- Trang Chủ
- Xuyên không
- Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời (Dịch)
- Chương 96: Hoan nghênh bước vào kì thi đại học chân chính (2)
“Em!”
“Em.”
“Em em em”
“Cô ơi em được chuyên khoa liên lạc”
Chủ nhiệm lớp ghi chép từng cái một, sau đó thở phào một hơi: “Vẫn được, sáu người khoa chính quy, mười tám người chuyên khoa. Cô kiêu ngạo vì các em. Vỗ tay!”
“Ba ba ba ”
“Lốp bốp ”
“Bụp bụp” đây là có người đang vỗ bụng.
“Tiếp theo, bạn học Trần Khải Tử, chúng ta nghiên cứu một chút chiến thuật thi đấu lôi đài ”
Bị bài xích bên ngoài Trần Vũ nhún nhún vai, quay người rời đi.
Nửa giờ sau.
Toàn bộ các trận đấu trong phòng đã kết thúc.
Nhân viên phụ trách thi đại học bắt đầu đuổi người. Vô luận là giáo viên, nhân viên nhà trường, chiêu sinh giả, phóng viên, thậm chí là quan viên, toàn bộ đều đuổi đi.
Chỉ có những thí sinh thu được tư cách thăng cấp, mới có thể lưu lại.
Tiếp theo đó, từng đội quân nhân chuyên nghiệp đi vào, trang bị đầy đủ súng ống canh gác tất cả các cửa ra vào, thông đạo, hành lang. Đối với việc an toàn của những thí sinh này, tiến hành toàn phương vị bảo hộ.
Từ thời khắc trở đi, những thí sinh này chính là nhóm người quan trọng nhất bên trong thành phố này.
Bọn họ là đại diện của những báu vật trân quý nhất mà nhân loại sản xuất được trong một năm.
“Tất cả thí sinh đã tấn cấp xin chú ý, hiện tại mọi người có mười phút thời gian tiến hành kiểm tra nước tiểu.”
“Lặp lại, tất cả thí sinh đã tấn cấp xin chú ý. Hiện tại mọi người chỉ có mười phút thời gian để kiểm tra nước tiểu ”
Loa phóng thanh vang lên.
Trần Vũ đứng lên đằng sau một bồn hoa, phát hiện đại sảnh vốn là chen chúc này đã trống rỗng.
Đại khái đánh giá một chút, thí sinh tấn cấp sẽ không vượt qua con số bốn trăm người.
“Vị bạn học này, cậu là tấn cấp sinh sao?” Vừa mới thò đầu ra, một đội quân nhân liền đi tới hỏi thăm.
“Vâng, tôi tên Trần Vũ.”
Quân nhân dẫn đầu lấy ra một cái máy tính bảng, ấn ấn mấy lần, gật gật đầu: “Bạn học Trần Vũ, mời ngài mau chóng đi kiểm tra nước tiểu.”
“Được rồi, bây giờ đi.”
Đi vào phòng vệ sinh, nhận được hộp nước tiểu, Trần Vũ vừa tháo bỏ thắt lưng, vừa đi vào trong.
“Lại đến phân đoạn mà ta rất ưa thích ”
Trần Vũ đi vào phòng vệ sinh, đến vị trung tâm của nơi dành để đi tiểu, quần cởi một cái.
Trái 1: “Ngọa tào.”
Phải 1: “Mẹ nó.”
Trái 2: “Đis con mẹ ”
Phải 2: “Khá lắm”
Trái 3: “(O_o)? ?”
Phải 3: “(⊙o⊙) ”
Trái 4: “Chàng trai sau lưng, cậu đi tiểu trước đi.”
Nam sau: “Vẫn là cậu đi trước đi ”
Cửa ra vào phòng vệ sinh, nữ sinh đeo kính bĩu môi: “Nhìn xem chút tiền đồ này của nam sinh các người. Chuyện này có cái gì mà so với sánh? Xem mất thứ như vậy làm gì?”
“Cút! Đây là nhà vệ sinh nam! Ngươi mẹ nó lại đang lạc đường hay sao? !”
...
【 nhận ghen ghét và bài xích: Tự tin +4; mị lực +6; vận khí +2; khí chất +4 】
【 nhận ghen ghét và bài xích: Tự tin +3; tinh thần +3; vận khí +1; khí chất +3 】
【 nhận ghen ghét cùng 】
Nghe thấy trong đầu không ngừng vang lên những âm thanh điện tử, Trần Vũ thỏa mãn mặc quần, cầm lấy hộp nước tiểu, cảm thán: “Thật vướng víu, đặt ở chỗ nào cũng không thoải mái.”
Đám người: “...”
【 nhận ghen ghét cùng bài xích: Tự tin +8; mị lực + 14; vận khí +5; khí chất +9 】
【 nhận ghen ghét cùng bài xích: Tự tin + 15; mị lực + 24; vận khí +10; khí chất + 16 】
Ra phòng vệ sinh.
Đi chưa được mấy bước, Trần Vũ kinh ngạc quay đầu, nhìn sáu vị sĩ binh phía sau: “Các ngươi đi theo ta làm gì?”
“Theo phân tích của chúng tôi, ngài có khả năng sẽ gặp được đánh lén, chúng tôi sẽ tạm thời đặc biệt bảo hộ ngài.”
Trần Vũ: “...”
Rất nhanh, tất cả thí sinh đều đã hoàn thành việc kiểm tra nước tiểu.
Dưới sự an bài của nhân viên công tác, tập hợp trong đại sảnh.
Sau đó, một vị đầu trọc đi lên bục giảng.
Dưới một vết sẹo dữ tợn là một đôi mắt lăng lệ, liếc nhìn toàn trường.
“Chào các bạn. Tôi là giám khảo của cuộc thi đại học lần này.” Giọng nói của hắn có chút khàn khàn: “Các cậu gọi tôi là giám khảo là được. Còn nửa tiếng nữa, thi đấu lôi đài ở bên ngoài sẽ bắt đầu. Hiện tại tôi sẽ nhắc lại một ít quy tắc của cuộc thi.”
Dứt lời, sau lưng đầu trọc liền một gã đeo kính tiến lên, cất cao giọng nói: “Thi đấu lôi đài ở ngoài chia làm ba trận, chế độ đào thải. Chỉ cần thất bại một trận, liền sẽ mất đi tư cách thi đấu chính thức. Nhưng mà ”
Tiếng nói hơi ngừng lại, gã đeo kính lộ ra mỉm cười: “Dù là chiến thằng cả ba trận, cũng không nhất định sẽ tấn cấp.”
Dưới đài, chúng thí sinh sắc mặt cũng cực kì nghiêm túc.
“Nguyên nhân thì chắc là mọi người cũng biết rõ. Nhân số quá nhiều, không đánh được hết, chỉ có thể thông qua giám khảo cho điểm quyết định xem ai là người tấn cấp.”
“Cho nên, muốn tấn cấp, không chỉ phải thắng ba trận, còn phải thắng xinh đẹp. Thể hiện ra toàn bộ năng lực và thiên phú của mình.”
Gã đeo kính đẩy khung kính, phản xạ ra một luồng hàn quang: “Phải đánh với tâm thái là giết chết đối phương ”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận