Dịch: Hoangforever
Lâm Phong Dật ngước mắt lên:
"Cậu nói xem trên thế giới này có khả năng tồn tại một sức mạnh thần bí nào đó không? Có thể giúp cậu thực hiện mọi điều ước không?"
"Sức mạnh thần bí?"
Hà Thành Huy gật đầu,
"Bây giờ, khiến đám người xấu xa kia tự động đến đồn cảnh sát đầu thú, tự động giao nộp chứng cứ phạm tội, tự động khai báo quá trình phạm tội của chúng, thì tôi sẽ tin. Mẹ kiếp, nếu thật sự có thứ này, tôi còn phải khổ sở ở đây canh giữ sao?"
Lâm Phong Dật thản nhiên liếc nhìn Hà Thành Huy, ánh mắt anh bình tĩnh, thần sắc ung dung, nhưng lại toát lên một sự kiên định khó tả.
Hà Thành Huy bỗng lóe lên tia sáng, dường như nhớ ra điều gì, một tay kích động chỉ về phía Lâm Phong Dật:
"Cậu .. cậu đừng nói là vì vụ án ngày 15 tháng 9 mà nảy sinh ý nghĩ này nhé?"
Lâm Phong Dật khoanh tay, dường như đang suy tư điều gì đó.
Hà Thành Huy thở dài:
"Mấy người thông minh như cậu, nghiên cứu hết cái này đến cái khác, không có lời giải thích hợp lý thì sẽ không thuyết phục được bản thân, cứ nghĩ là thần thánh hay sức mạnh thần bí gì đó thì liền lập tức giải thích được ngay. Tôi nói cho cậu biết, trên đời này làm gì có mấy thứ vớ vẩn đó. Cậu học vật lý rồi đúng không? Và chắc chắn cậu học giỏi hơn tôi, vạn vật đều phải tuân theo quy luật bảo toàn, ví dụ như bây giờ, tôi không lấy đồ thì đồ sẽ không tự bay tới..."
Lúc này, Lâm Phong Dật trực tiếp đưa cho Hà Thành Huy một chai nước.
Hà Thành Huy trợn trắng mắt, hất chai nước trên tay Lâm Phong Dật:
"Tôi đang nói chuyện nghiêm túc đấy. Cậu đừng chấp niệm nữa. Phải, vụ án ngày 15 tháng 9 đúng là có nhiều chuyện không giải thích được, bây giờ chúng ta cũng không tìm thấy người báo án năm đó, cũng như đám tội phạm kia rốt cuộc chết như thế nào, nhưng con người có gì mà làm không được. Bây giờ càng ngày càng nhiều vụ án giết người có chỉ số IQ cao, lưới trời lồng lộng mà vẫn lọt đấy thôi, người ta chính là có thể làm đến mức không để lại một chút dấu vết nào."
Vụ án lớn ngày 15 tháng 9, tuy không được công khai với công chúng, nhưng vào năm 2007, đây là một vụ khiến cảnh sát đau đầu vô cùng.
Sự việc không xảy ra vào ngày 15 tháng 9, mà hôm đó chỉ là ngày gia đình của những đứa trẻ mất tích gọi điện báo án, đánh dấu thời điểm cảnh sát chính thức lập hồ sơ điều tra.
Hồi đó, giới thượng lưu được xem như đứng trên đỉnh kim tự tháp ở thành phố Bạch Thành đều cảm thấy hoảng sợ, bởi con cái của họ hầu như bị bắt cóc cùng một thời điểm.
Đây là một vụ bắt cóc rất đặc biệt!
Bọn bắt cóc không hề yêu cầu tiền chuộc, và chỉ sau vài ngày, thi thể của hai đứa trẻ bị bắt cóc đầu tiên đã được phát hiện bên vệ đường.
Thi thể của những đứa trẻ không còn nguyên vẹn, nội tạng bên trong biến mất không dấu vết.
Sự việc này khiến nhu cầu thuê vệ sĩ tăng vọt, những vệ sĩ giỏi thậm chí có giá trị ngàn vàng, các công ty vệ sĩ trong thành phố mọc lên như nấm.
Và vụ án lớn mà cảnh sát đặc biệt coi trọng này cuối cùng lại có một kết quả không ngờ.
Không có sự đối đầu hay đấu súng kéo dài, cảnh sát nhận được một cuộc báo án nặc danh, đi đến địa điểm được chỉ định và phát hiện toàn bộ những kẻ tham gia vụ bắt cóc đều bị đâm chết tại chỗ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận