Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Bậc Thầy Thẻ Sao (Dịch)
  4. Chương 65: Thiếu niên đam mê thể loại kinh dị

Bậc Thầy Thẻ Sao (Dịch)

  • 862 lượt xem
  • 3469 chữ
  • 2021-05-18 18:49:54

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tạ Minh Triết tạm thời rời khỏi sao Phượng Hoàng, cậu cần chỉnh lý lại ý nghĩ của mình một chút.

Đúng lúc này, thông báo của hệ thống vang lên: “Đối thủ Kha Tiểu Kha trên đấu trường xin kết bạn với bạn.”

 

Tạ Minh Triết chấp nhận.

Đối phương lập tức gửi tin nhắn chat tới hệt như nhóc fan cuồng: “Chú Béo! Cách chú cho tui ăn hành lúc nãy quá ngầu, tui phản ứng không kịp luôn, cứ tưởng là sẽ thắng chứ, kết quả lại bị chú giết sạch 6 tấm thẻ bài ngay phút quan trọng nhất, thiệt mạo hiểm! Thiệt kích thích!”

Tạ Minh Triết: “…”

Cậu này, cậu bị hành mà còn phấn khích như thế, đầu có bệnh không vậy hả?

Hiển nhiên là đầu óc đối phương có hơi không bình thường, giọng nói vô cùng kích động: “Chú cho tui vào công hội được không? Tui chơi game này nhiều năm rồi, do đầu mùa giải nên hệ thống mới cưỡng chế đá về cấp Học nghề thẻ sao, chứ bình thường tui ở cấp Chuyên gia thẻ sao cao cấp đó, đánh giải đấu công hội được luôn.”

Kha Tiểu Kha liều mạng PR chính mình, chỉ còn thiếu mỗi hô lớn “Cửa hàng đại hạ giá, mua một tặng một” thôi.

Tạ Minh Triết nén cười nói: “Được rồi, để tui báo với chị Thanh, về chuyện gia nhập công hội thì cậu cứ tìm chị ấy.”

Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Kha Tiểu Kha, Tạ Minh Triết lập tức đi tìm Trần Thiên Lâm, báo cáo cho sư phụ tình hình thi đấu.

Trần Thiên Lâm nói: “Thắng liên tiếp ba mươi trận, không tồi. Cậu chọn ra vài trận cảm thấy có ý tứ nhất để tôi xem thử đi.”

Tạ Minh Triết chỉ mở clip của ván cuối cùng cho sư phụ xem.

Mặc dù những trận đấu trước đó cậu cũng có vài thao tác đột phá nhưng đối thủ lại không mạnh lắm, Kha Tiểu Kha là đối thủ có lối chơi rõ ràng nhất, phản ứng nhanh nhất cậu gặp được trong đấu trường hôm nay. Nếu không nhờ cậu tinh ý và tính toán kỹ càng, cũng như Kha Tiểu Kha quá vội vàng mở kỹ năng trị liệu quá sớm, thì người thua ván này chính là cậu.

Trần Thiên Lâm xem xong clip quay lại thì vô cùng bất ngờ, vì y phát hiện tiểu đồ đệ nhà mình còn thông minh hơn bản thân nghĩ.

Đa số tân binh khi cầm một set thẻ đều chỉ chơi theo một lối mòn duy nhất, một khi thao tác bị ngắt quãng thì sẽ hoảng loạn, không biết nên đối phó thế nào. Nhưng trong ván đấu này, dưới tình huống Tôn Sách và Lục Tốn đều bị đánh chết, Tạ Minh Triết lại vô cùng bình tĩnh thực hiện một quyết định chính xác nhất —— bảo vệ Tôn Thượng Hương đột phá ở tàn cuộc.

Tại thời điểm Chu Du và Lã Mông bị công kích, cậu hoàn toàn phóng sinh hai thẻ bài này, giữ lại kỹ năng khống chế và trị liệu, thậm chí là cả trạng thái liên kết của Tiểu Kiều Đại Kiều để giành cho Tôn Thượng Hương.

Cậu nhanh chóng đưa Tôn Thượng Hương rời khỏi chiến trường, tìm cơ hội bắn lén hai phát, đợi đối thủ giết hết bốn thẻ bài khác của mình, tạo ra cục diện 7 vs 3, Tạ Minh Triết mới lợi dụng thời gian đóng băng của trị liệu đối phương, mở khống chế của Tiểu Kiều, rồi đưa Tôn Thượng Hương lên bắn ra liên kích chuyển bại thành thắng!

Trận thắng này cực đẹp. Chẳng những cân nhắc tới sự liên tục của từng kỹ năng, mà còn tính toán rất tốt lượng sát thương sau khi được buff lên 50% của Tôn Thượng Hương, lẫn chú ý rất kỹ thời gian đóng băng kỹ năng và cây máu của đối thủ.

Khó mà tin được cậu ấy chỉ mới là một tân binh.

Trần Thiên Lâm không nhịn được hỏi: “Trước đây cậu có chơi Cơn Lốc Thẻ Sao chưa?”

Tạ Minh Triết gãi gãi đầu, thành thật trả lời: “Chưa từng chơi qua. Nhưng mà, hôm nay em đã ngẫm nghĩ rất lâu, hiểu thêm một chút về game này, không biết là có hiểu đúng không?”

Trần Thiên Lâm khích lệ: “Cậu nói thử xem.”

Tạ Minh Triết hắng giọng, nghiêm túc hệt như đang trả lời câu hỏi của thầy giáo: “Theo như em hiểu thì, bảy thẻ bài này giống như bảy con pet, tổng cộng có khoảng mười bốn kỹ năng kèm một ít liên kết. Nếu tính toán từng thẻ bài một, thuộc tính tốc giống như tốc độ vận công kỹ năng. Những thẻ bài max 100 điểm tốc thì có thể tung chiêu ngay lập tức. Tốc không max 100 thì căn cứ theo thuộc tính tốc mà phải vận công từ 0,2 đến 1 giây nếu muốn thả kỹ năng, vậy nên cần phải dự đoán chính xác.”

“Chẳng hạn như trận này, bởi vì đối phương có năm tấm thẻ quỷ công kích, hỏa lực của chúng quá mạnh, em không thể bảo vệ mỗi một tấm thẻ của mình được, chỉ có thể đánh cược vào liên kích của Tôn Thượng Hương thu đầu người ở cuối trận. Khi đối phương mở trị liệu quá sớm, em liền nghĩ, trong 45 giây đóng băng kỹ năng trị liệu đó, Tôn Thượng Hương có thể bắn ra ba phát, hai phát đầu cứ chọn thẻ có HP cao mà bắn, cứ thế thì 7 thẻ bài sẽ có 6 tấm thẻ tàn phế, Tôn Thượng Hương ra tay lần thứ ba sẽ dễ dàng bắn được liên kích. Chỉ cần không xui xẻo bắn trúng Quỷ Bà Bà có HP cao nhất thì em sẽ lập tức chiến thắng.”

“Mà xác suất bắn trúng Quỷ Bà Bà ban đầu chỉ có 1/6, giết một tấm thẻ thì thành 1/5, 1/4… Nếu như Tôn Thượng Hương xui xẻo bắn tới Quỷ Bà Bà có HP cao nhất, không thể khởi động liên kích nữa thì cũng chẳng cần sợ, chỉ cần đối phương mất đi 4 tấm thẻ trở lên, với sự bảo hộ của hai tấm thẻ trị liệu Đại Kiều và Tiểu Kiều, Tôn Thượng Hương cũng có thể đánh tiêu hao từ từ, vẫn còn lực đánh tiếp tới hết trận.”

“…” Trần Thiên Lâm càng nghe càng tán thưởng.

Tạ Minh Triết phân tích trận đấu vô cùng rõ ràng, cũng chọn lựa đấu pháp cực kỳ hợp lý.

Người chỉ biết chăm chú nghe lời sư phụ chỉ bảo thì khó mà làm việc lớn. Chỉ có tự mình suy nghĩ, tự mình tìm hiểu, mới có thể chân chính hiểu được sự huyền diệu trên đấu trường của game này, để rồi khi gặp phải đối thủ mạnh hơn cũng có thể nhanh chóng phân tích được cách ứng đối hợp lý nhất.

Thật ra, với bảy lá bài thì cũng không nhất định phải đánh theo một lối mòn cố định, xáo trộn, tùy ý phối hợp mười bốn kỹ năng đều sẽ tạo được hiệu qủa khác nhau. Việc cậu có thể nhanh chóng hiểu được điều này đã khiến Trần Thiên Lâm bất ngờ không nhỏ.

Trần Thiên Lâm nhìn chiến tích thắng 30 trận liên tiếp của tiểu đồ đệ, khẽ cười nói: “Đánh tới chuyên gia thẻ sao mới thật sự là bắt đầu khiêu chiến, tôi nghĩ ít nhất cậu cũng phải luyện tập nửa tháng ở đẳng cấp chuyên gia này.”

Tạ Minh Triết có hơi buồn bực: “Nhưng em sắp khai giảng rồi, sau này sẽ ít có thời gian đi đánh đấu trường.”

Trần Thiên Lâm khá là bất ngờ: “Cậu là sinh viên?”

Trước đó Tạ Minh Triết vẫn chưa kể cho sư phụ chuyện mình là sinh viên, cậu nói: “Em là sinh viên hệ mỹ thuật trường đại học Đế Đô, khai giảng vào mùng 1 tháng 9, không biết chương trình học ở trường có nặng hay không nữa? Nếu có nhiều tiết học quá thì em chỉ có thể luyện tập sau thời gian học thôi.”

Trần Thiên Lâm hòa nhã nói: “Không phải lo, chương trình hệ mỹ thuật không nhiều lắm.”

Tạ Minh Triết giật mình: “Sao sư phụ biết?”

Trần Thiên Lâm đáp: “Tôi có một người bạn đang làm giáo sư hệ mỹ thuật trường đại học Đế Đô, lớp lý thuyết của hệ mỹ thuật không nhiều lắm, đa số đều là thực hành, chỉ cần cậu hoàn thành bài tập đúng hạn là được, thời gian khá tự do.”

Tạ Minh Triết nghe tới đây thì yên tâm hơn: “Vậy là tốt rồi!”

Trần Thiên Lâm nói tiếp: “Cậu không cần lo lắng chuyện học hành, đợi tới mùa giải sau, nếu cậu có thể đánh tới giải đấu bậc thầy thẻ sao rồi được đăng ký thành tuyển thủ chuyên nghiệp, thì có thể xin điều chỉnh chương trình học với nhà trường. Có thể xin nghỉ vào thời điểm đánh giải, học bổ sung vào thời gian tạm nghỉ thi đấu là được. Đa số sinh viên đại học đều làm vậy.”

Tạ Minh Triết tò mò hỏi: “Có nhiều sinh viên làm tuyển thủ chuyên nghiệp không ạ?”

Trần Thiên Lâm đáp: “Lúc mới đánh giải tiểu Đường cũng đang học năm nhất, tính ra thì cậu ta chính là đàn anh của cậu đó, là sinh viên học viện kinh tế trường đại học Đế Đô, vừa tốt nghiệp năm ngoái. Bùi Cảnh Sơn thuộc hệ triết học, cũng tốt nghiệp năm ngoái, bạn học cùng trường cậu cũng rất nhiều. Trường Đế Đô khá là thoáng, chỉ cần không làm trái nội quy trường thì sẽ chẳng có ai gây khó dễ cho cậu đâu.”

Tạ Minh Triết hiểu rõ: “Dạ vâng, vậy em yên tâm rồi!”

Những người cùng trường này hiển nhiên đều là học bá, thành tích văn hóa rất cao. Cậu là sinh viên nghệ thuật, thi vào hệ mỹ thuật cũng có thể dính tý hào quang.

Trần Thiên Lâm nói tiếp: “Trước hết cậu cứ dùng set thẻ này tập trung đánh đấu trường, có thể phối thêm Hoàng Cái và những tấm thẻ chết tức thì vào. Khi đánh hình thức ẩn bài thì nên điều chỉnh đội hình nhiều hơn, cũng nên tiếp xúc nhiều lối chơi khác biệt, như vậy sẽ có lợi cho cậu hơn.

Tạ Minh Triết thăng thẳng tới chuyên gia thẻ sao là vì ở đẳng cấp này mới có thể mở ra hình thức ẩn bài. Khi đánh ở hình thức này thì set thẻ của cậu khó mà chiến thắng liên tiếp được, tiếp theo nên bình tĩnh lại, đánh nhiều trận đấu hơn, quen thuộc nhiều lối chơi của set thẻ.

Không cần phải gấp gáp làm gì, không gian tiến bộ của cậu còn rất lớn.

***

Trong game, Kha Tiểu Kha điên cuồng đề cử bản thân cho Trì Thanh: “Chị Thanh, em là fan ruột của Chú Béo đó, trước đây em cũng từng xây một công hội rồi, mặc dù giải tán nhưng kinh nghiệm thì rất nhiều! Em đã đánh hết mấy cái bí cảnh công hội, lẫn giải đấu công hội, cho em vào công hội Niết Bàn đi, nhất định em sẽ giúp sức rất nhiều đó!”

Trì Thanh bình tĩnh hỏi: “Đẳng cấp trên đấu trường của cậu ra sao?”

Kha Tiểu Kha đáp: “Chiến thắng 29 trận liên tiếp thì đụng trúng Chú Béo nên kết thúc chuỗi thắng! Em đi đánh hai trận nữa là lên được chuyên gia sơ cấp ngay. Ở mùa giải trước, thiếu chút nữa là em đã lên được cấp bậc thầy rồi. Còn mùa này em có điều chỉnh set thẻ lại, chắc chắn sẽ đánh lên tới cấp cao nhất Bậc thầy đại sư luôn!”

Trì Thanh thầm nghĩ, đúng là công hội thiếu quản lý ở phương diện đấu trường, cứ thu cậu nhóc này vào công hội Niết Bàn vậy.

Kha Tiểu Kha tích cực hỏi: “Chị Thanh, chúng ta có tham gia giải đấu công hội tuần này không?”

Trì Thanh đáp: “Công hội chúng ta vừa thành lập, đa số người gia nhập đều chuyên đi đánh bí cảnh, chưa đủ 50 người đánh tới chuyên gia thẻ sao.”

Kha Tiểu Kha: “Vậy à! Thế thì mình động viên mọi người đánh đấu trường đi, có được 100 người đạt cấp chuyên gia thẻ sao là có thể đánh rồi!”

Trì Thanh: “Ừm, cuối tuần sẽ thông báo.”

Kha Tiểu Kha tắt chat với Trì Thanh, sau đó lập tức gửi tin nhắn tới Chú Béo: “Chú Béo, chị Thanh cho tui nhập hội rồi! Chú có biết tại sao tui là fan chú không?”

Tạ Minh Triết cạn lời: “Chắc chắn do thẻ bài của tui, chứ chẳng lẽ là vì cái tấm thân béo núc này sao?”

Kha Tiểu Kha cười ha ha ha một trận rồi nói: “Thẻ tui thích nhất chính là Chung Quỳ đó, kỹ năng bắt quỷ có thể phế bỏ thẻ quỷ. Nhưng mà Chú Béo nè, chú làm nhiều thẻ nhân vật như vậy rồi, chú có từng nghĩ sẽ làm thêm thẻ quỷ chưa?”

Tạ Minh Triết hỏi: “Sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?”

Kha Tiểu Kha đáp: “Tất cả thẻ quỷ đều bị Quy Tư Duệ thầu hết. Đám người thích phong cách kinh dị đều là fan của Quy Tư Duệ cả, tui thì không thích loại đấu pháp ám sát kia, rõ ràng có thể dùng thẻ quỷ đánh rất bạo lực mà!”

Phần lớn tuyển thủ chuyên nghiệp sau khi nổi tiếng sẽ thả ra một lượng thẻ nhất định có bản quyền mở, cung cấp cho những người chơi đã đóng một ít phí phục chế bản quyền trong game, xem như là phúc lợi cho các fan. Chẳng hạn như bộ thẻ không chiến của Sơn Lam, bộ thẻ mãnh thú của Nhiếp Viễn Đạo, bộ thẻ thực vật của Đường Mục Châu đều có một lượng thẻ bài có bản quyền mở. Nhưng Quy Tư Duệ lại là một người khá đặc biệt, tất cả thẻ bài của cậu đều có bản quyền mở, chỉ vì muốn mở rộng loại đấu pháp dùng thẻ quỷ này.

Có thể thấy được Quy Tư Duệ là một fan cuồng có thâm niên của thể loại kinh dị, chủng loại quỷ quái cậu dùng để tạo ra thẻ bài vô cùng phong phú, không chênh lệch mấy với những bộ thẻ khác.

Nhắc tới thẻ quỷ, Tạ Minh Triết chợt nhớ đến âm tào địa phủ trong Tây Du Ký. Nói đúng ra, theo lý thuyết thì Chung Quỳ cũng là quỷ, chứ không phải nhân loại, bởi vì hắn là một trong bốn phán quan dưới trướng Diêm Vương.

Nếu Tạ Minh Triết tiếp tục làm thẻ quỷ, đương nhiên có rất nhiều tài liệu để dùng, như là Mạnh Bà, Hắc Bạch Vô Thường, các phán quan khác lẫn mấy vị diêm vương. Nhưng tạm thời cậu chưa muốn làm, set thẻ của cậu chưa đủ hoàn thiện, trước mắt vẫn cần phải làm thêm nhiều thẻ nhân vật khác. Mặt khác, cậu cũng chưa hiểu rõ Quy Tư Duệ là người thế nào, cậu mà làm thẻ quỷ cũng tương đương với cướp bát cơm của người ta, việc này không ổn lắm, vẫn nên tìm hiểu kỹ càng rồi mới hành động.

Tạ Minh Triết ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hiện tại tui không có thời gian làm thẻ quỷ, sau này lại bàn đi.”

Kha Tiểu Kha: “Chú Béo, tui siêu thích phong cách của chú, rất mong chú làm vài tấm thẻ qủy nha! Không làm phiền chú nữa, tui đi ngó diễn đàn một chút đây!”

Kha Tiểu Kha vừa mở diễn đàn, vào khu thi đấu thì đã trông thấy một topic đang rất nổi bật ——

“Có ai có cách phá giải set thẻ này của Chú Béo không?!”

Hai chữ “Chú Béo” lập tức khiến hắn chú ý, nhấn vào xem thử, thì ra là một cô bé hôm nay tới đánh đấu trường thăng cấp bị Chú Béo tọng hành vào mặt, đánh cho ngu người, nên mới chạy tới khu thi đấu trên diễn đàn tìm giúp đỡ.

Cô đăng tư liệu toàn bộ set thẻ của Chú Béo lên diễn đàn, dẫn tới một đám người chơi thích đánh đấu trường bay vào thảo luận.

Cùng lúc đó, trong group chat của tuyển thủ chuyên nghiệp liên minh thẻ sao ——

Diệp Trúc xuất hiện gửi một tấm ảnh chụp rồi nói: “Chú Béo đi đánh đấu trường, set thẻ đây nè, có ai có hứng thú xem không?”

Sơn Lam đã biết chuyện này từ sớm, giữa trưa hội trưởng đã gửi clip quay trận đấu cho anh xem, Chú Béo đánh bại một người mới dùng set thẻ hệ thú và một cô gái dùng thẻ thú bay của công hội Phán Quyết, kết thúc chuỗi thắng liên tiếp của họ. Không nghĩ là Diệp Trúc cũng biết, anh có hơi bất ngờ hỏi: “Tiểu Trúc, sao em lại biết? Chẳng lẽ em biến thành fan của Chú Béo rồi nên mỗi ngày mới đi chú ý động tĩnh của người ta?”

Diệp Trúc gửi tới một icon hộc máu: “Em chẳng phải là fan phiếc gì của tên kia! Em tìm thấy trên diễn đàn game đó. Sáng nay có một cô bé đi đánh đấu trường bị Chú Béo hành tơi tả, cô ấy mới chụp set thẻ đăng lên diễn đàn tìm người phá giải, topic tăng chóng mặt tới mấy trăm trang rồi, mọi người thảo luận rất náo nhiệt. Hiện tại Chú Béo đúng thật đã nổi tiếng.”

Mười giờ tối, mấy câu lạc bộ lớn đều đã kết thúc huấn luyện hằng ngày, nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp khá nhàn rỗi, bèn lấy chuyện này để giải sầu.

Bảy thẻ nhân vật được xếp thành hàng chỉnh tề, kỹ năng liên tục lưu loát, số liệu cũng rất cân bằng và hoàn mỹ…

Trịnh Phong không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc là trong đám mấy người, ai đang hướng dẫn hắn hả? Tôi không tin một tân binh lại tiến bộ thần tốc như vậy, với set thẻ này thì hắn có thể trực tiếp đi thẳng tới đánh giải Bậc thầy thẻ sao luôn rồi!”

Nhiếp Viễn Đạo lập tức đứng ra giải trình: “Không phải tôi, mới sáng sớm đã có hai người của công hội Phán Quyết bị Chú Béo hành tới mất chuỗi thắng liên tiếp.”

Lăng Kinh Đường: “Chắc chắn không phải tôi, tôi không hề quen biết Chú Béo.”

Đường Mục Châu cũng đứng ra mỉm cười đáp: “Không phải tôi, tôi không hề hướng dẫn gì cái set thẻ này.” Mặc dù lúc trước chính hắn hướng dẫn Chú Béo làm thẻ chết tức thì, nhưng việc này khác việc kia, hắn không thể cõng hết tội danh trên lưng được.

Sau khi chat trên group, Đường Mục Châu lập tức mở máy tính bảng lên, gửi chat qua Chú Béo: “Hành đám quái bí cảnh xong lại đi rải hành đấu trường? Rốt cuộc thì người bí ẩn đang hướng dẫn chú là ai vậy?”

Tạ Minh Triết: “Không thể nói.”

Là sư phụ anh, sư phụ không cho nói.

Đường Mục Châu bất đắc dĩ: “Trong group lại bắt đầu thảo luận set thẻ đánh đấu trường của chú rồi. Tôi vừa nhận ra, chủ đề đám liên minh thảo luận nhiều nhất trong năm nay chính là chú, vừa nhắc tới chú thì mọi người cũng nói chuyện càng hào hứng hơn.”

“…” Vì tui là kẻ thù chung của liên minh sao? Chế tạo nhiều thẻ bài chết tức thì như vậy… Tạ Minh Triết sờ mũi tằng hắng, lảng sang chuyện khác: “Kết quả thảo luận thế nào?”

Đường Mục Châu đáp: “Bọn họ tìm được bốn hướng phá giả set thẻ này.”

Tạ Minh Triết trợn trừng mắt: “Bốn hướng? Nhiều như vậy sao? Phá giải thế nào? Mau kể tui nghe đi!”

Đường Mục Châu: “Không nói cho chú.”

Tạ Minh Triết: “??”

Đường Mục Châu nghiêm trang nói: “Trừ phi chú nói cho tôi biết cao thủ phía sau hướng dẫn chú là ai, tôi sẽ nói hết kết quả mọi người đã thảo luận được cho chú.”

Tạ Minh Triết nhức đầu đáp: “Anh nghĩ tui là thằng nhóc mới ba tuổi chắc? Muốn kiếm lời từ tui được à?”

Đường Mục Châu mỉm cười: “Trao đổi tin tức, rất công bằng mà?”

Tạ Minh Triết cười lên đáp: “Vậy tui cũng không thèm trao đổi. Ngày nào đó anh sẽ biết, tới lúc đó có lẽ là niềm vui bất ngờ, cũng có thể khiến anh khiếp sợ —— tui đây cũng biết cách thừa nước đục thả câu, anh cứ từ từ đoán đi.”

Đường Mục Châu: “…”

Kiểu nói của tên này sao lại quá gợi đòn vậy?

Bảo mình đoán hả? Đường Mục Châu nhức đầu xoa trán, hoàn toàn không có chút manh mối nào. Lần đầu tiên hắn biết được mình cũng có thời điểm phải bất đắc dĩ. Chú Béo thừa nước đục thả câu khiến hắn vô cùng tò mò, niềm vui bất ngờ? Hoặc có thể sẽ bị khiếp sợ?

Rốt cuộc người kia là ai?

‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top