Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Bách Luyện Thành Thần (Dịch)
  4. Chương 1735: Chỉ bảo

Bách Luyện Thành Thần (Dịch)

  • 422 lượt xem
  • 1659 chữ
  • 2021-01-20 11:12:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Giống như dự đoán của La Chinh, Tiểu ô không dây dưa vấn đề này nữa, mà nói cho La Chinh biết, thôn nhỏ này
của bọn họ thuộc vùng sâu vùng xa trong 4Trường Không Vực.
Dù muốn đi tới tòa thân thành gần nhất cũng vô cùng xa xôi, hắn muốn mời La Chinh ở lại thôn Mông Sơn một thời
gian đã. <6br>
Thôn Mông Sơn này gặp phải kẻ địch mạnh, mà La Chinh lại là một vị võ giả chứng thần, lời mời đối phương đưa
ra hoàn toàn nằm trong dự kiến 5của La Chinh.
Tất nhiên là La Chinh vui vẻ đồng ý.
Thầy La Chinh đồng ý, Tiểu Ô lập tức mừng rỡ: “Anh bạn này đi đến tận đây, chắn 6hẳn đã mệt mỏi rồi.
A Văn, lấy hai hũ rượu ngon ra đây...” Sau đó, Tiểu ô mở cái bát to trước mắt ra, một mùi thịt thơm nức tràn ngập
khắp 2nhà.
La Chinh tích cốc đã lâu, nhưng ngửi thấy mùi thịt này bao tử cũng rục rịch.
Nghe Tiểu Ô giới thiệu, thịt trong nồi này chính là từng miếng thịt bong ra trên người Thiết Xỉ Thú.
Với tư cách là võ giả Thần Cực Cảnh, tất nhiên là Tiểu Ô cũng đã tích cốc, nhưng ăn thịt của mãnh thú này có thể
tăng thêm sức lực.
Trong mắt các vị thần, con thú này không tính là gì, nhưng trong mắt thần dân lại là nguyên liệu nấu ăn quý báu.
La Chinh khách sáo ăn mấy miếng, bỗng cảm thấy trong cơ thể truyền tới một luồng ấm áp, năng lượng tản ra
trong thịt này còn tinh khiết hơn so với mãnh thú đỉnh cấp trong cấm địa Luyện Thần! Nhưng La Chinh không hề
cảm thấy bất ngờ.
Cấm địa Luyện Thần chính là thế giới trong cơ thể Cưu Thánh, sinh linh cũng là do nguyên khí trời đất mà Cưu
Thánh nhét vào biến thành, vậy nên bản chất vẫn là sinh linh thứ cấp.
Tuy Thiết Xỉ Thú có cấp bậc thấp, nhưng dù gì cũng là sinh linh cấp trung, do hỗn độn biến thành, về bản chất vẫn
có sự khác nhau rất lớn.
Sau khi cơm no rượu say, thần dân thôn Mông Sơn liền sắp xếp một căn nhà thoải mái khác cho La Chinh ở.
Tất nhiên là La Chinh không hề ngủ, hắn vẫn chưa quên trên người mình còn một mối họa lớn, đó là đan điền đã bị
phong ấn...
Trong lúc đi đường, La Chinh vẫn luôn cố gắng điều khiển máu màu vàng trong cơ thể rửa sạch sợi đen bám trên
đan điền.
Những sợi đen đó cực kỳ lì lợm, rửa lâu như vậy mà mới chỉ đứt được hai ba cái sợi.
Điều này khiến La Chinh vô cùng lo lắng.
Mục tiêu lớn nhất ngay lúc này của La Chinh, chính là nhanh chóng khôi phục lại thực lực.
Nếu không sợ rằng hẳn khó có thể hành động trong Thần Vực.
Hơn nữa bây giờ, tuy thôn này trông có vẻ yên bình, nhưng dù sao vẫn có kẻ địch mạnh.
Nghe Tiểu ô nói, trong trại Nhật Nguyệt gì đó có rất nhiều võ giả, trong đó cũng có võ giả chứng thần, cũng chính
là Giới Chủ Cảnh!
Không phải La Chinh chưa từng tiếp xúc với võ giả Giới Chủ Cảnh trong Thần Vực.
Mấy năm trước, khi ở trong cấm địa Luyện Thần, từng có rất nhiều thiên tài Thần Vực thua trong tay La Chinh, hơn
nữa bọn họ đều đến từ gia tộc lớn trong Thần Vực.
Chỉ có điều, lúc này đan điền bị phong ấn, chiêu thức mà La Chinh có thể sử dụng thật sự quá ít, khiến thực lực của
hắn suy yếu đi rất nhiều.
Vốn dĩ là một vấn đề rất nhỏ, lại là một vấn đề rất lớn đối với La Chinh.
Qua một đêm...
La Chinh liên tục dùng máu tươi cọ rửa, chỉ vẻn vẹn chặt đứt được bổn sợi đen, nhưng sợi đen quân trên đan điền
lại có khoảng trên trăm sợi.
Như vậy xem ra, nhanh nhất cũng phải mất một tháng mới loại bỏ hết được.
“Vùn vụt...” “Vùn vụt...” “Kiếm thủ đan điền, mắt định Càn Khôn, lấy lực tu lực, chân đạp phía trước!” Trời tờ mờ
sáng, ngoài phòng đã vang lên từng đợt âm thanh vung kiếm, có người đang luyện kiếm ở bên ngoài.
La Chinh đứng dậy mở cửa ra, nhìn thấy Tiểu Ô cầm một thanh kiểm sáng loáng, múa kiếm một cách bài bản hẳn
hoi...
Tuy La Chinh chưa từng thấy bộ kiểm pháp kia, nhưng hiểu biết của hắn về kiểm pháp đã đạt tới mức “Kiểm Xuất
Vô Ngã”, đã sớm bỏ xa đại tông sư, như vậy ánh mắt của hắn sắc bén tới cỡ nào chứ? Liếc mắt một cái, hắn đã nhìn
ra bộ kiếm pháp này khá đơn giản, đơn giản đến nỗi khiến người ta tức lộn ruột.
Xem ra, không phải ở mọi khía cạnh, những thần dân này đều hơn hẳn sinh linh thứ cấp.
La Chinh thầm nghĩ.
Trong vũ trụ, đừng nói là võ giả Thần Biển Cảnh, cho dù Sinh Tử Cảnh, Thần Hải Cảnh thì sự lĩnh ngộ về kiểm đạo
của họ đều đã đạt tới trình độ tông sư.
Kiểm pháp tu luyện cũng thay đổi khôn lường, có sự tuyệt diệu riêng! Nhưng tên Tiểu Ô trước mặt, tuy có tu vi
Thần Biển Cảnh, nhưng cách sử dụng kiếm pháp lại khá bình thường, vẻn vẹn chỉ là một vài biến hóa của kiểm
pháp căn bản.
Thậm chí, bởi vì sự thay đổi đó, về mặt linh hoạt còn thua xa kiểm pháp căn bản.
Cẩn thận ngẫm lại thì những thần dân này từ khi sinh ra đã có sức mạnh, nếu có thể sử dụng nguyên khí trời đất
trong Thần Vực thì có thể tiến thêm một bước trên con đường võ đạo, mở ra biển chân nguyên, trở thành cường giả
Thần Hải Cảnh.
Như vậy tình hình trước mắt sẽ không mấy khó hiểu.
Dù sao, có lẽ võ giả Thần Hải Cảnh trong Thần Vực tương đương với “Tiên Thiên Cảnh” ở Hạ Giới trong vũ trụ,
cũng chính là người vừa mới bước vào võ đạo.
Mà với tư cách là võ giả Thần Biến Cảnh, Tiểu Ô cũng chỉ mới bước ra bước thứ hai mà thôi.
Huống chi, Tiểu Ô chỉ là thôn dân bình thường, có thể tu thành Thần Biến Cảnh đã là thiên phú kinh người rồi.
Sao hắn có thể có được kiếm pháp cao cấp để tu luyện chứ? Ngoài Tiểu Ô ra, bên cạnh hắn còn có một đám trẻ con
đang múa kiểm.
Những đứa trẻ đó chắc là không nâng nổi thanh kiếm, chỉ có thể dùng nhánh cây thay thế, nhưng lại có thể bắt
chước Tiểu Ô ra ngô ra khoai...
Nếu đặt trong vũ trụ, có lẽ nhánh cây trong tay bọn trẻ có thể đổi được một món thánh khí loại tốt ấy chứ nhỉ? Nghĩ
đến đây, La Chinh bật cười, bất cứ chỗ nào cũng có người có lòng hướng về võ đạo.
Hắn lập tức bước xuống bậc thang.
“Nghiêm túc lên!” Tiểu Ô càng thêm vung mạnh kiếm trong tay, mà bọn nhỏ lại không đuổi kịp tiết tấu của Tiểu Ô,
bắt đầu ngã trái ngã phải.
Người miễn cưỡng có thể đuổi theo động tác Tiểu Ô, chỉ có cậu bé tối hôm qua kéo La Chinh ra khỏi vườn rau.
La Chinh đã biết cậu bé này tên là Tiểu Văn, là đệ đệ Tiểu Ô.
Nhìn thấy bước chân lung tung rối loạn đó của Tiểu Ô, La Chinh khoanh tay đứng, nhàn nhạt nói: “Muốn luyện
kiếm trước tiên phải luyện bước, 'chân đạp phía trước' trong khẩu quyết này sai rồi, kiểm mặc dù cứng, nhưng
cũng thẳng, nếu chỉ đạp về phía trước, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến sự linh hoạt trong tay.
Kiếm pháp mất đi linh tính, vậy còn tu kiểm làm gì nữa? Thà dùng thương còn hơn!”
Lời này vừa nghe dù có chút không nể mặt, nhưng với sự lĩnh ngộ kiếm đạo của La Chinh thì hoàn toàn có tư cách
đánh giá như thế.
Chẳng qua, Tiểu Ô đang đưa lưng về phía La Chinh, bỗng liếc mắt ra hiệu nhìn Tiểu Văn.
Tiểu Văn lập tức thả kiếm gỗ trong tay xuống, “Hừ, ngươi nói bậy bạ gì đó, kiếm pháp này của ca ca ta là học được
trong thành kính.
Kiểm pháp Phi Ưng cực kỳ tuyệt diệu, sao đến miệng ngươi lại là mất đi linh tính?” La Chinh khẽ nhướng mày.
Khi hắn đẩy cửa ra, thấy Tiểu Ô dẫn bọn nhỏ bài bản hẳn hoi luyện kiếm, liền biết Tiểu Ô đã bàn bạc hết với bọn
nhỏ rồi.
Bọn họ hy vọng mình chỉ cho máy chiếu, có lẽ là sợ chính mình không chịu, vì vậy mới dùng cách nói khích.
Hắn nhìn chằm chằm Tiểu Văn, ánh mắt tuy rằng đang cười, nhưng lại có một luồng khí thể phóng ra ngoài.
Khí thế kia không đủ để cướp đi tính mạng người khác, nhưng có thể khiến đứa nhỏ này chịu một ít áp lực.
Tiểu Văn mưu tính rất nhiều, nhưng dưới ánh mắt nhìn chăm chú của La Chinh, vẻ mặt lập tức bối rối, sắc mặt hơi
tái đi.
Mấy đứa trẻ khác cũng kinh ngạc nhìn La Chinh, lộ vẻ sợ hãi.
Thấy vẻ mặt này của bọn nhỏ, La Chinh lập tức mềm lòng.
Thôi, cần gì phải so đo với bọn nhỏ, hắn nói với Tiểu Ô: “Nếu cần chỉ bảo, trực tiếp mở miệng là được, La Chinh ta
không phải người keo kiệt, tội gì phải hạ thấp ta như thế?” Tiểu Ô và bọn nhỏ nghe vậy thì tỏ vẻ mừng rỡ, bọn họ
vì lúc này đã luyện tập rất lâu.
Chỉ là bây giờ xem ra, mọi suy tính của bạn đều thành công dã tràng...
Cho dù là ở trong Thần Vực, việc tu luyện cũng không phải là điều mà thần dân bình thường có thể tiếp xúc đến.
Kim đan, công pháp, tài nguyên, sư phụ...
Đối với những thần dân thì đó là thứ muốn mà không với được.
Còn bia đạo trong truyền thuyết thì nó cũng chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.
Tuy La Chinh không phải thần, nhưng cũng là võ giả Chứng Thần, đương nhiên bọn họ không muốn bỏ qua.
Bọn họ chỉ không ngờ La Chinh dễ nói chuyện như vậy...

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top