Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Bệnh Viện 444 (Dịch)
  4. Chương 44: Năm Xưa

Bệnh Viện 444 (Dịch)

  • 81 lượt xem
  • 1399 chữ
  • 2024-12-11 07:33:33

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ước mơ thực sự của hắn là trở thành một người có tiền, không còn phải sống trong căn phòng nhỏ với em trai, không còn cần bố mẹ phải bôn ba khắp nơi lo học phí cho hai con, bớt ăn xén mặc.

Có thể làm bất cứ công việc gì miễn là có thể kiếm được nhiều tiền. Thế nhưng, viết văn mà nếu như viết mộng tưởng là kiếm tiền, vậy khẳng định là được không được hay cho lắm.

Vì vậy, hắn đã quyết định nghĩ ra một nghề nghe có vẻ rất cao quý, vì vậy, hắn đã viết... hắn muốn trở thành bác sĩ.

Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành một bác sĩ cả. Thành thật mà nói, nếu viết thành cảnh sát, quân nhân, khoa học gia. .. Cũng hoàn toàn là có thể.

Sau đó, giáo viên đọc một tác phẩm khác.

Thật kỳ diệu, bài viết đó, vậy mà cũng là mộng tưởng trở thành bác si

Tác giả, giống như hắn, là La Nhân, người đã nhảy một lớp và đến trường trung học này.

Khi ra khỏi lớp, La Nhân vui vẻ xuất hiện trên bàn của hắn và hỏi: "Không nghĩ tới, giấc mộng Đới Lâm ngươi cũng là muốn trở thành bác sĩ! Tớ không bao giờ nghĩ cậu trông lạnh lùng như vậy, nhưng lại sẵn sàng lựa chọn như vậy là một nghề cao quý. Chúng ta làm bạn tốt được không?”

Đới Lâm không bao giờ ngờ đối phương sẽ có một tính cách quen thuộc như vậy.

Trong nhiều năm, đệ nhất của trường luôn là La Nhân, và vì điều này, Đới Lâm chỉ có thể đứng thứ hai.

"Ừm, vậy, vậy cũng được. . " Duỗi tay không đánh người mặt tươi cười, hơn nữa, làm bạn tốt với tên học bá này cũng không hại gì, thế nên Đới Lâm đồng ý.

"Sáng tác của cậu thực sự rất hay, tớ đã rất xúc động sau khi nghe xong!" La Nhân hoàn toàn đem nội dung bài luận văn tin là thật: 'Nhất là câu kia. Nếu như tôi có thể trở thành bác sĩ, tôi đem chí nguyện bản thân trả ra tất cả, loại trừ ốm đau cho người, tớ nghe thật vô cùng cảm động."

Bản thân Đới Lâm cũng cảm thấy khó tin, đó chỉ là lời thê của một sinh viên y khoa mà hắn tùy tiện sao chép trên mạng! La Nhân, anh ta có quá dễ xúc động không thế?

Khi đó Đới Lâm không có tình cảm yêu mến như La Nhân, hắn chỉ muốn cải thiện điểm số của mình và giành được học bổng để được gửi đến một tổ chức giáo dục đại học, miễn phí là hắn có học bổng, hắn sẽ không tiếp tục hướng trong nhà xin một phân tiền.

Sau ngày hôm đó, hắn có thêm một người bạn tên là La Nhân.

Vào thời điểm đó, Đới Lâm chưa bao giờ mơ là sau này mình sẽ trở thành bác sĩ, trong khi La Nhân sẽ trở thành giám đốc điều hành ngân hàng đầu tư.

Đơn giản là một sự trớ trêu lớn.

Nắm chặt điện thoại, Đới Lâm không khỏi nghĩ: Mình và La Nhân đã nhiều năm không gặp. Dù sao, cả hai bên đều quá bận rộn trong công việc, các bác sĩ và giám đốc điều hành ngân hàng đầu tư thực sự khó có bất kỳ chủ đề chung nào.

Khương Lam ngồi ở một bên hỏi: "Vừa rồi người nhà gọi điện thoại sao?"

"Ừ" Đới Lâm gật đầu: "Người nhà tôi không biết tôi làm nghề này."

"Đúng vậy... Nghề nghiệp của anh xác thực rất nguy hiểm. Bác sĩ Đới yên tâm đi, chỉ cần bệnh tình của cha tôi có thể chữa khỏi, tôi tuyệt đối sẽ không đối xử tệ với anh. Nếu như không phải bệnh viện của anh nghiêm cấm giao dịch tư nhân giữa bác sĩ và bệnh nhân, tôi thực sự muốn cảm ơn tất cả các anh."

Xe rất nhanh đã đến sân bay, mà Khương Lam cũng quả nhiên tài đại khí thô, Đới Lâm còn là lần đầu tiên ngồi ở khoang hạng nhất trên máy bay.

"Cô không cần phải khách sáo như vậy đâu, Khương tiểu thư."

"Không sao, bác sĩ Đới, anh vất vả rồi, không có việc gì."

Sau khi máy bay cất cánh, Khương Lam bất ngờ nhìn Đới Lâm.

Lần này, mắt cô rưng rưng.

"Thật ra, bác sĩ Đới, tôi thực sự rất sợ... Tôi sợ có một ngày, cha tôi thật sự biến thành một người khác, tôi không biết tại sao cha tôi lại phát sinh ra loại chuyện này, bây giờ tôi luôn cảm thấy những người này hình như bị cha tôi giết..."

Cô không dám để người khác nghe thấy, thanh âm rất nhỏ, thậm chí có thể nghe thấy tiếng nức nở.

Đới Lâm muốn nói điều gì đó để an ủi cô, nhưng khi lời nói đến môi, nhưng cũng không nói ra được gì.

Là một bác sĩ, khoảnh khắc đau đớn nhất là không thể hứa với bệnh nhân và gia đình họ rằng họ có thể chữa khỏi. ...

Thời gian nhanh chóng trôi qua...

Đêm khuya.

Lâm Sâm, mục tiêu mà Đới Lâm đang tìm kiếm, đang làm thêm giờ tại công ty để bắt kịp kế hoạch quảng cáo mới nhất.

Bên A lần này đặc biệt kén chọn, một số đề xuất mới đã bị từ chối.

Mọi người đều phàn nàn về việc làm thêm giờ.

Lúc này Lâm Sâm nhìn về phía đồng nghiệp đang lo lắng nói: "Được rồi, anh đi về trước đi, tôi sẽ giúp anh đuổi kịp phần của anh."

"Cái này, anh Sâm, không tốt a? Vợ anh vừa mới sinh em bé không lâu?"

"Hôm nay là sinh nhật bạn gái anh, anh không đi, có chuyện gì cô ấy sẽ chia tay với anh. Một tháng nay anh ngày nào cũng tăng ca, còn thắc mắc có phải anh lừa gạt hay không? Tôi không sao, dù sao cũng là vợ chồng rồi, các người còn trẻ, không chịu được chiến tranh lạnh a."

Đồng nghiệp lộ ra vẻ cảm kích: "Cảm ơn anh Sâm! Anh thật là một người tốt!"

"Mau đi đi! Dù sao thủ trưởng không có ở đây, chỉ cân ngày mai đệ trình kế hoạch mới là được."

Sau khi đồng nghiệp rời đi, Lâm Sâm ngay lập tức tiếp nhận công việc của hai người.

Lần này, anh cũng đau đầu. Đêm nay, sợ chuyến xe cuối cùng sẽ không kịp. Con mới sinh chưa đầy hai tháng, nhưng vì tiên sữa bột cho con nên anh chỉ có thể dốc toàn lực đi kiếm thêm tiền tăng ca.

Trong khi pha cà phê trong phòng giải khát, anh ta gọi điện video cho vợ mình.

"Chồng." Sau khi trên trên màn hình điện thoại khuôn mặt vợ, cô bất đắc dĩ nói: "Tối nay mấy giờ anh về?"

Lâm Sâm cười khổ, liếc nhìn bình cà phê bên cạnh, nói với vợ: "Ai biết được, yêu cầu của bên A quá nhiều, người làm thuê như chúng ta cũng phải làm theo. Mau mang đứa bé đến cho anh xem đi." "Ai, anh này ... được, em hiểu rồi."

Sau đó, người vợ di chuyển màn hình video trước mặt đứa trẻ và cho Lâm Sâm xem khuôn mặt của đứa trẻ.

Lúc này, đứa trẻ không khóc cũng không quấy, nằm trong nôi, có vẻ như đang ngủ.

"Làm ầm ï cả ngày, mới vừa đút hết sữa cuối cùng đã ngủ thiếp đi rồi."

"Cám ơn." Lâm Sâm nhìn khuôn mặt đang ngủ say của đứa nhỏ, thở phào nhẹ nhõm, nói: "Bà xã, anh sẽ nhanh chóng trở về."

"Anh đã gọi đồ ăn cho bữa tối chưa?"

"May mắn là giao hàng tận nơi khá nhanh và số lượng lớn."

"Hiểu rồi... Anh nỗ lực lên nha, cố gắng về sớm một chút."

"Ừm.... Tốt, gặp lại sau nha bà xã."

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Sâm thầm nghĩ, nếu vợ anh biết anh cũng tiếp quản công việc của đồng nghiệp, anh không biết cô ấy sẽ phản ứng như thế nào.

"Được rồi, tiếp tục đi thôi..."

Sau đó, Lâm Sâm nhấc bình cà phê lên và pha cà phê cho mọi đồng nghiệp trong văn phòng bằng cốc dùng một lần.

Nhưng vào lúc này, anh ta đột nhiên cảm thấy bên tai ù đi.

"Ừm?"

Anh ta phát hiện ra mình không thể nghe thấy giọng nói của các đồng nghiệp khác bên ngoài phòng giải khát.

Anh ta cũng không nghe thấy tiếng nước cà phê được rót vào cốc!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top