Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Bồ Công Anh Bất Tử (Đã Full)
  4. Chương 13: Lễ hội truyền thống của học viện Across

Bồ Công Anh Bất Tử (Đã Full)

  • 531 lượt xem
  • 2632 chữ
  • 2020-09-19 08:47:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lễ hội truyền thống của học viện Across.

Cuối cùng thì ngày mong đợi của các học viên đã đến. Lễ hội khai mạc từ sáng sớm với những trò chơi thể thao lẫn trò trí tuệ. Đến chiều thì bắt đầu phần thi tài năng giữa các khoa. Đêm sẽ là tiệc mừng, dự kiến thâu tới tận 2h sáng.

Khi khu vực lễ hội đã nhá nhem tối, chỉ phần sân khấu là trưng đèn rực rỡ, mấy nghìn học viên vẫn say sưa với những phần thi tài năng chuyên nghiệp, dàn dựng công phu.

Ở một chiếc ghế đá cách khá xa sân khấu, Shin vẫn ngồi tư lự, hai tay đan nhau. Suy nghĩ cậu đang gắng ghép nối những chi tiết để soi vào sự thật. Tiếng nhạc sầm sình và tiếng reo hò cổ vũ náo nhiệt không làm cậu phân tâm.

Mun bỗng xuất hiện, cười toe toét. Cô ngồi xuống cạnh Shin, vờ thở hổn hển như sắp hết hơi, bàn tay quạt lia lịa. Quả thực thì cả ngày nay cô và ban quản lí hội sinh viên đã làm việc rất nghiêm túc, cạn lực để lễ hội được suôn sẻ. Mun huyên thuyên một lúc mới ngớ người hình như chàng trai ngồi cạnh không hề nghe. Cô huơ huơ tay trước mặt Shin, lúc này Shin mới bừng tỉnh, thoái khỏi những suy đoán.

- Sao anh Shin như mất hồn vầy?- Mun bịt miệng cười – Nãy giờ chắc chẳng nghe em nói gì hết. Đi lễ hội mà như đi điều tra án miệng ý!

- Mun, có giống người nào máu xanh không?

Mun đang ngửa cổ tu chai nước thì suýt sặc:

- Anh hỏi gì thế, sao lại máu xanh?? – Mun lau miệng rồi giơ bàn chân tung tẩy trên không – Chắc anh đọc nhiều truyện viễn tưởng rồi. Chỉ có sinh vật ngoài hành tinh mới có máu xanh!

Shin quay mặt về hướng khác, nhắm mắt. Đến giờ cậu cố gắng cũng không thể chối bỏ nghi ngờ lớn nhất trong lòng. Sara mang vẻ đẹp không phải người! 10 năm rồi, cô hoàn toàn không đổi khác. Cô mang thứ máu không phải đỏ tươi. Trên hết, cô căm hận loài người!

Sara không phải người!

- Có lẽ đây là tiết mục đáng mong đợi nhất của mọi lễ hội truyền thống trong học viện chúng ta. Tiết mục xế ngoại hạng trong phần thi tài năng. Hãy chào đón sự xuất hiện kì diệu của Sara khoa Nghệ thuật và Zan khoa kinh tế!!

Sau lời dẫn gây chấn động của chàng MC, sân khấu như rung lên bởi tràng vỗ tay và hú hét dài, náo nhiệt chưa từng thấy. Hàng nghìn đôi mắt đổ về sân khấu, hồi hộp và háo hức.

Nghe đến cái tên Sara, Shin lập tức bị thu hút sự chú ý mà trí óc tuột mất mọi suy diễn vừa hiện lên. Mun bên cạnh hích nhẹ cậu:

- Cam đoan với anh là phần tuyệt nhất của lễ hội năm nay. Lần đầu mời được Nữ hoàng lộ diện trong một dịp ầm ĩ như này mà!

Sân khấu chợt tối, mọi ánh đèn đổ lên tấm bạt xanh làm phông nền, đã che đi dãy E khoa Nghệ thuật. Không khí tĩnh mịch kì lạ, dường như không ai còn dám thở. Tất cả đợi chờ một sự kì diệu không thể dự đoán.

Tấm màn phông chậm rãi bị kéo về một phía. Một hình ảnh hoàn hảo và tuyệt mĩ hiện ra. Hàng triệu tế bào trong mỗi kẻ đang dõi nhìn như tế cứng. Những con mắt như bị thôi miên.

Nơi dãy tầng ba, một căn phòng lớn với mặt tiền là lớp kính trong suốt, một chàng trai trẻ với bộ vest trắng lịch lãm và đôi mắt cương nghị đang ngồi trước chiếc piano trắng muốt. Hai bàn tay với những ngón dài đặt trên những phím đàn. Một hình ảnh ấn tượng nhưng chưa đủ bàng hoàng!

Tầng 4, một cô gái với đôi cao gót đang đứng chênh vênh trên lan can bảo vệ cao! Chiếc váy trắng bồng bềnh như bọt sóng tôn lên làn da trắng tựa mây trời mùa thu và mái tóc trắng như màu hoa bồ công anh. Trên vai cô gái là chiếc violin bằng gỗ quí, nhìn qua cũng biết không phải hạng xoàng. Bàn tay mảnh khảnh giữ chiếc vĩ kéo. Ánh nhìn trong đôi mắt xanh ngọc đặt ở một điểm xa xăm. Một vẻ đẹp khiến kẻ khác cuốn vào khôn cưỡng!

Mọi ánh mắt phía dưới đã dán chặt và Nữ hoàng, ngưỡng mộ, say đắm và cả hoàng hồn. Ở một tầm cao như thế, không một thiết bị bảo vệ, vẻ mặt Sara vẫn lạnh băng. Đôi vai kiêu hãng hơi so lên, và bản nhạc bắt đầu.

Khúc piano nhẹ nhàng, trầm ngâm dạo đầu, bất chợp nhập vào bởi những nốt violin rời rạc, ngắt quãng. Âm điệu tưởng chừng vênh lệch nhưng sự thực lại hòa hợp một cách tương thích phức tạp. Đôi mắt Sara khẽ liếc xuống bên dưới, hờ hững. Ánh nhìn không thực sự chạm vào một ai. Một ánh mắt mê đắm hay những thanh âm thốt lên xuýt xoa vô thức càng không chạm vào cô.

Tiếng piano và violin bất ngờ hoàn toàn nhập vào nhau, đẩy lên khúc cao trào của bản hòa tấu. Giai điệu piano nhanh mạnh, dồn dập, lúc chênh chao lúc thấp đột ngột.

Tiếng violin rung lên những quãng dài, réo rắt, u tối. Như thanh âm giữa cơn giông. Vẽ lên trong tâm trí những kẻ đang chìm vào bản nhạc là bầu trời xám xịt, trận mưa xối xả trắng xóa, những cành lá đứt gãy, những cánh chim hốt hoảng bay đi. Mọi thứ dồn đuổi, hiểm nguy và hối hả, khiến những suy tưởng căng ra như sợ cước.

Và cũng bất ngờ như lúc bắt đầu, hồi cao trào đột ngột kết thúc, để rơi một quãng lặng hẫng hụt.

Rồi, những nốt violin du dương trong trẻo lại cất lên. Mây đen kéo đi, bầu trời bừng sáng, những tia nắng ló dạng, ấm áp. Giữa bãi đất hoang vu, xơ xác mang dấu tích của cơn giông vừa quét qua, một cô gái tóc trắng với những bước chân hững hờ, mềm mại. Cô bất giác quay về phía sau, bàn tay vươn ra tóm lấy bàn tay rắn khỏe đầy tin cậy của kẻ đồng hành. Dưới nền đất, hoa cỏ đang vươn mình. Hồi sinh.

Đôi môi Zan khẽ vẽ một nụ cười, cậu và Sara đã truyền ý nghĩ qua những giai điệu. Những ngón tay cậu lại lướt đi trên những phím đàn.

Bay bổng.

Hoang hoải.

Da diết.

Và đồng cỏ mênh mang.

Và nắng vàng rạng rỡ.

Lần nữa, hàng nghìn học viên lại thả hồn trong giai điệu như bị thôi miên. Trên chiếc ghế đá, đôi mắt Shin chưa một giây rời khỏi Nữ hoàng. Trong cậu không chỉ là mê đắm, ngây ngất mà còn cả nỗi khó chịu từ mặc cảm về vị trí của chính mình. Cậu và Nữ hoàng, sự thật thì khoảng cách xa nhường nào?

Zan thả lỏng cơ thể trôi theo bản nhạc. Kì thực cậu và Sara chưa hề tập trước, nhưng hai người vẫn ăn ý một cách khó tin. Đoạn kết, lớp lớp cảm xúc trong Zan như giàn trải, mơ hồ. Bỗng! Đôi mắt Zan mở trừng! Một nốt violin vừa trùng xuống và bị hụt lạ lùng. Sara không bao giờ phạm sai lầm!

Hàng trăm tiếng hét kinh hãi rung lên từ dưới sân khấu. Qua mặt kính tầng 3, Zan vừa nhận ra Sara bị rơi!

Hai tay Zan kè mạnh xuống bàn phím tạo ra thứ âm thanh nhói tai. Nhanh và bằng hết sức, tay cậu giật mạnh chiếc nắp đàn, rồi chạy đi, không do dự, phang mạnh nó vào mặt kính. Lực quá mạnh, những mảng kính bắn tung ra. Zan lao xuống, từ tầng 3!

Lại những tiếng hét hãi hùng, các sinh viên nữ ngất xỉu hàng loạt vì những cảnh tượng kinh hoàng liên tiếp. Còn hầu hết nam sinh viên lại nghĩ tất cả là dàn dựng!

Như một cơn gió dữ, Zan đáp đất, lộn đầu một vòng. Những mảnh kính cứa vào cánh tay cậu, bật máu. Đúng như cậu dự, Sara rơi nhưng không hề đáp đất! Zan ngửa cổ nhìn trời. Những vệt mây u ám giăng kín, những vệt gió xanh lẩn khuất trong mây. Hai hàm răng nghiến chặt, Zan lao đi...

Phía dưới sân khấu, cảnh hỗn loạn như bầy ong vỡ tổ. Ban tổ chức chạy khắp nơi làm dịu cơn shock, nhưng chính họ còn chưa hiểu chuyện gì vừa diễn ra.

- Là dàn dựng sao?- Shin đã đứng bật dậy hỏi Mun

- Không phải, anh Shin – Giọng Mun vẫn còn bàng hoàng – Bọn em không hề lên kế hoạch phần biểu diễn của Nữ hoàng!

Nghe dứt câu, đến lượt Shin lại guồng chân chạy đi, mặc kệ tiếng Mun gọi thảng thốt.

Cơn gió xanh tái ào vào một lùm cây cổ thụ chót vót. Những tán lá run rẩy. Đôi cao gót đặt xuống một cành cây to. Đôi mắt Sara khẽ mở, cô vừa kịp nhận ra mình bị trận gió cuốn đi, giờ đang chênh vênh trên một cành cây cao vút. Nhìn xuống cách đất tới 20m là khu vực bể bơi của học viện.

Những phiến lá lại rì rào như làn sóng nước. Trước mặt Sara, một kẻ mang áo choàng đen đang hiện hình!

Hắn cao lớn và mang một dáng vẻ vững chãi, uy quyền. Khuôn mặt gần như chê lấp bởi chiếc mũ trùm nhưng quanh hắn tỏa ra một thứ ánh sáng ảm đạm đầy nguy hiểm. Một thứ mùi tỏa ra, nồng nặc và lạnh lẽo của đất cát, cỏ cây và của thời gian tới ngàn thế kỉ. Sara khẽ nhíu mày, cô đã đoán ra thân thế kẻ đối diện, nhưng tuyệt nhiên không mở lời.

- Đã 10 năm rồi, Sara! – Kẻ choàng đen cao lớn bất ngờ ngẩng lên, giọng hắn trầm đục – 10 năm ta không ở đây, em đã làm những gì?

Kẻ cao lớn đang tiến gần tới Sara, dường như hắn cũng chẳng xem độ cao là thứ quan trọng. Chiếc mũ trùm tháo xuống, giờ thì gương mặt hắn hiện lên rõ ràng trước cặp mắt vẫn vô cảm của Sara.

Khuôn mặt đóng khung bởi mái tóc dài đen sẫm, thời gian quá dài chưa cắt. Làn da trắng toát và lạnh như băng. Đôi ngươi xanh thẫm nhìn kẻ khác trừng trừng dưới đôi mày rậm và đuôi mắt dài. Tất cả đường nét trên gương mặt hắn sắc nét và đẹp lạ lùng. Vẻ đẹp không thể tưởng tượng và không phải của con người!

Gương mặt Sara hơi chếch lên, ánh mắt hờ hững và kiêu kì của một cô tiểu thư nhìn thẳng kẻ đối diện. Khóe môi kẻ choàng đen chợt hiện một nụ cười hình bán nguyệt:

- Em vẫn vậy, Sara! Và chỉ em mới dám nhìn ta bằng đôi mắt thách thức đó!

Như một trận gió vút đến, thân hình cao lớn đã kề sát Sara. Một ngón tay hắn mơn trên má cô, bàn tay kia vuốt nhẹ lọn tóc trắng – một bàn tay kì dị, băng kín và chằng chịt bởi vải đen, như bàn tay kẻ kiếm khách trong truyện kiếm hiệp.

Đôi mày rậm nhướn lên:

-Nhưng Sara, 10 năm rồi ... - Ngón tay kẻ áo đen miết nhẹ trên vành môi mềm, hắn từ từ cúi xuống. Giọng nói lạnh lẽ phả vào chiếc cổ cao trắng muốt – Hình như em đã quên điều gì?

Mí mắt Nữ hoàng nhắm nghiền lại. Nơi cổ cô, đầu lưỡi lạnh vừa chạm vào. Cô khẽ rùng mình. Bàn tay kẻ cao lớn lần xuống, tháo từng chiếc khuy trên hàng khuy chéo, dọc từ cổ xuống ngực trái. Những ngón tay hắn luồn vào bên trong, giữ yên ở đấy. Hơi thở phảng phất mùi cỏ cây, lạnh như hơi sương vẫn mơn man trên cổ Sara:

- Sara, trái tim này... thuộc về ai?

Sara đột ngột quì sụp xuống, khuôn mặt luôn kiêu hãnh chếch lên lần này đã chịu cúi xuống, khuất phục.

- Thuộc về ngài, thưa chủ nhân!

Gương mặt kẻ cao lớn lại hiện một nụ cười. Hắn chưa từng quy phục ai mà thất bại, muốn có ai mà không thể có. Hắn từ từ ngồi xuống, khẽ nâng cằm cô tiểu thư khó chiều, đẩy gương mặt cô lại gần hắn hơn:

- Sống cùng con người đã đủ cho em thấu hiểu loài người? Đến lúc nào... em chịu trở về bên ta? Ta sẽ chờ, nhưng sự kiên nhẫn có giới hạn. Em hiểu mà, Sara, trên chặng đường vô tận phía trước, 1000 năm, 10.000 năm, cả ngàn thế kỉ ... người em cần là ta!

Trong giọng nói kẻ áo choàng hằn in nỗi cô độc và lạc lõng khôn cùng. Khuôn miệng hắn ghé gần tai Sara, thầm thì như tiếng gió – Đừng quên điều em đã hứa, vị hôn thê!

Dứt lời, hắn đứng thẳng dậy. Tấm áo choàng tung lên, hắn cuốn vào một trận gió, tích tắc đã biến mất. Mái tóc trắng bị thốc tung, nhưng cơn gió không làm nhạt đi những ám chỉ và cả đe dọa, dư âm từ giọng nói kẻ ấy. Đôi mắt Sara khẽ khép... "1000 năm, 10.000 năm, cả ngàn thế kỉ..."

Thời gian sẽ chảy trôi cùng vũ trụ, nhưng có bao giờ vũ trụ chạm được ngưỡng vô cực của thời gian? Cơ thể Sara thả lỏng, và cô rơi! Từ ngọn cây cao!

Chàng trai trẻ đang guồng chân chạy như phi lao, đôi mắt ráo riết kiếm tìm bất giác ngước lên. Không suy nghĩ, cậu dang tay đỡ lấy cơ thể đang rơi tự do, trắng toát như một thiên thần gãy cánh. Cả hai cũng ngã nhào xuống đất. Đôi tay chàng trai vẫn ôm chặt thân hình mảnh khảnh, quay vài vòng trên đất, đến sát mép bể bơi thì kìm lại được.

Đôi mắt Sara vẫn nhắm, cô thấy ấm áp và an toàn kì lạ. Trong một chốc trống rỗng, Sara thấy mình như cánh bồ công anh đơn độc, lạc lõng giữa bầu trời. Và rồi cô rơi vào vòng tay ấy, vòng tay cứ ôm ghì lấy cô, hơi ấm từ cơ thể hắn- con người, lan tỏa...

- Ta cộc độc, Z... - Giọng Sara cất lên, cô định gọi tên Zan nhưng ánh mắt cô khựng lại. Trước mắt cô, kẻ đang ôm cô là Shin!

- Em cô độc nhường nào, tôi hiểu – Đôi mắt Shin nhìn Sara rất dịu dàng – Giữa thế giới loài người này, em lại căm hận con người...

Khuôn đầu Sara khẽ lắc:

- Ngươi không hiểu! Ngươi không hiểu gì cả... Ngươi là con người. Cuộc đời người hữu hạn, nhưng vũ trụ lại vô hạn. Các ngươi ham muốn, khao khát, tham lam nhưng bất lực. Làm thế nào ngươi hiểu nỗi cô độc trong ta...

Bỗng, những tiếng bước chân dồn dập vọng đến. Có lẽ của những kẻ đang đi tìm tung tích sự thực. Tiếng bước chân ngày càng gần... Một khoảng khắc rất lẹ, Shin vẫn ôm Sara và cậu đẩy cả hai thân người lăn ùm xuống bể nước.

Chơi vơi. Mất trọng lực. Nhưng bàn tay Shin vẫn nắm chặt bàn tay Nữ hoàng. Một lát, tiếng bước chân xa dần. Shin và Sara cùng ngoi lên. Shin thở hắt, bị sặc nước. Cậu ép cơ thể trong nước quá sức chịu đựng. Nhưng ngoảnh nhìn, Sara vẫn bình thản, cứ như cô thở được dưới làn nước/

- Tôi sẽ khiến em không còn cô độc!

- Hàm hồ!

Shin bỗng tóm lấy cánh tay Sara, kéo mạnh về phía mình:

- Tôi làm được! Nhưng cho tôi biết... sự thực về em. Em không phải con người!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top