Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Bàn Ăn Thời Nhà Đường (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 61: Không thể để máu chiến hữu chảy lãng phí.

Bàn Ăn Thời Nhà Đường (Dịch) (Đã Full)

  • 191 lượt xem
  • 1318 chữ
  • 2023-11-10 22:35:34

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Vân Sơ thúc ngựa lên dốc cao, doanh trại người Đột Quyết vẫn ở chỗ cũ, không thay đổi gì, ngoại trừ đã thành chốn không người.

Quân đội Đại Đường đi truy kích người Đột Quyết rồi, cho nên chiến trường trống không, thi thoảng thấy ít lạc đà vô chủ nhàn nhã đi dạo, mồm nhai liên hồi, chẳng hề ăn nhập với hoàn cảnh xung quanh.

Vân Sơ mượn chiến mã, cũng mượn luôn tên lang trung lắm mồm.

Lạc đà là tài sản của nha môn Quy Tư, không thể để cho Lương Kiến Phương được lợi.

Khi Vân Sơ đi vào chiến trường hôm qua, theo sau y đã có tới trăm con lạc đà.

Trong quá trình đó cũng có phủ binh tới ngăn cản, nhưng nghe nói Vân Sơ là người duy nhất sống sót của nha môn đại quan lệnh Quy Tư thì không cản nữa.

Vân Sơ tìm thấy Hà Viễn Sơn rồi, hắn nằm ngửa mặt trên cát, mắt mở rất to, nhưng không còn sáng nữa, mặt phủ một lớp bụi dày.

Bộ giáp rất uy phong trên người hắn không thấy đâu, ngay cả giày trên chân cũng chẳng còn, cứ thế chẳng biết xấu hổ nằm đó, tóc rối như rắn.

Vân Sơ nghẹn trong lòng, nhớ hình ảnh cuối cùng Hà Viễn Sơn ngăn cản kỵ binh Đột Quyết truy đuổi mình, muốn nói cũng không nói được, muốn khóc cũng khóc không ra, lấy dao rạch lều da trâu, bọc hắn lại, dùng không ít gậy chống lều chất đống lại, chăm lửa đốt da trâu phết đầy mỡ.

Không biết vì sao đốt da trâu lại gọi tới rất nhiều kền kền, chúng lượn lờ trên không, nhưng không muốn đáp xuống.

Thi thể Lưu Hùng cách Hà Viễn Sơn chừng trăm bước, hắn hẳn là mất máu tới chết.

Đã một ngày rưỡi rồi, máu dưới thi thể Lưu Hùng vẫn chưa khô, giáp trụ, y phục, giày cũng không còn. Sức khỏe Vân Sơ vẫn còn rất yếu, dược lang trung giúp đỡ, vẫn lấy da trâu bọc thi thể, đặt lên đống củi đốt.

Da ngựa bọc thây là chuyện không thể, vì Vân Sơ không tìm thấy da ngựa trên chiến trường.

Khi Vân Sơ ngồi dưới mặt trời đốt thi thể, một đội kỵ binh đi tới hỏi chuyện, qua lời lang trung biết được câu chuyện, kỵ sĩ cầm đầu lấy cái bầu rượu tinh xảo đưa Vân Sơ rồi cưỡi ngựa đi.

Lửa lớn chảy nửa ngày, hai người ngày rưỡi trước còn sống sờ sờ biến thành hai bộ xương cháy đen.

Dùng đá đập vỡ bộ xương nguyên vẹn, chia ra cho vào túi da trâu viết tên họ, kệ lang trung ngăn cản, Vân Sơ cắn răng nhịn đau, chuẩn bị tiếp tục đi về phía thành Quy Tư.

Lang trung không chịu đi theo Vân Sơ nữa, chủ yếu vì hắn lục lọi trong lều người Đột Quyết tìm được rất nhiều đồ tốt, đeo lên lưng một cái túi da trâu lớn, trông cứ như tên trộm.

Hai người chia tay nhau, Vân Sơ cưỡi ngựa đi tới thành Quy Tư vẫn còn bốc khói đen, nơi này không khác nhiều với lúc y đi, trừ đen hơn một chút.

Nha môn đại quan lệnh vẫn rách nát đứng dưới cuối con đường, nhà con khỉ già chỉ thêm lớn tro đen, còn nguyên xi.

Tòa thành bốc lên mùi khói khét lẹt cùng mùi thi thể thối rữa kinh tỏm, Vân Sơ chẳng bận tâm, về nhà con khỉ già, đẩy cái giường đầy tro, bên trong hầm ngầm không có gì cả, không có tiếng cười vui vẻ của Vân Na, cũng không thấy bộ mặt làm người ta buồn nôn của con khỉ già.

Y cứ theo đường hầm đi tới cuối con đường, đẩy cửa ra, ở đó rừng hồ dương vẫn lặng lẽ đứng trong hồ nước nông, mây trắng vẫn lững thững trôi dưới nước, giống hệt lũng hỗn độn sơ khai.

Không có bất kỳ dấu vết nào, Con khỉ già không đời nào để lại sai lầm cấp thấp như thế, Vân Sơ quay lại đường hầm tìm kiếm.

"Ta đưa Na Cáp đi rồi."

Đây hẳn là chữ của con khỉ già, Vân Sơ dùng tay xóa đi mấy chữ trên cái bàn thấp, lòng nhẹ đi phần nào, thất thểu rời khỏi hầm ngầm.

Mã phu câm, canh phu bệnh lao cùng với số thương binh sót lại lúc này hẳn là ở bên trong nha môn đại quan lệnh.

Sự thực đúng là thế, canh phu quét cửa rất sạch sẽ, một số thương binh còn động đậy đậy được cũng tham gia lao động, chỉ vì canh phu nói, đại quan lệnh thích sạch sẽ.

Bọn họ đều biết chuyện Hà Viễn Sơn, Lưu Hùng, Vân Sơ vì yểm hộ người chiết trùng phủ tập kích rừng dâu mà chủ động xuất kích.

Vân Sơ trở về, tất cả mọi người vui sướng kéo ùa tới vây quanh đi vào nha môn, y đặt hai túi tro cốt vẫn còn nóng lên cái bàn lớn trước kia Phương Chính thường dùng, y ngồi phía sau, ngẩng đầu nhìn trần nhà tàn tạ:"Giờ do ta tạm đảm nhiệm chức đại quan lệnh, các ngươi có ý kiến gì không?"

Mã phu, canh phu lập tức đi tới ôm quyền thi lễ.

Vân Sơ lại nói:" Xét thấy nha môn đại quan lệnh lần này tổn thất nghiêm trọng, trước tiên chúng ta thỉnh công cho đồng liêu chiến tử."

"Chư vị theo đại quan lệnh vất vả thủ thành, đều là người có công, chỉ cần Đô hộ phủ hộ tào tới, mỗ nhất định thỉnh công cho chư vị."

Câu này nói ra, không chỉ mã phu và canh phu quỳ rạp xuống, còn cả đám hương binh Hán Hồ phía sau.

Đinh Đại Hữu đêm hôm đó đột kích rừng dâu xong không thấy tung tích, tới nay không có tin gì về hắn, có lẽ phía Vân Sơ địa vị quá thấp, người ta lười truyền tin.

Thành Quy Tư hiện giờ thực sự là một tòa thành trống.

Đám người mua bán trong nước theo hộ tào Bùi Đông Phong đi rồi, thương cổ người Hồ bị Hà Viễn Sơn giết một nửa, lại bị người Đột Quyết giết nửa nữa, khiến nha môn đại quan lệnh bây giờ chẳng còn bao việc đề làm.

May mà người thì chết chứ hàng hòa và gia súc thì để lại không ít, Vân Sơ dẫn đám tàn binh bại tướng chuẩn bị gom góp số tài phú này lại, bù đắp cho hai tháng không nộp thuế.

Một tháng 4000 quan, trước kia Vân Sơ coi thường hành vi tham ô của Phương Chính, bây giờ rất cảm kích hắn.

Quan phủ nếu không có văn thư miễn thuế tới thì không được thiếu một đồng thuế nào, dù thành Quy Tư đã bị hủy hoại không còn gì, thuế vẫn phải nộp lên như thường.

Nếu như không nộp, đó là lỗi của nha môn.

Vì thế Vân Sơ cần phải an bài tốt mọi thứ trước khi hộ tào tới, bởi chỉ có thế mới khiến công lao của mình, của những người ở lại thành cùng những người đã chết mới được thừa nhận.

Dù kế hoạch chẳng như ý muốn của y, nhưng y không định dừng giữa chừng.

Chính phủ nào cũng thế, trước khi phát công lao đều phải kiểm tra kỹ càng đối tượng, mà phương hướng kiếm tra chủ yếu là tiến độ hoàn thành công tác.

Liêm khiết không có trong đó, vì hạng mục này liệt vào đạo đức cá nhân rồi.

Nhân vật anh hùng thường xuất hiện không có dấu hiệu báo trước, một người trong một sự kiện xứng danh anh hùng. Nhưng nhìn ngang ngó dọc, kiểm tra kỹ càng thì chưa chắc, điều này phải xem độ bao dung của quan trên với ngươi.

Hà Viễn Sơn, Lưu Hùng đã chết, chết rất thảm liệt, hai người này chết trên chiến trường, chết vì phận sự, cho nên Lưu Trường không để máu họ chảy lãng phí.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top