Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Bàn Ăn Thời Nhà Đường (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 79: Vụ làm ăn lớn.

Bàn Ăn Thời Nhà Đường (Dịch) (Đã Full)

  • 219 lượt xem
  • 1491 chữ
  • 2023-11-10 22:41:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Không ngờ chưa tới nửa ngày đã có hai người mời mình làm tham quân, có điều dù là khi ở Tây Vực, tương lai mù mờ, Vân Sơ cũng chẳng định vào quân ngũ, lúc này đây càng chẳng cần nghĩ tới, vì thế từ chối:" Ti chức đọc sách quá ít, cần đi nhiều, xem nhiều."

Đinh Đại Hữu nhìn thẳng vào mắt y:" Dã tâm đừng có quá lớn, lần trước ta thấy một người như ngươi, hắn không sống được tới ba mươi, chết thảm lắm."

Vân Sơ chắp tay:" Ti chức sẽ tranh thủ sống tới giờ, sẽ không vì nguyên nhân khác mà chết bất đắc kỳ tử."

Đinh Đại Hữu cười to:" Thế mới đúng, thế gian này tuy chẳng tốt lắm, nhưng sống thêm ngày nào vẫn lãi ngày đó. Đi thôi, nên ăn chia rồi, ta muốn xem xem chuyến đi này rốt cuộc mang tới cho các huynh đệ bao nhiêu lợi lộc đủ ăn cả đời không?"

Vân Sơ căn dặn:" Nếu số hàng hóa này bán hết ở Trường An, dù không đủ mỗi tướng sĩ ăn cả đời thì cũng không kém là bao. Có điều đô úy phải giao hảo với quan viên hai chợ Đông Tây Trường An, nếu không nhiều đồ giá trị như thế tràn vào chợ, e là có phiền toái lớn."

Đinh Đại Hữu cười hăng hắc:" Chúng ta có dấu chân phật, có thứ này là có thể gặp thiên nhan, tới khi đó đem phiền toái của chúng ta nói với bệ hạ, bệ hạ sẽ giải quyết giúp chúng ta."

Vân Sơ giật mình:" Hàng hóa của chúng ta đều là cướp được, dấu chân Phật là trộm được, tất cả hàng hóa vào quan là trái luật, đô úy lại đi nói cho bệ hạ à?"

Đinh Đại Hữu chẳng hề bận tâm:" Ta chỉ biết có sai nào cũng không lớn bằng cái sai lừa bệ hạ. Ta chỉ là một võ nhân ngu xuẩn, phạm sai lầm là tất nhiên, chỉ cần không lừa bệ hạ, một lòng vì bệ hạ, bệ hạ sẽ tha thứ."

"Với lại ngươi cho rằng bệ hạ thực sự không biết chuyện chúng ta làm à? Ngươi cho rằng ta không nói thì không ai nói à?"

"Vân Sơ, lừa dối bệ hạ mới là cái sai lớn nhất mà quan viên phạm phải đấy."

Khi Vân Sơ dựa vào con ngựa mận chín uống rượu, không kìm được thở dài, sinh thái chính trị khác biệt, cách làm việc của mình cũng phải thay đổi.

Trước kia, lừa trên không dối dưới là sinh thái chính trị mà Vân Sơ trải qua. Giờ người ta trộm, cướp, lách luật đều không giấu hoàng đế, toàn bộ kinh nghiệm Vân Sơ tích góp không dùng được nữa rồi.

Vân Na chơi trên lưng ngựa chán rồi liền leo lên cổ Vân Sơ.

Vân Sơ không khỏi lo lắng, sau khi về Trường An, nữ hài tử lớn như Vân Na phải học chữ và nữ công, tính nó còn nghịch hơn nam hài, sao chịu ngồi yên, mấy thứ này y không dạy được.

Con khỉ già là một lão sư tốt, nhưng từ khi vào Ngọc Môn quan, hiệp nghị Đinh Đại Hữu với đám Con khỉ già bằng với kết thúc.

Đinh Đại Hữu không muốn người ta nhìn thấy hắn đường đường là đô úy chiết trùng phủ lại đi qua lại với đám người Hồ không đáng tiền, nên đuổi Con khỉ già đi rồi.

Rời khỏi Đinh Đại Hữu, đám Con khỉ già cũng vui lắm, không dừng lại ở Ngọc Môn Quan lấy một khắc, cưỡi lạc đà tới Trường An rồi.

Nhìn Vân Na dán mặt vào mặt ca ca cọ lung tung, Vân Sơ lần đầu tiên phát hiện, mình mang một thứ tai họa từ Tây Vực về.

Da đứa bé này không đủ trắng, nhốt ở trong phòng vài ngày là được, đứa bé này không thích sạch sẽ cũng không sao, tìm hai ma ma chăm sóc là được, đứa bé này thích ăn lung tung cũng không sao, cùng lắm mình thường xuống bếp là được.

Chỉ là bắt nó mặc loại y phục phức tạp của nữ hài người Đường, cùng đọc sách, viết chữ, nữ công thì rất khó.

Thêm vào tướng mạo của nó, muốn tìm được một phu tế tốt sẽ cực kỳ khó.

Người Đường thích Hồ cơ mà không phải thích một lão bà mắt xanh tóc vàng, điểm này người ta phân biệt rõ ràng lắm.

Trước kia chỉ tính làm sao tới đường Trường An, giờ tới được Trường An là chuyện trong tầm tay thì phiền toái mới cũng nảy sinh.

Vân Sơ buồn phiền chưa lâu thì bị Đinh Đại Hữu gọi đi ăn chia.

Người ta nhiều hàng, nhiều nhân thủ, cho nên chuẩn bị đem số hàng hóa này mang hết tới Trường An giao cho hoàng đế để tối ưu hóa lợi nhuận.

Vân Sơ ít hàng, đa phần là vàng cùng mấy chục con lạc đà, Đinh Đại Hữu thông cảm nên chia cho y đa phần là vàng.

Cho nên bây giờ Vân Sơ có nhiều nhất là vàng, ước tính một chút, ít nhất có 2000 lượng vàng.

Mọi người đều biết, trừ sĩ tộc và huân quý ra, người bình thường không dùng vàng.

Lý Nghĩa Phù hiện giờ vì nghĩ cho bản thân, đang ra sức thi hành quan viên ngũ phẩm trở lên là sĩ tộc, dù được thông qua, Vân Sơ cũng không biết bao giờ mình mới có thể thành quan ngũ phẩm.

Nước xa không giải được cơn khát gần, phải nghĩ cách đem số vàng này chuyển thành tiền đồng mới được.

Nhưng 2000 lượng vàng chuyển thành tiền đồng cũng phải vài tấn, bằng vào y và Vân Na, dù có lạc đà giáp cũng chẳng cách nào mang tới Trường An.

Vì thế Vân Sơ bắt đầu nhớ Con khỉ già, có lão già đó ở bên cạnh thì nhìn kiểu gì cũng ghét, cũng thấy nguy hiểm. Nhưng từ khi Con khỉ già đi rồi, Vân Sơ phát hiện, mình làm cái gì cũng không thuận lợi.

Mang vàng tới Trường An cũng không được, phủ binh Đại Đường một khi về nước là lập tức thành nông phu.

Phủ binh của Thương Châu chiết trùng phủ không nhất định đều là người Thương Châu, phủ binh đi đường giải tán dần là chuyện thường, đợi tới Trường An, bên cạnh Đinh Đại Hữu chẳng biết còn lại được mấy người.

Tới khi đó mình và Vân Na mang theo 2000 lượng vàng tới Trường An à?

Vân Sơ suy trước tính sau, thấy nên tìm Đinh Đại Hữu thương lượng làm sao xử lý số vàng này.

Đinh Đại Hữu nghe xong kiến nghị của Vân Sơ thì ngớ người:" Ngươi định giao vàng cho Trình Xử Mặc ở đây, sau đó muốn Trình thị Trường An giao số tiền đồng trị giá 2000 lượng vàng giao cho ngươi, để ngươi giao cho thân quyến những đồng bào chiến tử à?"

Vân Sơ lắc đầu:" Trình Xử Mặc ít nhất phải chia cho ti chức số tiền đồng bằng ba nghìn lượng vàng, dù thế ti chức vẫn thấy lỗ."

Đinh Đại Hữu cố gắng vận hành cái đầu không được linh hoạt cho lắm, mãi lâu mới nói:" Ngươi đưa hắn 2000 lượng vàng, đợi ngươi tới Trường An, hắn chẳng những phải trả ngươi 2000 lượng vàng, còn phải trả thêm 1000 lượng vàng nữa à? Bằng vào cái gì?"

"Trình thị tuy chẳng phải là người tốt, nhưng Trình Xử Mặc là tên dán lông vào thành khỉ, hắn không ngốc như ngươi nghĩ đâu."

Vân Sơ chắp tay:" Làm phiền đô úy đi một chuyến, cứ hỏi hắn như thế, nếu hắn thực sự thông minh thì hắn sẽ đồng ý."

"Cũng được, đám Hà Viễn Sơn chết, ta cũng có trách nhiệm, làm chứng cho ngươi, đảm bảo Trình thị ở Trường An giao tiền cho ngươi thì vẫn làm được. Có điều ngươi muốn có thêm 1000 lượng bạc thì chắc là không được, tên Trình Xử Mặc đó khôn lắm."

"Đô úy cứ đi hỏi, ti chức thấy có tám phần là hắn sẽ đồng ý. Đáng lẽ lời này nên nói với đô úy, đáng tiếc ngài không có căn cơ ở Ngọc Môn quan, trong nhà cũng không giàu có, nếu không ngài mới là người thích hợp nhất."

Đinh Đại Hữu lắc đầu quầy quậy:" Không thể nào, chắc chắn không được, quan hệ giữa lão tử và ngươi chưa tốt tới mức bỗng dưng cho ngươi 1000 lượng vàng."

"Đô úy cứ đi hỏi đi, biết đâu được thì sao?"

"Nếu người ta coi ta là ác khách đuổi đi thì sao?"

"Không đâu."

Đinh Đại Hữu thấy Vân Sơ kiên trì như thế, nể tình nha môn đại quan lệnh bọn họ ở Quy Tư yểm hộ cho hắn đột vây mà tử chiến liền đem bái thiếp đi tới đô úy phủ của Trình Xử Mặc.

Vân Sơ dẫn theo Vân Na đợi ở cửa phủ.

(* ) Hồi xưa ở Trường An có hai chợ Đông Tây, từ đó hình thành cách nói của người TQ, mãi dòng xi - mãi đông tây, tức là mua đồ.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top