, một lần kéo một đàn quái trong phạm vi, có thể phối hợp với Chu Du, Hoàng Cái giết sạch toàn bộ đám quái.
Tạ Minh Triết vô cùng chờ mong hiệu quả thực chiến của đội bí cảnh Đông Ngô, lập tức kéo anh Trần vào bí cảnh để thí nghiệm.
Đây là lần thứ ba đánh bí cảnh “Tử Trúc Lâm” trong hôm nay, may mà mọi người đều rất phối hợp, không hề mất kiên nhẫn chút nào.
Vẻ mặt Kim Dược hoàn toàn không tin nổi: “Anh chỉ tùy tiện nói, thế mà chú thật sự làm được?”
Bàng Vũ khen: “Quá bảnh trai! Thế này trông được hơn nhiều, chứ quăng tấm thẻ Tê Giác cồng kềnh của tui vô cái dội hình này thiệt không thể nhìn nổi.”
Trì Thanh vẫn giữ bình tĩnh, hoàn toàn không có hứng thú gì với tuấn nam mỹ nữ: “Dùng set thẻ mới này đánh bí cảnh chút đi.”
Vì lần nào đánh bí cảnh cũng giao cho nhóc Mập cầm thẻ cừu hận, Tạ Minh Triết liền đưa Tôn Sách cho cậu dùng.
Bí cảnh Tử Trúc Lâm mở ra.
Vào bí cảnh, đám trúc thành tinh đang nhảy nhót khắp rừng trúc trước mặt, mười con quái cùng tụ lại một chỗ tràn đầy sức sống. Bí cảnh tiểu quái thế này không rơi gì khác ngoài đá kinh nghiệm, cũng không có boss, là nơi cày cấp rất tốt. Tử Trúc Lâm cũng là một bí cảnh kinh nghiệm rất được ưa chuộng, hầu như các người chơi đều vào đây mỗi ngày để farm vật liệu.
Bí cảnh vừa mở, Bàng Vũ triệu hồi Tôn Sách ra như mọi khi, để Tôn Sách chạy tới dụ quái.
Tiểu Bá Vương Giang Đông tuấn tú vung roi cưỡi tuấn mã xông ra, tốc độ nhanh như tia chớp.
Nhưng…
Hệ thống nhanh chóng thông báo: “Thẻ bài rời khỏi khu vực chiến đấu, Tôn Sách tử trận.”
Cả đám thở hồng hộc đuổi theo phía sau: “…”
Bàng Vũ vô cùng buồn bực: “Đệch, tên Tôn Sách này chạy nhanh quá!”
Tạ Minh Triết cũng chỉ biết cạn lời, đây là ngựa hoang mất cương không kềm nổi sao? Tốc độ di chuyển gấp năm lần lại có thể nhanh như vậy à, chạy khỏi khu vực chiến đấu luôn?
Trần Tiêu cười ha ha lên tiếng: “Nhóc Mập, nhóc đã quen dùng tê giác cồng kềnh to nặng rồi, tấm thẻ Tôn Sách này không phải là tank thuần, y là tank chiến sĩ. Nhóc khống chế chậm thì y sẽ chạy mất tăm hơi, phản ứng phải lẹ hơn, đừng để y chạy đường thẳng, mà phải theo chạy theo hình vòng cung.”
Bàng Vũ gật đầu: “Hiểu rồi!”
Vừa rồi tốc độ của Tôn Sách nhanh hơn bản thân nghĩ, trong nhất thời Bàng Vũ không đuổi kịp, sau khi Trần Tiêu nhắc nhở thì trở nên cẩn trọng hơn nhiều, gọi Tôn Sách đã chết ra một lần nữa, cũng không thể lại bị chết tiếp, dù sao thì phí sửa chữa khi chết đi cũng là một số tiền lớn. Với lại, thẻ bài chết trong bí cảnh muốn gọi ra lần nữa phải đợi 10 giây, chết lần nữa phải đợi thêm 1 phút, chết lần thứ ba là đợi tận 10 phút.
Lần này nhóc Mập cũng không dám chủ quan để Tôn Sách chết thêm nữa, thế là cậu nhìn chằm chằm vào Tôn Sách, dùng tinh thần của mình điều chỉnh di dộng, nhanh chóng kéo hết đám quái trước mặt qua —— phải nói là Tôn Sách dụ quái quá trâu bò, chạy nhanh không nói tới cừu hận cũng cực ổn luôn!
Sau khi đám quái tập trung ở trước mặt, Trần Tiêu nói: “Đánh!”
Tạ Minh Triết, Kim Dược và Trần Tiêu đồng thời mở kỹ năng cả ba tấm thẻ Chu Du —— Dây xích liên hoàn, Hỏa Thiêu Xích Bích.
Nhìn một đống trúc thành tinh lổn nga lổn ngổn, Tạ Minh Triết vô cùng vui vẻ.
Tấm thẻ Tôn Sách này phải nói là thanh kiếm dụ quái quá sắc bén trong bí cảnh, so với con tê giác cồng kềnh thì tốt hơn gấp nhiều lần!
Cả đám phối hợp rất ăn ý, giết sạch từng nhóm quái một, trong nháy mắt đánh xong bí cảnh.
Thời gian vượt bí cảnh là 3 phút 1 giây. Trì Thanh nói: “Vừa rồi nếu nhóc Mập không phạm sai lầm thì chắc thời gian đánh chỉ trong vòng 3 phút thôi.”
Nhóc Mập tự trách: “Tại tui hết, tui chưa từng xài qua thẻ dụ quái chạy nhanh như thế.”
Trần Tiêu cười nói: “Chỉ là đánh một cái bí cảnh mà thôi, không sao cả, chúng ta lại thử đánh thêm một lượt nữa đi.”
Lượt này nhóc Mập không phạm sai lầm, mọi người phối hợp với nhau cũng khá ổn, chỉ mất 2 phút 45 giây là đánh xong, đã nhanh hơn thời gian bình quân của người chơi bình thường khác.
Trì Thanh nghĩ tới một chuyện, đột nhiên lên tiếng: “Đúng rồi, kỷ lục thế giới của bí cảnh này là 2 phút 25 giây đúng không?”
Nghe cô hỏi, Kim Dược lập tức mở bảng thông tin của bí cảnh lên xem thử: “Kỷ lục của Tử Trúc Lâm là do công hội Phán Quyết ghi được, 2 phút 25 giây 33, set thẻ gồm một thẻ Tê Giác Đen, một thẻ Quy Thần, và ba thẻ Rồng Lửa, nhìn thời gian thế này chắc là dùng đấu pháp kéo ba nhóm quái, mỗi nhóm 40 con.”
Tạ Minh Triết hỏi: “Tê Giác Đen? Khác với Tê Giác chúng ta dùng sao? Lại có thể nhanh chóng giữ được 40 con quái?”
Trần Tiêu giải thích: “Tê Giác Đen là một trong những vương bài của Nhiếp Viễn Đạo, là loại tê giác một sừng đen toàn thân, có kỹ năng ‘Ngang tàng xông đến’ dùng để kéo quái diện rộng. Nó có hình thể cực lớn, tốc độ di chuyển 400%, chậm hơn Tôn Sách của cậu một chút, nhưng vì thiết lập kỹ năng của Tê Giác Đen khá đặc biệt, sau khi bị tổn thương sẽ tích lũy nộ khí, điểm nộ khí càng cao thì công kích gây ra càng mạnh, có thể tiết kiệm thời gian giết quái rất nhiều.”
Trì Thanh nói: “Hoàng Cái trong bộ thẻ này của tiểu Tạ cũng có thể tăng sát thương, chúng ta tập trung một chút có khi còn rút ngắn được thời gian.”
Nhóc Mập hăng hái nói: “Chu Du gây sát thương hệ hỏa siêu cao, Tôn Sách có thể dụ quái rất nhanh, hay là chúng ta thử phá kỷ lục đi!”
Kim Dược thêm vào: “Theo lý thuyết thì bộ thẻ của chúng ta cũng không chênh lệch mấy so với bộ thẻ bên công hội Phán Quyết.”
Cả đám đang vô cùng phấn khích, dù sao Trần Tiêu cũng đang rảnh rỗi, anh lập tức đồng ý: “Được, chúng ta cứ thử đi!”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận