Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Bồ Công Anh Bất Tử (Đã Full)
  4. Chương 18: Tình thương

Bồ Công Anh Bất Tử (Đã Full)

  • 555 lượt xem
  • 2365 chữ
  • 2020-09-19 08:52:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Định lôi tuột chiếc bờm đeo vướng víu trên đầu xuống thì bỗng, Sara bị một bàn tay nhỏ xíu giữ lấy vạt áo, giật giật nhẹ. Sara và Shin cùng quay lại. Là một cậu nhóc chừng 4,5 tuổi, rất kháu khỉnh với đôi mắt long lanh nhòe ướt:

- Chị ơi. Chị có thấy mẹ em không?

Không quen việc tiếp xúc với những sinh thể bé bỏng của loài người, Sara lùi xa cậu bé vài bước, theo phản xạ tự nhiên. Còn Shin, cậu đã ngồi xuống giữ lấy đôi vai nhỏ:

- Em bị lạc mẹ à, nhóc – Shin hỏi ân cần để cậu bé bớt sợ hãi

- Mẹ bảo chờ ở đây nhưng mãi mẹ không quay lại!

Cậu bé đáp nhỏ nhẹ, nước mắt chảy dài. Vẻ tội nghiệp khiến Sara cảm thấy sinh thể kia hoàn toàn vô hại, lại yếu đuối như một con mèo con lạc mẹ.

Shin nhìn quanh, lễ hội vẫn rất nhộn nhịp, có lẽ người mẹ đã đi đâu đó và gặp rắc rối mà chưa thể về ngay.

- Mẹ em chắc quay về muộn một chút, không sao đâu! – Shin xoa đầu đứa trẻ, trấn an – Anh ở đây chờ cùng em nhé!

Cậu bé gật nhẹ, lau nước mắt, rất ngoan. Đôi má bầu bĩnh hơi rung lên. Shin kéo cậu bé ngồi lên chiếc ghế đá ngay gần đó. Nhưng cậu bé không ngồi ngay, mà tiến lại gần Sara, chạm nhẹ vào bàn tay cô.

- Chị ngồi với em nhé chị xinh đẹp!

Qua mắt kính xám, Sara thấy đứa trẻ cười với cô, đôi mắt lấp lánh, hàm răng bị nhổ một chiếc lộ ra, ngồ ngộ như nhân vật hoạt hình.

Sara liếc nhìn Shin, rồi cũng đi theo tay cậu bé kéo. Đứa trẻ đột nhiên chỉ lên chiếc tai thỏ của Sara:

- Woa, dễ thương quá chị!

- Em cũng thấy thế à?- Shin bẹo má cậu nhóc, nháy mắt

- Chị cũng thích chong chóng à?

Sara nhìn thứ trên tay mình, đúng là nhìn nó hay hay, mỗi khi có gió lại tự động quay tít

- Tại sao lại phải thích cái này? – Sara hỏi, câu hỏi khiến Shin suýt bật cười

- Vì chong chóng gọi gió về, mẹ em bảo thế, gió sẽ đến nơi có chong chóng, giống như mẹ em sẽ đến bên dù em ở đâu!

Sara hơi lặng đi vì câu trả lời ngây thơ của đứa trẻ.

Bỗng dưng, cậu bé vươn tay, áp bàn tay nhỏ xíu vào một bên má Sara. Sự đụng chạm bất ngờ khiến Sara toan giật lùi lại, và như bình thường thì cô sẽ giận dữ. Nhưng không, nhìn vào đôi mắt tròn đen láy kia, Sara chỉ bất động

- Da chị xinh đẹp mềm thật, chắc mọi người rất thương chị. Như mẹ em rất thương em vậy.

Sinh thể bé bỏng kia đang tạo ra những liên kết gần gũi với Sara, điều mà cô chưa từng hiểu được, cảm nhận được.

Bàn tay cậu bé bỏ xuống khi đôi mắt trong veo nhận ra phía xa, mẹ cậu đang vẫy.

- Mẹ em! Mẹ em! – cậu bé reo lên, không quên khoanh tay chào – Em chào anh chị ạ!

Trong một khoảnh khắc chớp mắt, Sara bỗng vươn tay giữ lấy tay cậu nhóc. Cô đưa cho cậu chiếc chong chóng của mình.

- Cho em.

- Cảm ơn chị xinh đẹp tốt bụng! – Cậu bé nhận lấy, vừa giơ chiếc chong chóng lên cao vừa chạy về phía mẹ. Trước khi đi theo mẹ, cậu còn quay lại vẫy vẫy tay chào, gương mặt rạng rỡ. Hai mẹ con mất hút vào dòng người ồn ã...

Còn lại Shin và Sara trên băng ghế đá. Sara vẫn chưa tin được việc mình vừa làm: cho một cậu bé thứ nó thích. Sara chưa từng cho ai thứ gì, nghĩ về việc đó còn chưa.

- Em vừa làm một việc rất bình thường nhưng ý nghĩa của con người: trao đi!

- Chỉ vì bọn trẻ con chưa lớn, chúng hồn nhiên vô hại – Sara đáp, như thể muốn biện minh rằng việc mình làm chỉ vì phút nhất thời.

- Đừng tự gạt bỏ những cảm nhận mới mẻ của em – Shin nhìn trực diện vào Sara, trao gửi cái nhìn tin cậy và thấu hiểu – Em vừa có được những cảm nhận rất thật của con người. Là tình thương, Sara.

***

Là lần đầu được phép nghỉ dưỡng thương, không phải theo bảo vệ Nữ hoàng 24/24, vết thương của Zan hồi phục nhanh chóng. Nhưng với Zan, việc theo sau Sara để chắc chắn cô an toàn sẽ yên tâm và dễ chịu hơn việc cậu phải ở lại khu biệt thự vắng lặng nhiều. Chỉ hai ngày không ở cạnh Sara cùng đủ khiến Zan sắp phát điên.

Mở ngăn kéo, Zan lấy thuốc uống, rồi lấy cả băng gạc, nước rửa vết thương. Vết thương nặng giờ đã sắp liền miệng, không cần quấn gạc cố định nữa. Zan luôn tự chữa vết thương cho mình, như một bác sĩ.

Vừa dùng băng dính cố định bông băng nơi ngực lại, Zan bất giác liếc ra phía chiếc bàn gỗ. Một mái tóc dày và dài đổ xuống nền nhà như một con trăn lớn cuộn nhiều lớp. Cô gái đã hiện hữu trong phòng Zan từ lúc nào, bàn tay với những móng xanh dài vuốt ve mái tóc kì dị.

- Ở đây dù biết Sara đang đi cùng kẻ khác, vẫn bình tĩnh được vậy sao, Zan?

- Dù là chủ nhân của căn nhà, cô có thể vẫn gõ cửa trước khi vào không? – Zan đáp lạnh .Cậu với chiếc sơ mi vắt ở đầu giường mặc vào người.

- Vì cửa mở - Đôi mắt với con ngươi xanh liếc nhìn ra cửa sổ. Đúng thật là cửa sổ đang mở toang.

- Tôi mệt, không muốn tiếp chuyện lúc này

Zan dứt lời, rồi ngả người nằm xuống, duỗi thẳng chân. Thân người cậu gần dài hết chiếc giường 2,1m. Tay vắt ngang trán, Zan thể hiện như mình muốn ngủ ngay bây giờ.

Nhưng kẻ tóc dài không chịu buông tha. Cảm giác không yên, Zan mở choàng mắt, nhìn sang cạnh bên. Một khuôn đầu đang kê cằm lên mép giường, nhìn trân trân vào Zan, đôi mắt mở căng không rời, gợi liên tưởng đôi mắt quái đản đáng sợ của những con điểu tinh trong truyền thuyết.

- Loài người các ngươi là thế sao? Luôn chịu đựng, chịu đựng nỗi đau thân thể, chịu đựng vết thương lòng...

Zan lại khép mắt, cánh tay vắt lên trán, vẫn chọn sự im lặng.

- Sara không quan tâm ngươi đau đớn thế nào đâu. Con bé không bao giờ hiểu được tình cảm của ngươi đâu!

Đã khép mắt y như đang ngủ, nhưng Zan vẫn nghe rõ mồn một ngay bên tai mình giọng nói sờn đục:

- Ngươi có thể bị thay thế bởi kẻ khác dễ dàng, với con người tình yêu như thế là vô vọng đúng không? Chúa tể đang trải qua thời gian nghỉ dưỡng hồi phục sức mạnh. Khi người trở lại, nhất định sự thay đổi nô lệ của Sara sẽ khiến ngài không hài lòng. Ngươi đã chuẩn bị chưa Zan, bảo vệ người thương bằng sự bất lực?

Một tiếng cười ma mị vang lên, âm oang khắp căn phòng.

... ***

- Ta đói!

- Tôi cũng thế! - Shin đáp, nhìn sang Sara.

Cô vừa đặt cây violin xuống bàn kính trong phòng tập của khoa Nghệ thuật.

- Không được rồi, trưa nay tôi chưa ăn đủ!- Vừa nói, Shin vừa nắm lấy tay Sara rồi đột ngột kéo cô đi.

Sau một hồi chạy miết, Shin dừng lại thở hổn hển, mồ hôi vã trên trán. Ngoảnh nhìn cô gái đi cùng, Shin thấy cô vẫn hết sức bình thản, không mệt, cũng không ra mồ hôi, dù cô vừa chạy bằng cao gót!

- Em sẽ thấy sự tiện lợi của giày thể thao khi em chạy! – Shin nhìn đôi cao gót chênh vênh, vẻ ái ngại

- Ngươi muốn chạy đua không, thể thao và cao gót? – Đôi môi quyến rũ hơi cong lên, đầy thách thức.

- Điên rồ thật đấy, nhưng không tệ! Điều kiện cho kẻ thua cuộc là thực hiện một điều người thắng mong muốn, thì sao?

Bờ môi cong chếch lên về hướng chiếu của mặt trời, mấp máy:

- Không thay đổi!

- Không thay đổi! – Shin mỉm cười, lặp lại.

Tạm gác lại ý định khi bỏ học ra ngoài trường ban đầu của Shin, cuộc đua được xác lập. Hai kẻ tham gia đứng tại một điểm, sẽ chạy hai hướng khác nhau nhưng đều vòng quanh một cái hồ nước tròn rộng. Ai đến điểm đối diện phía bên kia nhanh hơn sẽ chiến thắng! Shin chỉnh lại mũ lưỡi trai giấu tóc phía trước cho Sara. Cậu đã mất hàng giờ để học cách vấn tóc ấy, để tự tay giúp Sara.

Cuộc đua bắt đầu. Shin guồng chân chạy, cố sải bước chạy dài hơn và tốc độ nhanh hơn. Cậu biết tốc độ của Sara có thể ngang một cơn gió, nhưng một cuộc đua không cân sức luôn rất thú vị. Shin tới đích sau khoảng 15 phút. Nhưng lạ lùng là Sara chưa tới điểm đã hẹn!

Có chuyện gì đã xảy ra??

Shin chợt thấy hối hận tột cùng vì đã để Sara chạy một mình khi đang ở một nơi không quen đường. Cậu lao đi theo đường chạy đua định trước của Sara. Tim cậu đập loạn trong lồng ngực như cánh chim hốt hoảng giữa giông bão. Mắt cậu ráo riết tìm quanh một dáng hình duy nhất. Nếu có chuyện gì xảy ra với Sara, cậu sẽ tự trừng phạt mình vì sự sơ suất. Nhưng Shin quên rằng Sara có năng lực như thế nào, nếu không phải cô làm tổn hại ai, sẽ chẳng kẻ loài người nào đụng được vào cô!

Shin tìm thấy Sara đang đứng bên lề đường của con đường ven rừng. Mắt nhìn chăm chú sang phía bên kia đường. Trong mép cánh rừng rậm rạp, một người đàn ông nhìn già nua, khắc khổ không phải vì tuổi tác mà vì phong ba cuộc đời. Người đàn ông bị liệt một chân, phải chống nạng đi khó khăn, nhưng trên lưng ông lại cõng một đứa trẻ con. Đứa trẻ vòng tay ôm lấy cổ bố nó, miệng ríu rít những điều gì đó. Rõ ràng là di chuyển khó khăn, nhưng mặt người đàn ông ánh lên niềm hạnh phúc rạng rỡ.

Shin thở mạnh ra, hơi thở đã đều hơn sau khi chạy điên cuồng. Cậu tiến lại gần Sara, tháo chiếc kính đen cô đang đeo ra, rồi hướng thẳng ánh nhìn vào mắt Sara:

- Em bỏ cuộc đua để nhìn điều đó sao?

- Tại sao con người thích hành hạ nhau như vậy? – Sara hỏi, mắt vẫn không rời cảnh tượng phía xa.

- Sai rồi, em cũng thấy vẻ mặt hạnh phúc của người đàn ông ấy mà. Chỉ cần ở bên người thương yêu, che chở cho người thương yêu, họ sẽ luôn hạnh phúc dù đang vất vả, mệt mỏi như thế nào - Shin nói chậm rãi, như người lớn có trách nhiệm giải thích cho một đứa trẻ điều nó chưa thể hiểu.

Sara bất chợt chìa tay ra, một chiếc gót của bên giày cao gót bị gãy ra đang nằm gọn trong tay cô.

- Hỏng rồi!

Shin quay lưng lại, ngồi xuống ngay trước Sara. Theo một phản xạ không định hình, Sara ôm lấy cổ Shin để cậu cõng cô trên lưng. Cô lại chợt nghĩ đến hình ảnh cậu bé hồn nhiên trên lưng bố ban nãy...

- Dù lí do gì thì em cũng thua cuộc rồi. Em sẽ làm theo một điều tôi muốn!

- Tha chết cho ngươi à? – Sara thì thầm bên tai chàng vệ sĩ trẻ

- Không – Shin bật cười – Tôi không dùng nó phí phạm vậy đâu

Người chủ quán hàng ăn nhìn bộ dạng đôi bạn trẻ, không khỏi ngạc nhiên. Shin ăn mặc xộc xệch, mồ hôi ướt ngực áo . Cậu cõng cô gái mặc váy trắng mềm, mũ giấu tóc, kính đen và tay xách cao gót. Không có vẻ gì ăn nhập cả. Một lát, bác gái lên tiếng, có vẻ đã quen biết Shin từ trước.

- Lần này dẫn bạn gái trốn học cùng à, Shin?

Shin đặt Sara xuống một cái ghế trống, nơi một góc khuất gần khu nấu nướng của cửa hàng. Shin thường xuyên trốn học ra đây ăn nếu đói. Quán đồ rẻ, hợp khẩu vị, lại gần trường và có bác chủ tốt tính. Nhưng giờ này mới đầu giờ chiều nên cửa hàng vắng khách.

- Bác cho con 4 tô mỳ! – Shin ngồi xuống ghế đối diện Sara, mở cúc áo ngực để nhiệt độ tỏa ra, đỡ nóng.

- Ăn 3 tô cơ à? – Bác chủ tay tháo vát làm mì nói vọng ra, nghĩ Shin ăn 3, cô gái đi cùng ăn 1.

- Không, con ăn cả 4- Shin nhìn Sara, hơi mỉm cười.

Từ khi trở thành vệ sĩ cho cô nàng khó hiểu này, cậu luôn cố gắng ăn nhiều hơn mỗi bữa, và ăn nhiều bữa hơn. Bốn bát mỳ nóng hổi thơm lừng bốc khói nghi ngút. Shin bắt đầu ăn. Bát mỳ nhìn đã hấp dẫn: vàng ươm, nước dùng và rau mùi thơm phức, thêm trứng và tôm nhỏ; lại thêm kiểu ăn vội vàng, húp sụt soạt của Shin càng khiến người khác nhìn vào thấy thèm. Sara cứ hết nhìn tô mỳ, lại nhìn Shin nhai, húp ngon lành. Ăn đến bát thứ hai, Shin mới chú ý thấy Sara nãy giờ vẫn chăm chú nhìn mình.

- Em thử không? – Shin chưa nuốt xong miếng mỳ trong miệng, bỗng hỏi.

Sara không đáp, có vẻ nghĩ ngợi. Shin liền đẩy bát mỳ thứ 3 cùng một đôi đũa đặt trên đến trước mặt cô

- Một lần thôi, em sẽ không hối hận đâu. Món khoái khẩu đặc biệt của tôi đấy!

...Sara bắt đầu ăn. Ban đầu chỉ thử một sợi, hai sợi mỳ, vẻ mặt không chút thay đổi. Sau đó cô cũng ăn ngon đến hết bát mì, còn uống sạch nước dùng. Lần đầu cô thử một món ăn của loài người, còn lóng ngóng cách cầm đũa, và thấy lạ lẫm về vị. Nhưng không tệ. Nếu thử lại chắc không từ chối, Sara nghĩ.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top