Giải đấu cá nhân của mùa giải thứ mười đã bắt đầu, hôm qua khi nhìn thấy trong group thảo luận chuyện Chú Béo phá kỷ lục Tử Trúc Lâm thì Đường Mục Châu cũng không để ý nhiều, lúc đó hắn đang phối hợp set thẻ để Thẩm An đi thi đấu. Nhưng hôm nay Diệp Trúc lại xuất hiện lần nữa, bảo rằng Chú Béo lại phá kỷ lục Tử Trúc Lâm nữa rồi, không những thế còn phá tới ba lần liên tục?!
Đường Mục Châu cũng không thể không chú ý chuyện này, vì đám tuyển thủ trong group đã bắt đầu thảo luận về set thẻ phá kỷ lục.
Bùi Cảnh Sơn phân tích: “Nhìn thời gian thế này thì có lẽ dùng đấu pháp kéo hai đợt quái, chắc chắn trong set thẻ của Chú Béo có một tấm có thể giữ được 60 con quái cùng lúc. Đội hình trên bảng kỷ lục là Tôn Sách, 3 Chu Du, và Hoàng Cái, hẳn là thẻ Tôn Sách hệ hỏa kéo quái rồi?”
Lăng Kinh Đường hỏi: “Tôi nhớ hồi phá kỷ lục, thẻ lão Nhiếp dùng để kéo quái là Tê Giác Đen đúng không?”
Nhiếp Viễn Đạo “Ừ” một tiếng rồi bổ sung: “Tốc độ của Tê Giác Đen không phải nhanh nhất, có khả năng tốc của Tôn Sách cao hơn Tê Giác Đen.”
Nhắc tới tốc độ, Sơn Lam am hiểu không kích có quyền lên tiếng nhất: “Thẻ chim ưng của tôi có tốc là 650%, là thẻ có tốc độ di chuyển nhanh nhất liên minh hiện tại. Thường thì thú bay trên không có tốc độ tương đối cao, nhưng thẻ Chú Béo dùng để đánh bí cảnh là thẻ nhân loại, chẳng lẽ hắn lại làm ra một tấm thẻ nhân loại biết bay sao?”
Lăng Kinh Đường đáp: “Biết bay chính là thần tộc, có cánh thiên sứ nên có thể bay. Còn loại thiết lập cho con người bay thế này chắc chắn hệ thống sẽ không xét duyệt.”
Diệp Trúc không nhịn được mắng: “Chẳng lẽ Tôn Sách lại cưỡi mọt con chim để dụ quái à?”
Nhiếp Viễn Đạo chỉ ra điểm mấu chốt: “Nếu cưỡi động vật, rồi thêm kỹ năng có gia tăng tốc độ thì có lẽ có thể làm được.”
Đường Mục Châu không tham gia thảo luận —— hắn trực tiếp đi hỏi chính chủ, ai bảo hắn với Chú Béo cũng khá quen đâu?
“Chú Béo, nghe nói chú vừa phá kỷ lục Tử Trúc Lâm, set thẻ chú dùng là gì vậy? Có thể cho tôi xem được không?” Đường Mục Châu gọi cho Tạ Minh Triết.
“…” Tạ Minh Triết có hơi bất ngờ khi nhìn thấy clone 7456789, sau khi mùa giải thứ mười khai mạc, cậu và Đường thần đã không liên lạc với nhau vài ngày rồi, cậu cứ tưởng Đường Mục Châu đang tập trung chuẩn bị thi đấu nên không đăng nhập vào tài khoản clone. Không ngờ đối phương lại gọi đến. Nếu Đường Mục Châu cảm thấy set thẻ đánh bí cảnh thú vị thì Tạ Minh Triết cũng chẳng cần giấu làm gì, trực tiếp chụp hình trong bí cảnh lên, gửi tư liệu của set thẻ mới nhất cho Đường Mục Châu: “Đây là set thẻ tui dùng.”
—— Tôn Sách kéo quái, Hoàng Cái hỗ trợ, ba thẻ Chu Du công kích diện rộng, trong đó Tôn Sách và Chu Du còn có thêm kỹ năng liên kết.
Đường Mục Châu nhìn bộ thẻ này xong thì hơi nheo mắt lại: “Kỹ năng liên kết? Là ai dạy cho chú?”
Tạ Minh Triết nhìn Trần Thiên Lâm một chút rồi hỏi: “Sư phụ, Đường Mục Châu tìm em muốn tìm hiểu về set thẻ phá kỷ lục, còn hỏi là ai chỉ em, có nên nói cho anh ấy biết không?” Nếu như đã bái sư thì hiện tại Đường thần chính là sư huynh của cậu rồi nhỉ?
Trần Thiên Lâm ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hiện tại đừng kinh động cậu ta. Đang vào mùa giải thi đấu, nếu biết tôi trở về thì thể nào tiểu Đường cũng sẽ chạy đến tìm, không cần thiết làm cậu ta phân tâm. Cậu chỉ cần nói có một cao thủ hiểu số liệu hướng dẫn, không tiện để lộ thân phận.”
Tạ Minh Triết gật gật đầu, ném một câu y xì đúc cho Đường Mục Châu: “Có một cao thủ hiểu số liệu hướng dẫn tui, không tiện để lộ thân phận.”
“Cao thủ? Hèn gì chú lại tiến bộ nhanh như vậy, hiện tại đã học xong cách làm kỹ năng liên kết.” Đường Mục Châu cười cười, không hỏi nhiều nữa.
Hắn nghĩ có lẽ là có một vị đại thần nào đó trong liên minh phát hiện thiên phú của Chú Béo thì tiện tay hướng dẫn một chút, nhưng lại hoàn toàn không ngờ tới người hướng dẫn Tạ Minh Triết chính là ân sư Trần Thiên Lâm biến mất gần năm năm của mình. Càng không ngờ là, người tên Chú Béo trong game này đã biến thành tiểu sư đệ của mình!
Sau khi nói chuyện với Đường Mục Châu, Tạ Minh Triết và Trần Thiên Lâm tháo mũ giáp xuống, vì Trần Tiêu đã gọi họ đi ăn trưa.
Tài nấu nướng của Trần Tiêu không tồi, làm vài món ăn hàng ngày nhưng cũng đầy đủ hương vị, món mặn món rau đều phối hợp kỹ càng, hoàn toàn có thể vượt qua đầu bếp chuyên nghiệp.
Sau khi ăn trưa xong, Trần Tiêu vừa dọn dẹp chén đũa vừa nói: “Tiểu Tạ, chiều nay cậu ở đây trò chuyện với anh hai đi, anh có việc ra ngoài một chút, sẽ quay lại đón cậu trước bữa tối.”
Tạ Minh Triết hoài nghi: “Chuyện gì vậy? Anh có cần em giúp đỡ gì không?”
Trần Tiêu đáp: “Là chuyện bản quyền với câu lạc bộ Thánh Vực, anh hẹn luật sư chiều nay đi tìm Thiệu Bác.”
Tạ Minh Triết cũng không biết gì về nội dung ký hợp đồng lúc trước của anh, nhưng nếu đã muốn kết thúc hợp đồng kỳ hạn thì vẫn phải ký một thỏa thuận để đảm bảo, tránh dẫn tới tranh cãi sau này.
Trần Thiên Lâm nhìn em trai nhắc nhở: “Đừng giải thích gì nhiều với hắn, nói càng nhiều càng dễ lộ tẩy. Cậu cứ bảo sau khi tốt nghiệp sẽ tự kiếm việc làm, hợp đồng đã đến kỳ nên chính thức kết thúc. Sau này khi cậu quay lại, nếu trình độ quá mạnh khiến hắn hoài nghi thì anh sẽ ra mặt giúp cậu giải quyết.”
Trần Tiêu vô cùng ấm áp, thấp giọng nói: “Anh cứ yên tâm, em biết phải làm gì.”
Trần Thiên Lâm gật đầu: “Đi đi.”
Sau khi Trần Tiêu đi khỏi, Tạ Minh Triết vô cùng tò mò, nhưng lại không tiện hỏi. Trần Thiên Lâm phát hiện vẻ mặt hiếu kỳ của cậu thì giải thích: “Trần Tiêu cũng không phải em ruột của tôi, cậu ta được nhà tôi nhận nuôi. Sau này khi cha mẹ qua đời thì Trần Tiêu do một tay tôi nuôi lớn. Thiệu Bác là hàng xóm nhà bên. Sau khi cha mẹ qua đời thì hắn vẫn luôn chăm sóc bọn tôi, tôi và hắn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, nên vô cùng tin tưởng hắn.”
Tạ Minh Triết gật gù: “Vậy là… cũng do Trần Tiêu tin tưởng Thiệu Bác nên mới ký hợp đồng sao?”
Ánh mắt Trần Thiên Lâm hiện lên một tia lạnh lùng: “Ừ. Nếu không phải lúc đó Trần Tiêu vẫn còn quá trẻ, tự ý giấu tôi đi ký hợp đồng, thì có lẽ hiện tại cậu ấy đã trở thành một tuyển thủ hàng đầu ngang hàng với tiểu Đường rồi.”
“Anh Trần và Đường Mục Châu có quen biết sao?”
“Hai đứa chúng nó có quan hệ không tồi, trước đây cũng thường xuyên tranh luận về chuyện thiết kế thẻ bài.”
Nói thế thì quả thật vô cùng đáng tiếc cho Trần Tiêu, vì vấn đề hợp đồng mà bị hoang phế năm năm. Nhưng cũng không tính là muộn, sau khi hợp đồng kết thúc thì anh sẽ tự do, bắt đầu lại từ mùa giải tiếp theo, chỉ cần có thực lực thì không sợ không đạt được thành tích nào. Chẳng phải Quỷ Ngục cũng có một tuyển thủ có tài nhưng thành danh muộn sao? Vị tuyển thủ dùng thẻ bài yêu tộc kia ra mắt vào mùa giải thứ ba, nhưng tới mùa giải thứ tám mới nổi tiếng được. Tạ Minh Triết tin tưởng anh Trần chắc chắn cũng làm được như thế.
Đúng lúc này, máy tính bảng của Tạ Minh Triết đột nhiên hiện lên thông báo: “Bạn vừa nhận được tin nhắn mới từ hệ thống, xin hãy kiểm tra và nhận thư.”
Sau khi tải và khóa ứng dụng thẻ sao vào tài khoản game của mình, máy tính bảng sẽ đồng bộ với hộp thư trong không gian cá nhân và chat riêng từ bạn bè trong game theo thời gian thực, như thế sẽ không phải lo việc bỏ lỡ tin tức quan trọng trong game. Máy tính bảng sư phụ tặng cậu thật sự dùng rất tốt.
Tạ Minh Triết dùng vân tay mở khóa hộp thư, nhìn thấy một thông báo màu đỏ với kiểu chữ thư pháp của hệ thống ——
“Xin chào nhà thiết kế thẻ bài, kỹ năng liên kết [Giang Đông song bích] của hai lá bài Tôn Sách, Chu Du ngài thiết kế đã được hệ thống xét duyệt sơ bộ, ngài có thể dùng thẻ bài ở bí cảnh và các bản đồ dã ngoại. Nếu ngài muốn đưa thẻ bài vào đấu trường ở sao thi đấu thì phải hoàn thiện tài liệu bách khoa của thẻ bài, đồng thời phải được các nhà phân tích chuyên nghiệp của nhà phát hành xét duyệt lại.”
Tạ Minh Triết sửng sốt —— lúc trước cậu làm thẻ bài đều chỉ xét duyệt một lần là qua, tại sao bây giờ lại phải xét duyệt thêm lần nữa?
Trần Thiên Lâm cũng nhìn thấy thông báo này, y giải thích: “Vì kỹ năng liên kết có liên quan tới hai tấm thẻ bài trở lên, để đảm bảo công bằng khi thi đấu, thẻ liên kết đều cần phải xét duyệt lần thứ hai, và hoàn thiện tài liệu chi tiết của thẻ bài.”
Nếu là Tạ Minh Triết thì kỹ năng liên kết “Giang Đông song bích” này của Tôn Sách và Chu Du rất dễ hiểu, nhưng người ở thế giới này lại không biết được Tôn Sách và Chu Du là ai. Vậy nên nếu không viết rõ ràng ý tưởng thiết kế thẻ bài thì liên minh sẽ không cho phép cậu mang kỹ năng liên kết này lên đấu trường.
Nếu đã thiết kế thẻ bài để kỷ niệm những nhân vật này, thì cứ kể rõ ràng bối cảnh và câu chuyện của họ ra, chẳng những có thể khiến thiết kế thẻ bài trở nên có lý có tình, mà còn có thể để mọi người hiểu rõ những sự tích của các vị anh hùng. Trong thư của nhà phát hành có nhắc tới “bách khoa thẻ bài”, chắc là tác dụng của việc này.
Nghĩ vậy, TẠ Minh Triết liền nói: “Sư phụ, anh có thể cho em xem set thẻ của Chúng Thần Điện được không? Kỹ năng liên kết của các thẻ bài thần tộc được miêu tả thế nào? Em muốn tham khảo một chút.”
Trần Thiên Lâm lấy ra set thẻ thần của Chúng Thần Điện: “Cậu có thể xem thử thiết kế liên kết của Lucifer và Michael.”
Đây là lần đầu tiên Tạ Minh Triết tận mắt nhìn thấy thẻ thần tộc của Chúng Thần Điện mà Đường Mục Châu từng nhắc tới.
Thẻ bài của Chúng Thần Điện được vẽ vô cùng tinh xảo, sau lưng Lucifer mọc ra một đôi cánh ác ma đen tuyền với cặp mắt đỏ như máu khiến người khác phải hãi hùng, mái tóc dài đen nhánh, khóe miệng hơi nhếch lên mang theo tà khí, khí chất ma vương được phát huy vô cùng tinh tế; Phong thái của Michael lại hoàn toàn tương phản, đôi mắt nhuộm màu xanh của bầu trời, sau lưng là một đôi cánh thiên sứ trắng tinh, trông rất thuần khiết thánh thiện.
Tạ Minh Triết đọc thấy một đoạn văn ngắn với kiểu chữ cực nhỏ ở ngay dưới góc phải lá bài ——
Bách khoa thẻ bài: Lucifer là tổng lãnh thiên thần mạnh nhất trên thiên đường, nhưng vì phản bội chúa trời, hắn đứng lên triệu tập một phần ba thiên thần khác nổi loạn, trở thành thiên thần sa ngã, kẻ đứng đầu ác ma; Michael là chiến sĩ bên cạnh Thượng Đế, tổng lãnh thiên thần tối cao, từng tuân mệnh Thượng Đế chiến đấu với Lucifer; hai người có quan hệ đối địch, số mệnh gắn kết chặt chẽ với nhau.
Kỹ năng liên kết [Ánh sáng và Bóng Tối]: Khi có mặt Michael, Lucifer được bao phủ bởi thánh quang, thủ giảm 50%, trạng thái cừu hận khiến công kích tăng 100%; Khi Lucifer tấn công mục tiêu đối địch, Michael bị mê hoặc bởi lời nguyền ác ma, có 50% xác xuất khởi động trạng thái hợp lực chiến đấu, cùng Lucifer tấn công một mục tiêu.
Tạ Minh Triết: “…”
Mặc dù cậu chưa từng đọc thánh kinh, nhưng cũng đã nghe qua tiếng tăm của Lucifer và Michael, đoạn văn giới thiệu này phải nói là quá đơn giản, thiết kế kỹ năng liên kết cũng hợp lý, trước khi Lucifer phản bội, hai người có thể hợp lực chiến đấu; sau khi làm phản, Michael vừa xuất hiện thì Lucifer lập tức nổi giận, giảm phòng ngự, tăng công kích…
Quy định của kỹ năng liên kết là không được tăng thuộc tính lên quá 50%, nhưng chủ động giảm phòng ngự rồi tăng 100% công kích cũng xem như hợp lý.
Tạ Minh Triết tò mò hỏi: “Sư phụ, đây chính là bách khoa thẻ bài sao?”
Trần Thiên Lâm đáp :”Đây chỉ là bản rút gọn được để trên thẻ bài. Nhà phát hành có quy định, khi viết vào bách khoa toàn thư thẻ bài thì phải hết sức kỹ càng, miêu tả ý tưởng và bối cảnh câu chuyện ít nhất phải được 500 chữ trở lên.”
Xem ra làm nhà thiết kế thẻ bài còn phải học thêm kỹ năng viết văn sao?
Tạ Minh Triết rầu rĩ gãi đầu, kiếp trước cậu là sinh viên ngành vật lý, mặc dù thích đọc tiểu thuyết nhưng đọc và viết là hai việc khác nhau. Với cái lối hành văn như học sinh tiểu học của mình, đừng nói là phục hồi câu chuyện như cũ, viết mỗi cái bách khoa cho nhân vật thôi cũng quá sức rồi. Nhà phát hành quy định thẻ bài muốn đưa vào sân thi đấu phải có tài liệu hoàn thiện, cậu phải nghĩ thật kỹ nên viết giới thiệu cho Chu Du và Tôn Sách thế nào trong bách khoa thẻ bài.
Trần Thiên Lâm thấy dáng vẻ ủ dột của cậu thì ôn hòa nói: “Đừng vội. Chưa được xét duyệt lần hai thì chỉ không được đem vào đấu trường mà thôi, không ảnh hưởng tới đánh trong bí cảnh, cậu cứ từ từ suy nghĩ.”
Tạ Minh Triết lấy lại tinh thần nói: “Văn vẻ của em không được tốt lắm, nếu có người biết viết văn thì tốt quá, em có thể viết dàn ý ra, để người đó trau chuốt lại câu văn giúp em.” Nói đến đây thì mắt Tạ Minh Triết bỗng sáng lên, “đúng rồi, không biết Oánh Oánh viết được không, khi về em sẽ hỏi thử chị ấy.”
Hai ngày này Trì Oánh Oánh đều phụ trách thông báo và tuyên truyền cho công hội, nghe nhóc Mập từng tám chuyện hình như chị ấy là tài nữ tốt nghiệp khoa văn học, sở trường là viết những đoạn văn và tuyên truyền quảng cáo, hay là khi về thử nói chuyện với chị ấy, nhờ chị ấy giúp mình chỉnh sửa lại miêu tả và cách dùng từ.
Tạ Minh Triết không hoàn toàn nhớ rõ từng chi tiết, không có khả năng tái hiện lại tiểu thuyết nguyên tác với mấy trăm ngàn chữ.
Nếu cậu trực tiếp đem mấy cuốn sách xuyên tới đây thì có thể hoàn toàn phục chế lại nguyên tác, nhưng cậu không muốn làm thế, bởi vì làm vậy là không tôn trọng tác giả gốc, không khác nào đạo văn.
Lấy những nhân vật này ra làm thẻ bài chiến đấu cũng giống với sáng tác những tác phẩm ăn theo nguyên tác, là một hình thức kỷ niệm gửi tới nguyên tác. Viết những tư liệu bách khoa nhân vật để hoàn thiện thiết lập cho thẻ bài, để người của thế giới này biết tới những nhân vật kia cũng chính là việc duy nhất mà một người Trái Đất như Tạ Minh Triết có thể làm được.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận