Trần Vũ vô tâm đáp lời, lấy ra một điếu thuốc nhóm lửa, nhét vào bên trong miệng rồi nhắm mắt dưỡng thần.
Lại qua hơn hai giờ.
Sắc trời đã hoàn toàn sáng tỏ.
Không biết là từ giây phút nào, mặt đất đã bắt từ từ chấn động.
Tất cả mọi người bao gồm cả Trần Vũ đang từ từ đứng dậy, nhìn về phía xa bên ngoài thành.
Chỉ thấy một đám khói đen phô thiên cái địa kéo dài từ đường chân trời đến cuối tầm mắt của mọi người!
Thị lực của Trần Vũ tốt hơn so với người khác, hắn thậm chí có thể nhìn thấy rõ bên trong “thú hải” có những con quái vật khổng lồ với hình thể dài hơn một trăm mét…
Không hiểu sao, Trần Vũ cảm nhận được sự căm hận và hung ác của bầy thú đang đập vào mặt mình.
“Cái này là… Dị thú sao.”
“Ô ô ô ô —— ”
Tiếng còi báo động thê lương một lần nữa vang vọng toàn thành phố.
Thị trưởng đứng trên đài cao ra lệnh một tiếng, những khẩu pháo tự hành được sắp xếp trong thành bắt đầu nhao nhao khai hỏa.
“Sưu sưu sưu sưu!”
Nương theo những âm thanh dường như muốn xé toang màng nhĩ, mấy ngàn viên đạn pháo vạch phá bầu trời phóng tới trong màn khói đen.
Trận đại chiến của loài người và dị thú đang diễn ra hết sức căng thẳng.
Hoặc là nói…
Dị thú chính thức bắt đầu một cuộc đồ sát nhắm vào loài người…
...
“Oanh!”
“Rầm rầm rầm…”
Mấy ngàn viên đạn pháo rơi vào bên trong “Hắc vụ” vang lên những tiếng nổ liên tiếp, ánh lửa liên miên không dứt.
Nhưng so sánh với thú triều vô biên vô tận, giống như một giọt nước rơi vào trong chén…
Sau đó cửa thành được mở rộng, từng chiếc xe tăng chở hai trăm tên võ giả chen chúc mà ra, bắt đầu công kích.
Rất nhanh, xung quanh tường thành tràn đầy mùi dầu diesel làm cho người buồn nôn.
“Đông đông đông đông…”
Bộ đội xe tăng đi tới ba ngàn mét, dưới sự chỉ huy của quan chỉ huy, họng pháo đồng thời nâng lên, những viên đạn cao bạo giống như là không cần tiền được bắn ra tới tấp.
Cùng lúc đó, hai trăm tên võ giả kia cũng nhao nhao nhảy xuống xe tăng, mỗi năm người là một tổ, tiếp tục tiến thẳng về phía trước khoảng chừng một ngàn mét, bắt đầu điều động khí kình, hợp tác với nhau thi triển võ pháp.
Bởi vì khoảng cách quá xa, cộng thêm âm thanh của tiếng pháo quấy nhiễu, Trần Vũ không nghe được tiếng la của đám võ giả, nhưng có thể trông thấy từng mảnh từng mảnh đầm lầy đang nhanh chóng thành hình.
“Võ giả còn có thể cải biến địa hình sao? !” Hắn chấn kinh.
“Cậu còn không biết võ giả có thể thay đổi địa hình sao?” Độc nhãn lão nhân bên cạnh cũng chấn kinh.
Trần Vũ: “... Đây là xảy ra chuyện gì vậy?”
Độc nhãn lão nhân dò xét Trần Vũ một chút: “Cậu có phải là võ giả một cấp hay không vậy?”
“Xem ra có một chút kiến thức, chỉ có võ giả một cấp mới có thể biết được.” Trần Vũ buông tay: “Đại gia ngài nói một chút cho con nghe đi.”
“Cậu không phải là làm bậy sao. Không có thực lực võ giả cấp một thì tới đây làm gì.”
“Dù sao cũng lên đây rồi.” Trần Vũ lấy ra một điếu thuốc đưa cho đối phương: “Đây, con mời ông một điếu thuốc lá.”
“Thằng ranh con.” Tiếp nhận thuốc lá, nhóm lửa, độc nhãn lão nhân chỉ về phía trước chiến trường nói: “Võ giả ấy à, sau khi đột phá cấp một thì bình thường sẽ phải lựa chọn một lần.”
“Lựa chọn gì?”
“Lựa chọn các loại sở trường chuyên nghiệp. Có hai loại chuyên nghiệp đứng đầu, loại võ pháp, cùng loại võ kỹ.”
“Ngài nói tiếp.”
“Ừm. Loại võ pháp thì chủ yếu thông qua khí kình làm thay đổi các lĩnh vực vi mô thành vĩ mô, nhưng mà biến đổi này chỉ là một sự thay đổi khách quan. Ví dụ như điều khiển khí kình làm các nguyên tử xung quanh chuyển động chậm dần, liền sẽ làm cho nhiệt độ xung quanh hạ xuống một cách đột ngột. Điều khiển khí kình khiến các nguyên tử tăng tốc độ chuyển động, liền sẽ sinh ra nhiệt độ cao.”
“Cái này con biết! Thì ra cái này chính là võ pháp?” Trần Vũ giật mình.
Mấy ngày trước tại bên trong dị cảnh, vì xóa sạch vết tích, Trần Vũ còn sử dụng khí kình để làm huyết dịch bốc hơi.
Lúc ấy, hắn chính là đang điều khiển khí kình làm cho các nguyên tử ma sát lẫn nhau, chế tạo ra nhiệt độ cao.
“Vừa rồi những gì mà lão già này nói cho cậu nghe thì chỉ là các nguyên lý đơn giản của võ pháp. Võ pháp chính quy là rất phức tạp, cần người thi triển phải tinh thông vật lý học, toán học, hóa học và rất nhiều ngành học.”
Tiếng nói hơi ngừng lại, độc nhãn lão nhân chỉ hướng những võ giả trên chiến trường: “Liền ví dụ như việc chế tạo đầm lầy của bọn họ, họ cần thay đổi thứ tự của các nguyên tử bùn đất, cần khống chế các nguyên tử oxi cùng các nguyên tử hydro hợp thành thủy phân…”
Trần Vũ nghe được trợn mắt hốc mồm.
Hắn kém chút liền cho rằng nơi này là một khoa huyễn thế giới…
“Cho nên, dân gian rất nhiều bách tính liền gọi võ pháp tục xưng là võ giả ma pháp.”
“Vậy. . . Vậy còn chuyên nghiệp võ kỹ đâu?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận