Trầm mặc hồi lâu, ép tới mức cơ hồ không thở nổi. Câu nói này của Hạ Na, kết hợp với ánh mắt không chút sức sống nào kia của nàng, để tâm Lăng Mặc lập tức chìm đến đáy cốc, tâm tình cũng nháy trở nên mười phần nặng nề.
"Tôi tình nguyện chết. . . Cũng không muốn biến thành Zombie. . ." Hạ Na có chút hoảng hốt thấp giọng nói ra, đồng thời vịn cạnh giường chậm rãi đứng lên. Mà Lưu Vũ Hào thì chăm chăm nhìn nàng, hiển nhiên cũng lâm trạng thái cực độ chấn kinh.
Lúc bị đánh ngất xỉu, trường đao của Hạ Na cũng được đặt ở bên cạnh, chỉ có điều nàng rất nhanh liền đưa mắt nhìn sang Lưu Vũ Hào, bên trong ánh mắt bỗng nhiên lóe lên vẻ kiên định, mạnh mà đưa tay đoạt lấy dao phay trong tay Lưu Vũ Hào.
Nhưng nàng vừa mới khẽ động, Lăng Mặc cũng đã hồi phục thần trí, một tay lấy lại dao phay bị đoạt mất kia. Hạ Na lúc này thể lực hao hết, cơ bản là cản không nổi Lăng Mặc.
"Tôi không muốn biến thành Zombie! Tôi không muốn trở thành thứ quái vật kia!" Ánh mắt của Hạ Na một lần nữa trở nên tan rã, nàng như phát điên đấm đá Lăng Mặc liêm tục, cũng đưa tay muốn cướp đao trong tay hắn.
Nhưng Lăng Mặc cũng đã hung tợn đem dao phay vứt xuống mặt đất, một tay nắm lấy bả vai Hạ Na, hung hăng nói: "Đừng làm chuyện điên rồ! Bây giờ không phải là vẫn không thay đổi sao? Nhất định là có thể tìm được biện pháp!"
"A! Đưa đao cho tôi, đưa đao cho tôi!"
Hạ Na lại hoàn toàn nghe không lọt lời của Lăng Mặc, ngược lại là điên cuồng mà hò hét. Lăng Mặc bất đắc dĩ, đành phải đưa tay chấn ở sau ót Hạ Na một cái, sau đó ôm cô nàng đã mềm nhũn trong ngực.
"Lây nhiễm. . . Hạ Na. . ." Lúc này Lưu Vũ Hào há miệng run rẩy đứng lên, khó có thể tin mà nhìn Hạ Na té xỉu ở trong ngực Lăng Mặc, ngay cả câu rõ ràng nói chuyện đều cũng không nói ra được.
Ngay cả Vương Thành cũng là vẻ mặt xám như tro tàn, không có Hạ Na, nếu hắn còn muốn tiếp tục cái sinh hoạt kiểu sâu mọt, khả năng cơ hồ bằng không.
"Hạ Na chẳng lẽ lại. . . Biến thành. . . cái thứ như Lục Hân sao?" Lưu Vũ Hào đột nhiên đưa mắt nhìn sang Lăng Mặc, thì thào hỏi.
Hoàn toàn chính xác, cái dạng như Lục Hân kia so với Zombie còn kinh khủng hơn, nếu thật là biến thành như thế, đừng nói Hạ Na, ngay cả Lăng Mặc cũng cảm thấy không thể nào tiếp thu được. Giờ phút này nhìn ánh mắt gần như sụp đổ của Lưu Vũ Hào, trong lòng Lăng Mặc thầm thở dài một tiếng, chậm rãi nói: "Cậu bình tĩnh một chút, hiện tại khó chịu nhất chính là Hạ Na. Chẳng lẽ cậu không muốn vì nàng nghĩ một chút biện pháp?"
"Biện pháp?" Bị Lăng Mặc nói như thế, Lưu Vũ Hào lập tức tỉnh ngộ mấy phần, nhưng nước mắt lại không tự chủ được chảy xuống, "Có thể có biện pháp nào. . ."
"Căn cứ theo tình trạng của Lục Hân, cộng với thời gian hắn tìm tới chúng ta, có thể đơn giản suy tính ra thời điểm xuất hiện triệu chứng sau khi lây nhiễm, còn chừng hơn nửa giờ nữa. Tóm lại tận dụng khả năng trong quãng thời gian nửa giờ này nghĩ ra chút biện pháp đi, có cố gắng dù sao cũng tốt hơn ngồi chờ chết." So với Lưu Vũ Hào tinh thần cơ hồ sụp đổ, Lăng Mặc đương nhiên là tỉnh táo được nhiều, nguyên nhân trọng yếu nhất trong này cũng bởi vì ở bên người Lăng Mặc, có một Zombie biến dị, Diệp Luyến.
Bởi vậy theo Lăng Mặc, biến thành Zombie thì còn có hi vọng, nhưng nếu là toàn thân hư thối, vậy coi như thật không cứu nổi.
"Nếu không. . . Chặt cái tay này đi. . ." Trong mắt Lưu Vũ Hào đột nhiên hiện lên một tia tàn nhẫn, đề nghị.
Lăng Mặc lắc đầu: "Vô dụng, thời gian trôi qua quá lâu."
"Vậy thì còn có biện pháp nào?" Biểu lộ của Lưu Vũ Hào lần nữa trở nên u ám.
Mà ở trong đầu Lăng Mặc, thì lập tức bắt đầu cân nhắc. Lục Hân là bị một con Zombie biến dị lây nhiễm, dưới tình huống không thể thừa nhận cường độ virus, cho nên có kết cục toàn thân hư thối. Đến khi lây nhiễm cho Hạ Na này, hẳn là thuộc về lần lây nhiễm thứ hai, virus tiếp nhận, đã được pha loãng ở trong thể nội của Lục Hân. Nhưng dù vậy, nồng độ virus này vẫn cao hơn của Zombie bình thường quá nhiều.
Lấy cường độ thân thể của Hạ Na, có thể chịu được sao? Đáp án là không biết.
Lăng Mặc cúi đầu nhìn Hạ Na nằm gọn trong ngực, trong lòng cũng có chút không đành lòng. Những lời hắn vừa mới nói kia, bất quá là chút an ủi, trên thực tế hắn cũng không biết đến tột cùng là nên ngăn cản Hạ Na biến dị như thế nào. Trên thực tế trong lòng của hắn vẫn rất tinh tường, Hạ Na khẳng định là sẽ biến dị, khác nhau chỉ ở việc là nàng sẽ biến thành Zombie bình thường, hay là "Đồ vật" như Lục Hân.
Ngay lúc Lăng Mặc tình thế đang khó xử, đã Hạ Na đã chậm rãi tỉnh lại, nhưng ở trong trạng thái nửa thanh tỉnh, nàng không chỉ không có lập tức đẩy Lăng Mặc ra, ngược lại giống như là bị cái gì hấp dẫn lấy, hướng phía ngực Lăng Mặc chúi tới.
Trong lòng Lăng Mặc giật mình, cả kinh vội cúi đầu nhìn về phía Hạ Na, lúc này mới phát hiện chính mình còn đánh giá thấp năng lực của virus lây bệnh. Con mắt Hạ Na nửa mở, một vệt huyết quang có thể thấy rõ ràng. Nàng đã bắt đầu biến dị. . . Đoán chừng khi Lục Hân bắt đầu dùng máu của mình để lây nhiễm virus cho nàng, đến khi xuất hiện đặc thù biến dị, cũng chỉ là trôi qua không đến hai mười phút.
Lưu Vũ Hào cũng chú ý tới Hạ Na khác thường, hắn gấp gáp đưa tay kéo cánh tay của nàng: "Hạ Na, cậu thế nào?"
Nhưng Hạ Na lại căn bản không có đáp lại hắn, hơn nữa còn gắt gao dán tại ngực Lăng Mặc, một cái tay khác càng là trực tiếp túm tới.
Da đầu Lăng Mặc lập tức tê rần, liền tranh thủ đẩy Hạ Na ra, nhưng y phục của hắn cũng đã bị xé toang một lỗ hổng. Mà Hạ Na bị đẩy ra thì hoàn toàn mở cặp mắt phiếm hồng kia ra, lần nữa đánh tới, bên trong miệng còn mơ hồ không rõ hô: "Cho tôi. . ."
Dưới tình thế cấp bách, Lăng Mặc thử khống chế Hạ Na, mặc dù không có hoàn toàn thành công, nhưng vẫn cũ để động tác của Hạ Na xuất hiện ngưng trệ trong nháy mắt.
Mà ở trong không phẩy mấy giây ngắn ngủi này, Lăng Mặc cũng được Hạ Na truyền đạt sự khát vọng mạnh mẽ, minh bạch thứ nàng muốn đến tột cùng là cái gì. . .
Chất gel! Hạ Na vậy mà muốn chất gel cất giấu trong ngực hắn!
"Hạ Na!" Lưu Vũ Hào bị biểu hiện của Hạ Na dọa cho sợ ngây người, mà Lăng Mặc thì cực nhanh bắt lấy cánh tay của Hạ Na, đưa nàng nhấn tới một bên giường, mượn tư thế cúi người ép xuống, ngăn cản ánh mắt của Lưu Vũ Hào cùng của Vương Thành lại, đồng thời nhanh chóng lấy từ trong ngực ra một khối chất gel có độ tinh khiết của virus thấp nhất nhét vào bên trong miệng Hạ Na.
"Ân ân. . ."
Khác với Diệp Luyến, hiện tại Hạ Na vẫn còn có lý trí, chỉ có điều dưới sự chi phối của bản năng, biểu lộ ra khát vọng điên cuồng đối với chất gel. Hiện tại được nuốt chất gel xuống, lập tức liền bình tĩnh lại, mở hai tay ra nằm ở trên giường, một đôi mắt hiện ra huyết quang có chút sững sờ mà nhìn Lăng Mặc.
"Nàng thế nào!" Lưu Vũ Hào khẩn trương đứng một bên, lại một cái nhìn thấy cặp mắt kia của Hạ Na, trong lòng cũng hơi hồi hộp một chút, có chút đứng ngồi không yên.
Mà Lăng Mặc thì khẩn trương nhìn chằm chằm Hạ Na, chú ý đến phản ứng của nàng. Nếu như không phải Hạ Na tràn đầy khát vọng đối với chất gel, Lăng Mặc căn bản sẽ không nghĩ đến phương diện này. Lấy độc trị độc? Ngộ nhỡ đẩy nhanh tiến trình biến dị của Hạ Na làm sao bây giờ? Loại sự tình này không có nắm chắc, hắn cũng không dám thử.
Nhưng Hạ Na đã có tràn đầy khát vọng đối với vật này, mà loại khát vọng thật sâu này lại đến từ bản năng của nàng, điều này nói rõ chất gel nhất định là có chỗ tốt với nàng.
Nói không chừng có thể trung hòa độc tố trong thể nội nàng, để nàng khôi phục bình thường? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, tâm tình Lăng Mặc liền kích động lên.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận