Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Cẩm Hương Lí (Dịch)
  4. Chương 32: Ta chỉ hỏi thăm, không định nhúng tay

Cẩm Hương Lí (Dịch)

  • 420 lượt xem
  • 1664 chữ
  • 2021-09-03 13:30:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Có một chuyện ta không thể nào hiểu nổi.” 

Lục Chiêm nhìn y.

 “Chuyện gì ạ?

“Tại sao lúc đầu ta lại chọn người chứ?”

Trọng Hoa nghẹn họng...

Không phải y chỉ nói thật vài câu sao?

Lục Chiêm kéo rèm xe lên, cố gắng giữ cho giọng điệu của mình thật bình tĩnh: “Cho dù đồ ăn không vấn đề gì, trẻ con mà gặp ai cũng quen thân ngay được như thế là rất nguy hiểm.”

Trọng Hoa nhìn hắn hồi lâu, lần này cũng không dám nói bừa nữa, chỉ “Ồ” một tiếng.

Nhưng miệng có thể không nói, song trong lòng cũng không thể nào nhịn được. Vốn dĩ người ta đã rất quen thuộc với Phó công tử rồi, cái gì mà gặp ai cũng quen thân chứ? Hôm qua Tống Liêm nhìn thấy ngài liền chạy tới chào hỏi, cũng có thấy ngài nói gì đâu?

Thì ra người ta tỏ ra quen thân với ngài thì không sao, nhưng quen thân với người khác thì có nguy hiểm? Không chê được chuyện ăn quán ven đường, cho nên chuyển sang chê người ta dễ quen thân sao? Làm người thì không nên không có nguyên tắc như vậy.

Mà thôi, mấy chuyện thế này, y tự nghiền ngẫm trong lòng là được.

Chỉ là nhìn cặp đôi đằng xa, một lúc sau y lại không nhịn được quay lại hỏi: “Thế tử, người có biết tại sao Tống cô nương ở đây không?”

Lục Chiêm không muốn biết.

“Người nghe thử một chút thôi.” Trọng Hoa khuyên hắn.

Lục Chiêm rũ mắt nhìn xuống, sau đó lại bưng chén trà lên, một hồi mới nói: “Nói đi.”

Nếu y đã khăng khăng muốn nói, vậy hắn đành miễn cưỡng nghe thử vậy.

Trọng Hoa đến gần cửa xe: “Lúc nãy, tức là buổi sáng nay ấy ạ, khi thuộc hạ và Dương Hâm đến thành Nam thì tình cờ gặp Tống cô nương đang đi xem cửa hàng.”

Lục Chiêm nhướng mắt: “Xem cửa hàng gì?”

Hắn cho nàng cửa hàng thì không lấy, nàng muốn tự mình mua sao?

“Là một hiệu thuốc ở trục đường chính phía trước. Nhìn cũng khá to.”

Lục Chiêm trầm mặc một thoáng: “Mua được chưa?”

“Chắc hẳn là chưa. Lúc Tống cô nương rời đi, trông chưởng quầy kia có vẻ rất chán nản. Không biết là do chưa thương lượng được giá cả hay là vì lý do khác.”

Lục Chiêm chống cùi chỏ lên bàn trà, lại trầm mặc một hồi mới dặn: “Lát nữa đi hỏi xem.”

Trọng Hoa ngạc nhiên: “Không phải người đã nói không nhúng tay vào chuyện của Tống cô nương nữa à?”

Lục Chiêm gập cây quạt lại: “Ta chỉ hỏi, không định nhúng tay!”

Trọng Hoa ho khan một tiếng, đứng thẳng người.

Dương Hâm đứng bên cạnh tặng cho y một ánh mắt tự cầu nhiều phúc.

Phó Anh rất xấu hổ vì Phó phu nhân đã nói những lời đó trước mặt Tống Liêm. Tuy rằng Tống Liêm mới tám tuổi, nhưng trẻ con tuổi này cũng đã hiểu chuyện, hơn nữa hôm qua hắn ta đã tận mắt nhìn thấy biểu hiện của thằng bé lúc trên bàn tiệc, chắc chắn thằng bé sẽ kể tất cả cho Tống Tương biết thôi.

Vì vậy, lúc tiễn bọn họ đến đầu ngõ, Phó Anh không ngừng dặn dò Tống Tương phải mang bài tập của Tống Liêm đến tìm mình.

Cuối cùng, hắn ta nói: “Mẫu thân ta là người nhanh mồm nhanh miệng, nếu bà ấy có nói điều gì không phải thì muội đừng để trong lòng. Bà ấy không hề có ý đó đâu.”

Mặc dù Tống Tương không biết tại sao lúc nãy hai mẹ con bọn họ gay gắt với nhau, nhưng cũng mơ hồ biết là hắn ta đang ám chỉ chuyện gì, nên chỉ cười không nói.

Vừa quay đầu lại, đôi mắt tinh tường của nàng đã nhìn thấy một chiếc xe ngựa lớn dừng cách đó không xa, cũng nhận ra Trọng Hoa đang đứng bên cạnh xe ngựa.

Mặc dù chỉ là một chiếc xe trông rất bình thường, không phải chiếc xe có ấn ký của hoàng tôn đại nhân, nhưng vẫn không thể giấu được nàng bởi mỗi một thị vệ bên cạnh hắn, nàng đều biết cả.

Không biết tại sao hắn lại xuất hiện ở đây?

Nhưng rồi nàng lại nghĩ, hắn dừng cách xa như vậy, có lẽ là không muốn chạm mặt với nàng. Cái gì nên nói cũng đã nói xong rồi, nàng bèn quay sang chào Phó Anh: “Đa tạ sự tiếp đãi của Phó đại ca. Muội lên xe trước. Nhờ huynh thay muội chào hỏi Phó bá phụ.”

Phó Anh gật đầu, bế Tống Liêm lên xe.

Tống Liêm vừa ngồi vững, lập tức ngó đầu qua cửa xe, nhìn đoàn người đang đứng đằng xa. Sau khi cẩn thận quan sát, thằng bé kéo ngay tay áo Tống Tương, giọng nhao nhao: “Tỷ tỷ! Là tùy tùng của Lục thế tử! Người ngồi trên xe chắc chắn là Lục thế tử!”

Tống Tương vững như Thái Sơn: “Sao Lục thế tử lại ở thành Nam được? Đệ nhìn nhầm rồi, chúng ta đi thôi.”

“Không nhìn nhầm! Đó chính là tùy tùng của huynh ấy, người ta đã mời đệ ăn cơm, đệ phải đi chào từ biệt huynh ấy.”

Nói rồi, Tống Liêm chạy ngay xuống xe, vừa chạy vừa vẫy tay với người ở phía đối diện: “Thị vệ đại ca! Các huynh cũng ở đây à!”

Các thị vệ chỉ cảm thấy sự nhiệt tình từ trên trời rơi xuống này có hơi bỏng tay, ai nấy đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Lục Chiêm nghe thấy tiếng gọi, cũng thò đầu ra thì thấy Tống Liêm phi tới không khác gì một quả đại bác!

Tống Tương vội vàng nhấc váy đuổi theo.

Phó Anh nhìn sang, tức thì sửng sốt, sau đó cũng vội vàng đi theo sau nàng.

Tống Liêm giẫm vào kệ gỗ, leo lên cửa xe: “Lục thế tử, đệ là Tống Liêm, bọn đệ phải quay về rồi, đệ đến để cảm ơn huynh vì hôm qua đã lo cho đệ!”

Lục Chiêm không trốn được nữa, bèn dựa sát vào cửa sổ, đang chuẩn bị nói mấy câu thì thấy Tống Tương và Phó Anh đều đã chạy tới đây.

Phó Anh đứng cách xe ngựa ba bước, cúi người hành lễ với hắn.

Lục Chiêm gật đầu, cười nói: “Phó công tử, lại gặp nhau rồi. Tối hôm qua uống rượu, công tử nghỉ ngơi tốt chứ?”

Phó Anh cười đáp: “Cảm ơn thế tử, đêm qua ta đã nghỉ ngơi rất tốt.”

Lục Chiêm lại quay sang Tống Liêm: “Bây giờ quay về luôn à?”

“Mẫu thân đệ vẫn còn ở nhà, đệ phải đi học nữa!”

“Chăm chỉ học hành, sau này đỗ tiến sĩ giống như Phó đại ca của đệ.”

Tống Liêm gật đầu.

Mặc dù trong lòng Lục Chiêm đã quở trách cái tên nhóc vô ơn này đến mười mấy lần, nhưng giờ phút này, thấy thằng bé biết chạy tới chào mình, hắn lại không nhịn được xoa đầu cậu: “Ngoan ngoãn quay về! Lần sau đừng để đi lạc nữa.”

Tống Tương cũng nhún đầu gối: “Đa tạ thế tử quan tâm.”

Dù nói thế nào, đêm qua hắn thực sự đã tỏ ra cực kỳ có thiện ý với Tống Liêm. Nếu giờ đã gặp nhau, nàng cũng nên hành cái lễ này.

Lục Chiêm không biết nên nói gì với nàng, muốn hỏi thăm vài câu, nhưng có vị trúc mã Phó Anh kia ở đây nên đành thôi, chỉ có thể gật đầu: “Không cần khách sáo. Ta còn có việc, hai vị xin tự nhiên.”

Phó Anh cúi đầu, Tống Tương cũng cúi đầu lui sang một bên.

Lần này cả đội không dừng lại nữa mà đi thẳng một mạch ra ngoài đường lớn.

Người đánh xe còn muốn quay về kiếm khách mới, đã hối thúc mấy lần. Tống Tương kéo Tống Liêm lên xe ngựa, không nói nhiều thêm, xe ngựa chạy thẳng về phía cổng thành.

Chiếc xe chở bọn họ đã biến mất ở đầu ngõ, song Phó Anh vẫn đứng đó chưa đi.

Lục Chiêm đã xuất hiện trước mặt bọn họ lần thứ hai, một hoàng tôn tôn quý, cao cao tại thượng, sẽ trùng hợp xuất hiện ở đây, thực sự chỉ là trùng hợp sao?

…

Lục Chiêm cảm thấy biểu hiện của bản thân lúc nãy cũng tạm được.

Đầu tiên là lịch sự không đi tới quấy rồi, sau đó bị phát hiện đã biết điều kịp thời rời đi. Hắn đối xử tử tế với người nhà nàng là xuất phát từ tận trái tim, đồng thời hắn cũng hy vọng kiếp này nàng sẽ có được hạnh phúc của mình. Trên thế gian này, tất cả các cặp phu thê đã tan đàn xẻ nghé, khi gặp lại nhau có giữ thể diện cho nhau đến mấy thì cũng chỉ đến vậy mà thôi.

Kiếp trước Lục Chiêm chưa bao giờ nghĩ còn có thể sống lại, đương nhiên trước khi chết cũng không nghĩ tới việc kiếp đó sẽ chia lìa với nàng. Sống lại một đời, đồng thời cũng giúp hắn giải quyết được trói buộc của kiếp trước, khiến hắn thực sự cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng. Nhưng cũng chính vì vậy mà hắn có thêm chút áy náy. Hắn có cơ hội sống lại một lần, điều đầu tiên hắn nghĩ đến lại là cởi bỏ mối quan hệ với nàng. Còn nàng ở kiếp trước bị hắn bỏ lại, không rõ sống chết, vẫn chẳng biết một cái gì.

Có lẽ nàng còn không biết hắn đã qua đời, vẫn cùng hai đứa con chờ hắn trở về. Cũng có lẽ nàng đã biết, đang chìm trong sự bị thương, khó khăn.

Ở kiếp này, hắn là hắn, nàng là nàng, nếu nàng không muốn hắn quấy rầy, vậy hắn cũng không có tư cách để quấy rầy nàng nữa. Nhưng mỗi khi nghĩ đến kiếp trước, chỉ còn cô nhi quả phụ bọn họ đối mặt với tương lai, Lục Chiêm lại cảm thấy bản thân thật sự không có cách nào không quan tâm đến nàng.

Thôi thì cứ nghe theo số phận. Chờ sau này nàng và Phó Anh định thân, Phó Anh danh chính ngôn thuận chăm sóc cho nàng rồi, hắn cũng có thể buông bỏ.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top