Dịch: Hoangforever
Một khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm.
Bỗng, từ đầu dây bên kia, một giọng nói như sấm rền vang lên:
-Thằng nhóc kia, ngươi là ai? Dám đùa cợt với ta sao?
Do-joon thở dài, đưa điện thoại lên tai.
Phản ứng của Kang Chul-soo cũng chẳng có gì lạ.
Suy cho cùng, Do-joon, kẻ tưởng chừng như chỉ còn thoi thóp, bỗng dưng lại tuyên bố mình khỏe mạnh hoàn toàn, ai mà tin được cơ chứ??
hoàn toàn.
- Đội trưởng, là tôi. Tôi đang trên đường đến văn phòng.
- ... Không, không! Để ta, để ta đến đón cậu!
- Không cần đâu ạ. Tôi có thể bắt taxi đến đó trong vòng 20 phút, anh đừng lo.
- Cái thằng nhãi này đang nói cái...
Do-joon cúp máy.
Tút tút.
Bước ra đại lộ, vẫy một chiếc taxi.
Mặc cho Kang Chul-soo gọi điện liên hồi, Do-joon vẫn làm lơ, chẳng buồn nhấc máy.
"[Ở yên đó, tôi tới đón cậu!]"
Tin nhắn từ vị đội trưởng hiện lên trên màn hình.
Do-joon lướt mắt đọc, rồi thản nhiên đáp lại:
"[Tôi đi rồi. Gặp ở văn phòng nhé, đội trưởng.]"
"[Hả? Cậu... hình như tính tình thay đổi rồi đấy? Mà thôi, tới nhanh lên!]"
"[Vâng, tôi biết rồi.]"
"Tính tình thay đổi sao..."
Do-joon lẩm bẩm, đôi mắt thoáng trầm tư xa xăm khi cất điện thoại vào túi.
"Rốt cuộc..."
Hắn tự hỏi, bản thân mình trước đây là người như thế nào nhỉ?
Năng động hay trầm lặng?
Trong mắt mọi người, hắn là kẻ ra như thế nào?
Vô số câu hỏi lướt qua tâm trí Do-joon, tựa như làn khói mỏng manh, hư ảo.
Hắn bước ra phía đường lớn, vẫy một chiếc taxi.
Tiếng còi xe inh ỏi hòa vào dòng người tấp nập, cuốn hắn trở về với guồng quay quen thuộc của cuộc sống.
Vù vù~~
Do-joon vẫy tay ra hiệu cho một chiếc taxi đang tiến đến gần.
"Làm ơn cho tôi đến Tòa thị chính Seoul."
Người tài xế gật đầu, chiếc xe lao đi vun vút vào dòng xe cộ đông đúc.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên trong xe:
"Thưa quý khách, vui lòng thắt dây an toàn."
"Hả? Dây an toàn?"
Do-joon ngơ ngác nhìn quanh, rồi với tay lấy chiếc dây an toàn bên cạnh ghế phụ.
Hắn kéo dây ra, cài khóa vào, một cảm giác xa lạ len lỏi ở trong lòng.
Đã bao lâu rồi hắn không còn sử dụng những thứ "hiện đại" như thế này?
Ký ức về những chuyến phiêu bạt trên lưng ngựa, những đêm lạnh lẽo ngủ dưới mái hiên chùa, những trận chiến sinh tử nơi biên cương xa xôi... chợt ùa về, khiến hắn cảm thấy như mình vừa bước ra từ một giấc mơ dài.
Do-joon lấy điện thoại ra, lướt qua danh bạ.
Gia đình (1).
Bạn bè (0).
Đồng nghiệp (11).
Khác (2).
"...À, hình như mình có anh trai."
Do-joon lướt tay trên màn hình điện thoại, dừng lại ở mục "Gia đình". Chỉ có duy nhất một cái tên hiện lên: "".
"Anh trai..."
Do-joon khẽ lẩm bẩm, một cảm giác mơ hồ len lỏi trong tâm trí.
Hắn cố gắng lục tìm trong ký ức, nhưng vô ích.
Hình ảnh người anh trai hoàn toàn trống rỗng, chỉ như một bóng mờ nhạt nhòa.
Nhưng có một điều Do-joon chắc chắn:
"Hình như... anh ta không phải người tốt."
Một cảm giác xa cách, thậm chí là hơi chút căm ghét, dâng lên trong lòng Do-joon.
Hắn không hiểu vì sao mình lại có cảm xúc này, nhưng nó rõ ràng và chân thật đến mức khiến hắn phải ngạc nhiên.
Hít một hơi thật sâu, Do-joon lấy hết can đảm, bấm nút gọi.
"Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được..."
Giọng nữ đều đều vang lên trong điện thoại.
Do-joon thử gọi lại lần nữa, nhưng kết quả vẫn vậy.
"Chắc là đổi số rồi."
Hắn thở dài, chuyển sang mục "".
Hai cái tên hiện lên trên màn hình.
[Bae Yoo-jin]
[Seol Yoon-hee]
"... Không biết nữa."
Bae Yoo-jin là ai?
Seol Yoon-hee là ai?
Do-joon hoàn toàn không có chút ấn tượng nào về hai cái tên này.
Có vẻ như "" là nơi làm việc của hắn, nhưng những cái tên trong mục "Đồng nghiệp" lại mờ nhạt đến kỳ lạ.
Ngoại trừ đội trưởng Kang Chul-soo, những người còn lại đều như những mảnh ghép rời rạc, thiếu sót trong bức tranh ký ức của Do-joon.
Bae Yoo-jin và Seol Yoon-hee có lẽ chỉ là những đồng nghiệp bình thường, không có nhiều ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn.
"Đến nơi rồi, thưa quý khách."
Chiếc taxi dừng lại trước cổng Tòa thị chính Seoul.
Do-joon rút ví, lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng đưa cho tài xế.
Người đàn ông trung niên thoăn thoắt nhận lấy, quẹt thẻ vào máy POS với sự thành thạo.
"Cảm ơn quý khách!"
"Chào anh!"
****
---
Chú thích:
*Máy POS (viết tắt từ Point Of Sale, có nghĩa là điểm bán hàng) là một thiết bị điện tử được sử dụng để thu tiền từ khách hàng tại các điểm bán lẻ như cửa hàng, siêu thị, nhà hàng, khách sạn...
-Chức năng chính của máy POS:
+Quẹt thẻ: Chấp nhận thanh toán bằng thẻ ngân hàng (thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ) thông qua việc quẹt thẻ hoặc cà thẻ.
+In hóa đơn: Cung cấp hóa đơn cho khách hàng sau khi hoàn tất giao dịch.
+Quản lý bán hàng: Theo dõi doanh số, hàng tồn kho, quản lý thông tin khách hàng...
+Kết nối với các thiết bị khác: Kết nối với máy in mã vạch, máy quét mã QR, ngăn kéo đựng tiền...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận