Dịch: Hoangforever
"Xin hỏi có phải là cô Lý Ngư không?"
“Anh là ai? Tôi... điện thoại của Ngô Minh sao lại nằm trong tay anh?”
Lời này thốt ra, ngay tức thì, trong lòng Lý Ngư vừa lo lắng, vừa mừng thầm.
Lo lắng vì người ở đầu dây bên kia là một người lạ.
Mừng thầm vì đối phương không phải là phụ nữ.
"Cô Lý Ngư, chào cô, những điều tôi sắp nói có thể sẽ gây chấn động lớn với cô, vậy nên xin cô nhất định phải chuẩn bị tâm lý.”
Cộp ~
Lý Ngư cảm thấy tim mình khẽ run lên.
Nỗi lo lắng trong lòng ngay lập tức lấn át phần mừng thầm kia.
"Anh ấy... anh ấy xảy ra chuyện gì rồi?"
...
...
Mặc dù người lạ ở đầu dây bên kia không nói rõ danh tính, nhưng kiểu mở đầu đầy trịnh trọng như vậy, đã khiến cho Lý Ngư mơ hồ ý thức được điều gì đó.
"Chồng cô, Ngô Minh, bị tình nghi có liên quan đến lừa đảo viễn thông, hiện đã bị bắt giữ. Bên chúng tôi còn một số tình huống cần cô Lý Ngư xác minh và làm rõ."
"Lừa đảo viễn thông?"
Lý Ngư khẽ ngẩn người, theo bản năng thở phào nhẹ nhõm:
"May quá, người không sao là tốt rồi!"
Phụ nữ vốn dĩ nhạy cảm, bất kỳ động tĩnh nhỏ nào cũng sẽ nghĩ theo hướng xấu nhất.
Vừa rồi trong khoảnh khắc đó, trong đầu Lý Ngư thậm chí còn hiện lên hình ảnh Ngô Minh nằm trong nhà tang lễ bị hỏa táng.
Đột nhiên nghe nói người không sao, trong lòng lập tức như có tảng đá nặng trịch rơi xuống đất.
Nói xong câu này, Lý Ngư lập tức nhận ra có gì đó không đúng.
Ngô Minh bị tình nghi lừa đảo viễn thông, đó là vi phạm pháp luật, cô vừa nói cái quỷ gì trong điện thoại vậy?
Đầu óc chó thật!
Lý Ngư tự mắng thầm trong lòng một câu.
Ở đầu dây bên kia, Từ Cường mặc quần tây, áo khoác nghe thấy Lý Ngư nói như vậy, vẻ mặt cũng cứng đờ vài giây.
Theo tốc độ thẩm vấn và thu thập chứng cứ bình thường, Từ Cường vẫn hoàn toàn tin tưởng vào ba người thuộc cấp của mình – dù gì bọn họ cũng là nòng cốt do chính tay hắn đã tự tay đào tạo ra.
Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ kỹ, Từ Cường vẫn quyết định gọi cuộc điện thoại này.
Bảy năm trời!
Không biết bao nhiêu lần, hắn gần như suýt nữa đã chạm tay vào được mấu chốt đằng sau mọi chuyện, nhưng manh mối hết lần này đến lần khác lại bị cắt đứt một cách khó hiểu.
Từ Cường không chắc, trong vài ngày tới sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Nhưng có một điều Từ Cường chắc chắn, đó là càng sớm lấy được bằng chứng, thì khả năng đầu mối bị cắt đứt càng nhỏ.
Theo tài liệu điều tra cho thấy, giữa Ngô Minh và cha anh ta – tức ông Ngô Văn Thanh – luôn tồn tại một khoảng cách rất lớn. Chính vì điều đó, Ngô Minh luôn có xu hướng bài xích tất cả mọi thứ liên quan đến cha mình.
Dù là lựa chọn nghề nghiệp hay cuộc sống gia đình đều là như vậy.
Sự quan tâm chu đáo của Ngô Minh đối với vợ con, ở một mức độ nào đó, cũng là cách anh ta muốn phản chiếu sự bất tài của cha mình – ông Ngô Văn Thanh.
"Cô Lý Ngư, lừa đảo viễn thông là một tội rất nghiêm trọng. Nếu số tiền liên quan quá lớn, có thể bị phạt mười năm tù, vì vậy tôi hy vọng..."
“Nếu anh ta ngu đến mức đi lừa đảo thật, thì cứ để anh ta, dành nửa đời sau suy ngẫm trong tù đi! Dù sao tôi cũng đã quyết định ly hôn với anh ta rồi, từ giờ trở đi, sau này chuyện của anh ta, không liên quan đến tôi nữa."
"Tút tút tút..."
"... ..."
Nghe tiếng tút dài đột ngột ở đầu dây bên kia, Từ Cường, người vốn điềm tĩnh như cáo già, nhất thời có chút bối rối.
Chẳng lẽ lời của mình vừa rồi có sơ hở gì sao?
Gây ra sự cảnh giác của đối phương?
So với Từ Cường lúc này đang đầy nghi hoặc, thì ở bên kia điện thoại, Lý Ngư đã tức đến phát điên từ lâu rồi.
"Mày nói xem, anh rể mày có bị bệnh không? Dù thất nghiệp cũng không đến nỗi đi lừa đảo viễn thông chứ? Đó là vi phạm pháp luật đấy, sau này còn ảnh hưởng đến việc con cái thi công chức nữa, còn ảnh hưởng đến tư cách ứng tuyển vào mấy tập đoàn lớn nữa! Anh ta làm việc không biết động não một chút sao? Chỉ vì kiếm tiền mà làm lỡ cả đời Hân Hân sao? Tốt nhất là đừng để chị gặp lại anh ta! Bằng không chị nhất định sẽ...sẽ….”
Nhìn Lý Ngư trước mặt giật mạnh chiếc kẹp tóc xuống bẻ gãy làm đôi, cô em gái Lý Nguyệt nhất thời ngây người tại chỗ, cảm thấy lượng thông tin tràn vào đầu mình hơi nhiều.
Phụ nữ là người hiểu phụ nữ nhất, ba chữ "anh rể mày" đã cho thấy tận sâu trong lòng Lý Ngư đã bỏ qua những hiềm khích với Ngô Minh, vẫn coi Ngô Minh là chồng mình.
Nhưng lừa đảo viễn thông?
"Anh rể, anh ấy? Không đến nỗi thế chứ?"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận