“Hiện giờ vé vào cửa đã không cần tiền. Nhưng mà anh cần mua sắm, hoặc là thuê một bộ đồ phòng hộ.”
“Vé vào cửa miễn phí sao?” Trần Vũ ngạc nhiên.
Vô luận là nội thành vẫn là ngoại thành.
Có thể đi vào Thời Không Môn một mực là sản nghiệp mà đông đảo thế lực tranh đoạt.
Trong đó thu nhập từ vé vào cửa chính là doanh thu tương đối quan trọng.
Bây giờ chính phủ thành phố miễn phí vé vào cửa, hiển nhiên là đã đến “Vùng vẫy giãy chết” tình cảnh.
“Ừm…” Trần Vũ trầm tư sơ qua, hỏi: “Thuê một bộ trang phục phòng hộ bao nhiêu tiền.”
“Một ngày 100 nguyên.”
“Cho tôi thuê một bộ.”
“Chờ một lát.” Nữ nhân viên công tác gật gật đầu, từ trong tủ lấy ra một bộ trang phục phòng hộ nặng nề dày đặc: “Tiên sinh, tôi phải nói rõ một chút. Bộ trang phục phòng hộ này là thành phố Thanh Thành lâm thời sản xuất, còn không có trải qua chuyên nghiệp cải tiến cùng khảo thí, không bảo đảm hiệu quả phòng ngừa phóng xạ. Ngài còn xác định thuê sao?”
“Xác định.” Trần Vũ móc ra một trương trăm nguyên tiền mặt: “Tiền mặt.”
“Được rồi. Anh hãy giữ lấy trang phục phòng hộ của mình, bên trái sảnh số 1 có dựng một phòng thay quần áo tạm thời.”
“Cám ơn.”
Trần Vũ ôm lấy trang phục phòng hộ quay người rời đi.
Loáng thoáng nghe được sau lưng nữ nhân viên nhỏ giọng lầm bầm.
“Lại là một thằng không sợ chết…”
Trần Vũ: “...”
Qua đại sảnh, đi vào phòng thay quần áo.
Trần Vũ lấy xuống khẩu trang, mở ra đóng gói của trang phục phòng hộ, mặc lên người.
“Thật con mẹ nó nặng…”
Trần Vũ đứng người lên, thử cử động bả vai một chút, cảm giác toàn bộ thân thể đều bị trói lại.
“Đối với hành động ảnh hưởng rất lớn, bên trong chứa đều là chì sao?”
“Đương đương!”
Trần Vũ gõ gõ miếng bảo hộ, mặc vào phong kín mũ giáp, tại chỗ xoay vài vòng.
“Ngay cả hệ thống cung cấp dưỡng khí cũng không có, trách không được nữ nhân kia nói mình không sợ chết. Ta liền không tin cái này không bị rò rỉ phóng xạ .”
Nhưng chuyến đi này của Trần Vũ chính là vì “Phóng xạ” mà tới, đương nhiên sẽ không bỏ cuộc giữa chừng.
Đi ra phòng thay quần áo, đem điện thoại di động cất giữ trong một ngăn kéo nhỏ.
Cầm lấy chìa khóa, Trần Vũ lung la lung lay ra sảnh số 1, đi vào thang máy dưới ánh nhìn phức tạp của một số nhân viên công tác…
Đến tầng hai.
Trần Vũ liếc mắt liền nhìn thấy Thời Không Môn phía trước!
Cao mười mét.
Rộng ít nhất hai mươi mét.
Nói là cánh cửa.
Nhưng mà càng giống là như một vết nứt không gian vặn vẹo!
Một cỗ lực hút từ trong cái khe truyền đến, làm Trần Vũ cảm giác huyết dịch của mình đều sắp bị hút ra ngoài.
“Đây chính là Thời Không Môn sao…”
Trầm mặc một hồi lâu, Trần Vũ nuốt nước miếng một cái cất bước đi tới vài chục bước. Ngẩng đầu lên, tất cả tầm nhìn lập tức đều bị vết nứt không gian chiếm cứ.
Không hiểu sao Trần Vũ hai chân có chút phát run.
Đó chính là bản năng sợ hãi của các loài sinh vật nhỏ bé khi đối mặt với uy năng của tự nhiên…
“Hô!”
Hít thở sâu một hơi, Trần Vũ quét mắt nhìn về phía những người võ giả muốn vào mà không dám vào, cắn răng một cái! Đột nhiên nhảy một cái!
“Sưu!”
【 nhận trí mạng phóng xạ: Thể chất +13; khỏe mạnh +16; sức miễn dịch +9… 】
【 nhận trí mạng phóng xạ: DNA kháng điện ly cường độ +19; thay thế công năng +22; khí quan tổng hợp cường độ +16; thị giác +12; thính giác +13… 】
【 nhận trí mạng phóng xạ: Cường độ tế bào thần kinh +11; cơ tim công năng +24; sợi cơ nhục +14; tế bào ung thư hóa:17%; canxi ion +14; chất tóc +21; tinh trùng chất lượng +18… 】
Khi Trần Vũ hoàn hồn từ trong cảm giác hỗn độn mất trọng lượng , liền nghe được trong đầu liên tục không ngừng vang lên các âm thanh điện tử.
【 nhận trí mạng phóng xạ: Thể chất +14; khỏe mạnh +14; sức miễn dịch +10; khí huyết +32… 】
【 nhận trí mạng phóng xạ: Tư duy năng lực +6; khứu giác +15; làn da cường độ +13… 】
“Quả nhiên!”
Trần Vũ mừng như điên mở ra hai mắt, duỗi ra hai tay, mở ra, nắm chặt, mở ra, lại nắm chặt, cảm thụ bên trong cơ thể phát sinh biến hóa.
Hết thảy đều như hắn sở liệu.
Người thường sợ mất mật phóng xạ thì đối với hắn lại là vật đại bổ.
“Chẳng phải mình bắt đầu vô con mẹ nó địch rồi sao?”
Đang lúc mừng rỡ, Trần Vũ hít thở sâu một hơi.
【 nhận trí mạng phóng xạ: Tim phổi công năng +27; xương cốt cường độ +30; nội tiết khỏe mạnh +12; tiêu hóa công năng +24… 】
“Cái nguyền rủa này…”
“Thật sự là quá tuyệt vời!”
Cái này không phải là nguyền rủa?
Đây rõ ràng chính là thượng thiên ban cho hắn lời chúc phúc a!
Không hổ là người xuyên việt.
Xuyên qua chỗ nào đều là người trên người…
“Tiểu huynh đệ, cậu không sao chứ?”
Bên tai đột nhiên truyền đến âm thanh, khiến Trần Vũ từ trong hưng phấn thoát ra.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bốn vị võ giả đồng dạng đang mặc đồ phòng hộ đang ở bên cạnh hắn, mặt đều lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
“Hả? À, tôi không sao.” Nâng đỡ toàn phong bế mũ giáp, Trần Vũ hạ giọng, ồm ồm hồi phục.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận