Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Cẩm Hương Lí (Dịch)
  4. Chương 21: Nhặt được cậu em vợ

Cẩm Hương Lí (Dịch)

  • 466 lượt xem
  • 1817 chữ
  • 2021-09-02 21:36:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ước chừng đã qua giờ ăn cơm, Tống Tương nghe thấy có người đi vào từ ngoài sân, ngay sau đó trong phòng thoang thoảng mùi trầm hương. Xuyên qua một khe rộng bằng ngón tay nàng nhìn thấy người đứng dưới rèm cửa sổ chính là tên quản sự họ Đường của Hà phủ từng đến huyện Hưng Bình vài lần trong mấy ngày rồi.

“... Thế nào?” Hà Trinh hỏi trước.

“Từ Tam gia nói nửa tháng sau Từ lão thái thái sẽ vào kinh, đến lúc ấy sẽ đưa Tam cô nương đến đó.”

“Cách hôn kỳ của Tam nha đầu chỉ còn một tháng, thời gian đủ không?”

“Của hồi môn bên phía Từ gia đều chuẩn bị sẵn sàng, Từ Tam gia nói là đã đủ rồi.”

Hà Trinh gật đầu, lại nói những chuyện khác trong nhà.

Giọng nói lúc cao lúc trầm, nhưng không có lấy một câu nào liên quan đến Từ Lạc.

Lông mày Tống Tương dần dần nhíu chặt lại.

Chuyến này xem như uổng công rồi. Nếu thực sự muốn điều tra cho ra căn nguyên, thì cũng không phải là không thể điều tra ra cái gì. Nhưng liệu có đáng vì Nhị phòng mà bỏ ra quá nhiều công sức vậy không?

Có phải phương hướng của nàng sai rồi không?

“Thế tử Tấn vương mời Nhị gia chúng ta ra ngoài dự tiệc, nói là sẽ đến phủ rồi cùng đi với công tử. Người cũng sắp đến rồi, mau đi chuẩn bị đi!”

Từ sân viện bên cạnh có giọng nói vang lên.

Tống Tương đang lén lút thám thính, giờ bỗng nghe nhắc tới “Thế tử Tấn vương”, tức thì nàng quay người lại...

…

Trưởng công chúa là tỷ tỷ của hoàng đế, vì vậy thế tử Vĩnh An hầu Tiêu Trăn Sơn cũng xem như biểu ca của Lục Chiêm. Trong kinh sư cũng không có nhiều hoàng thân quốc thích, vì vậy mà quan hệ của hai phủ cũng cực kỳ gần gũi.

Lục Chiêm không thể khước từ tham dự tiệc sinh thần của Tiêu Trăn Sơn, hơn nữa hôm nay Lục Quân cũng sẽ đi, chỉ sợ y sẽ tranh thủ cơ hội thăm dò thực hư của mình.

Lục Chiêm không quan tâm đến y, nhưng lại muốn gây dựng quan hệ với Hà lang.

Trời vừa tối thì hắn cũng đến trước cổng Hà gia, Trọng Hoa đi lên gõ cửa, còn hắn đợi ở trong xe.

Hà phủ ở thành Tây, bây giờ Lục Chiêm vẫn đang cầm lá thư mà hoàng đế trao lại cho hắn, Đường Chấn được nhắc đến trong lá thư đang ở ngay trong phủ này.

Hắn vặn vặn eo, nhìn quang cảnh đường phố.

Khu vực quanh đây có nhiều người dân sinh sống, ngoài ngõ chính là đường phố lớn, lúc này có rất đông người qua lại, vẫn rất nhộn nhịp. Sạp của người bán đường ở đầu hẻm sau vẫn đang mở cửa ngay dưới ánh đèn lồng trên cổng của Hà phủ. Có một đứa bé đứng nép ở một bên nhìn rất lâu, khiến cho chủ sạp hàng cũng không nhịn được hỏi nó: “Rốt cuộc cháu có mua hay không?”

“Ông không cần quan tâm là ta có mua hay không, mà ta nhìn xem tí cũng đâu khiến ông mất gì.”

Đứa bé nuốt nước bọt, vẻ mặt lại khá ung dung.

Lục Chiêm nhìn bọn họ cãi nhau, phe phẩy chiếc quạt.

Trọng Hoa đã bố trí người đi tiếp cận Đường Chấn, cũng không biết thế nào rồi, hắn cần phải xử lý xong những chuyện này càng sớm càng tốt.

“Thế tử, Hà công tử đã ra rồi.”

Trọng Hoa đến trước mặt.

Lục Chiêm ngước mắt thì thấy, đúng là có một người đang vội vàng chạy ra từ trong cổng, chính là Hà lang. Hắn cũng xuống xe ngựa, từ tốn bước tới: “Thịnh Di.”

“Ấy, huynh không phải là cái người gì đó...”

Lục Chiêm vừa chào hỏi xong, bỗng có một giọng nói trong trẻo chen vào. Hắn quay đầu lại, thì ra là đứa bé đứng nép trước sạp của người bán đường vừa rồi đã chạy đến gọi hắn.

Ánh đèn lồng hắt thẳng chính diện khuôn mặt của cậu bé, khuôn mặt mà hắn quen thuộc bảy tám phần!

“Liêm ca nhi?”

Lục Chiêm ngạc nhiên ra mặt. Hắn chỉ từng có đúng một cậu em vợ, cho dù kiếp trước có lạnh nhạt với vợ thế nào, cũng không thể không nhận ra cậu bé!

“Sao ngươi lại ở đây?” Hắn vội ngẩng đầu nhìn xung quanh.

“Sao huynh lại biết tên ta?” Tống Liêm không hề bị hắn dắt mũi, nhưng cậu cũng đã nhận ra, đây chính là người đã gửi rất nhiều tiền cho tỷ tỷ, vậy mà cậu còn không biết tên của hắn? Thật là kỳ lạ!

Những người bên cạnh sớm đã trợn mắt há hốc mồm hết cả. Thế tử Tấn vương tôn quý tột cùng, nhưng lại bị một đứa trẻ bình thường bắt chuyện đã là điều kỳ lạ, vậy mà vị thế tử này lại còn đáp lời thằng bé, điều này còn càng kỳ lạ hơn!

Ngoại trừ Trọng Hoa, tất cả các thị vệ đều nín thở quan sát. Hà lang, người bị cướp mất lời không kìm được hỏi: “Dám hỏi thế tử, vị này là công tử nhà ai?”

Lục Chiêm liếc nhìn xung quanh song không hề thấy Tống Tương hay Trịnh Dung, bị Tống Liêm hỏi ngược lại khiến hắn cũng không biết nên trả lời như thế nào. Lúc này Hà lang lên tiếng dò hỏi, hắn liền lãnh đạm nhìn qua một cái, sau đó mới hỏi Tống Liêm: “Ngươi đi với ai? Tại sao trời tối rồi vẫn còn ở đây?”

“Ta...” Tống Liêm đang tò mò quan sát hắn, cho nên suýt nữa đã lỡ miệng khai ra Tống Tương.

Cũng may thằng bé phản ứng nhanh, nhớ ra lúc này tỷ tỷ đang ở trong Hà gia làm trộm, hai mắt đảo quanh một vòng, sau đó mới đáp: “Ta ra ngoài cùng tỷ tỷ, nhưng mà lại đi lạc mất, ta không biết tỷ ấy đã đi đâu, chỉ đành ở lại đây chờ tỷ ấy quay lại tìm ta.”

Lục Chiêm nghe xong liền nhíu mày: “Đi lạc? Nói như vậy, bây giờ cô nương ấy cũng đi một mình?”

Tống Liêm chớp chớp mắt gật đầu, làm trộm mà không phải một mình, chẳng lẽ còn kết bè kết đội sao?

Lục Chiêm nghiệm mặt nhìn xung quanh một lượt, sau đó lại nói: “Trọng Hoa, người để lại hai người ở đây bảo vệ thằng bé, sau đó lại dẫn theo một người đi tìm tỷ tỷ của nó.”

Tống Liêm vội vàng từ chối: “Ta không cần người bảo vệ!”

“Ngươi không cần người bảo vệ, lát nữa bị người ta bắt cóc cũng không biết!” Lục Chiêm đanh mặt.

Trong lòng Tống Liêm đã có chút lo lắng, lát nữa Tống Tương sẽ đi ra từ trong ngõ, những người này vừa nhìn đã biết là không đơn giản. Hơn nữa hắn còn quen biết Công tử của Hà gia, nếu như để thị vệ của hắn nhìn thấy tỷ tỷ đi ra ngoài như vậy, thì có nguy hiểm không?

Cậu vội vã kiếm cớ: “Ta còn chưa ăn cơm, ta đói lắm rồi, hay là huynh dẫn ta đi ăn cơm có được không?"

Người đàn ông này trông có vẻ rất giàu có, hơn nữa còn cho Tống Tương một nghìn lượng, có lẽ sẽ không lừa bán cậu đâu nhỉ.

Lục Chiêm càng nhíu mày chặt hơn. Thậm chí đến giờ còn chưa ăn cơm? Vậy thằng bé đã đi lạc bao lâu rồi? Còn nàng đã chạy đi đâu?

Hắn lại nhìn xung quanh.

“Nếu vị tiểu công tử này đã là người quen của thế tử, vậy không bằng để ta sai người đưa tiểu công tử vào phủ ăn chút gì đó?” Hà lang thấy thế bèn đề nghị.

Tống Liêm vội vàng từ chối: “Đa tạ công tử. Nhưng ta và công tử cũng không quen biết, tỷ tỷ đã dặn không thể tùy tiện quấy rầy người khác.”

Bây giờ không biết Tống Tương đang ở đâu, cậu cũng không thật sự đói bụng. Nhưng nếu đi vào Hà phủ, ngộ nhỡ để tỷ tỷ nhìn thấy, làm hỏng chuyện của tỷ ấy thì sao?

Hơn nữa, Hà công tử này rõ ràng chỉ đang giải vây cho người đàn ông trước mặt, đi vào trong phủ của hắn ta rồi, chưa chắc bản thân sẽ được tôn trọng thực sự, cậu mới không muốn bị người khác coi thường. Tốt nhất vẫn nên tìm cách đánh lạc hướng mấy người trước mặt.

Cậu ngẩng đầu nhìn Lục Chiêm: “Không bằng huynh cho người đi cùng ta đến đối diện ăn bát mì có được không?”

Lục Chiêm mới bị tỷ tỷ cậu nhóc ép phải viết một văn thư bảo đảm không quấy rầy nữa, cho nên cũng không hề muốn quan tâm bọn họ.

Nhưng bây giờ trời đã tối sầm, đây còn là đoạn đường sầm uất, tỷ tỷ cậu nhóc lại không biết đã đi đâu. Mà con khỉ trước mặt nhìn qua đã khiến người ta không bớt lo, thị vệ chưa chắc đã quản nổi cậu nhóc.

Thôi vậy. Coi như vì duyên phận với tỷ tỷ cậu nhóc ở kiếp này cuối cùng đã đứt hẳn, hắn bèn nói: “Ta cũng chưa ăn cơm, ngươi đi cùng ta đi.”

“Thế tử!”

Trọng Hoa vội vàng nháy mắt. Nơi mà thế tử sắp tới chính là tiệc mừng sinh thần của thế tử Vĩnh An hầu. Ngoài ra, trong bữa tiệc đêm nay còn có Lục Quân và người của Hà gia, chắc chắn là chủ tử có việc chính sự cần làm, giờ mà dẫn theo đứa bé này đi thì còn ra thể thống gì?

Quan trọng là, đây còn là một đứa trẻ “lai lịch bất minh”, sau này làm sao giải thích được với người khác.

Lục Chiêm đứng một lúc rồi nói với Hà Trinh: “Đứa bé này là công tử của Tống đại nhân Tống Dụ ở viện Hàn Lâm, Tống đại nhân đã mất. Hoàng đế dùng lòng nhân từ và hiếu thảo trị quốc, thường nhắc nhở ta phải biết yêu thương, bảo vệ kẻ yếu. Trước kia ta có quen biết với Tống đại nhân, hôm nay cậu ta và người nhà đi lạc nhau, ta không thể không quan tâm được.”

Người của viện Hàn Lâm nổi danh là con cháu những gia đình thanh cao, liêm khiết, Hà lang nghe vậy cũng khá ngạc nhiên: “Thì ra là con cháu Hàn Lâm, đáng được như vậy!”

Lục Chiêm gật đầu, giao Tống Liêm cho Trọng Hoa, dặn dò: “Người để lại một người ở đây đợi Tống cô nương, đồng thời cũng sai người đi tìm cô nương ấy, sau đó đến Binh Mã tư của Ngũ Thành doanh đánh tiếng, bảo người của bọn họ để tâm tới những cô nương mười lăm, mười sáu tuổi đi lạc một mình, sau khi tìm thấy người thì dẫn cô nương ấy đến quán rượu nhận người.”

Trọng Hoa trừng to mắt nhìn Tống Liêm mấy lần, nghẹn mất một lúc mới đáp được một tiếng: “Vâng.”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top