Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Cẩm Hương Lí (Dịch)
  4. Chương 34: Cọ bô rất mệt sao?

Cẩm Hương Lí (Dịch)

  • 432 lượt xem
  • 1564 chữ
  • 2021-09-03 16:32:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Xe ngựa đi thẳng vào căn nhà, hoàng đế nhướng mày nhấc vạt áo trước, bước xuống xe.

Hoàng đế quan sát sân trước, gật đầu tỏ ý hài lòng, sau đó đi theo Lục Chiêm, tiến vào bên trong. 

Sau khi qua cửa Như Ý, ngài dừng lại trước chiếc bàn đu dây, rồi nhìn Lục Chiêm từ trên xuống dưới: “Không ngờ người còn có sở thích này đấy.”

Lục Chiêm ngượng ngùng không nói ra lời, ngay sau đó âm thầm trừng Trọng Hoa muốn rách mắt.

Trọng Hoa cũng rất oan ức, vốn dĩ căn nhà này được chuẩn bị cho Tống Tương, cho nên lúc đầu mới cố ý chuẩn bị một số thứ mà các cô nương thích.

Lúc trước, thế tử chỉ sai y đi bố trí thị vệ đứng canh, cũng không sai tháo dỡ những thứ này! Nghĩ đến chỗ sắp đi qua ban đầu còn có rèm treo màu hồng, y không khỏi lau trán, may mà lúc chiều thấy chướng mắt nên y đã tháo xuống trước.

Hai ông cháu bước vào chính sảnh, sáu thị vệ Ngự Tiền chia làm hai tốp, cẩn thận kiểm tra căn phòng, bao gồm cả trong tủ, trong giường La Hán, bàn ghế, rèm cửa, tóm lại kiểm tra một lượt, rồi mới cúi người lui ra.

Hoàng đế ngồi xuống ghế, Lục Chiêm gọi người mang trà lên, nhưng phía sân trước bỗng có tiếng động truyền tới.

Các thị vệ mai phục trong bóng tối, chỉ có vài người đóng giả người hầu đứng ở cửa. Đường Chấn đi theo Lỗ Thuyên tới đây. Ông ta xuống xe ngựa trước, không hề phát hiện điều khác thường gì, còn không ngừng khen ngợi thiết kế của căn nhà, đồng thời cũng đi theo Lỗ Thuyên đến thẳng sân chính.

Lục Chiêm và hoàng đế đã uống nửa chén trà thì Vương Trì tới thông báo người đã đến ngoài cửa.

Bởi vì Đường Chấn có khả năng nhận ra Lục Chiêm, nên Lục Chiêm lui ra trước.

“Trong phòng vẫn còn một vị khách, cũng muốn trò chuyện với Đường tiên sinh về trà kinh khắp các miền Nam Bắc. Đường tiên sinh, mời.”

Lỗ Thuyên dẫn người đến trước cửa thì dừng lại, cười bảo Đường Chấn.

Đường Chấn hơi sửng sốt, quay người nhìn vào trong phòng, thấy có một ông lão râu tóc hoa râm, hai tay chắp sau lưng, đứng chính giữa phòng. Gương mặt người này trông khá thân thiện, dáng người gầy gò nhưng thẳng tắp như một cây tùng rắn rỏi.

Đường Chấn lớn lên ở kinh thành, ở Hà phủ cũng đã mười bảy, mười tám năm, từng gặp qua không ít quan lại quyền quý, nhưng đây là lần đầu tiên ông ta gặp một ông lão có khí chất như vậy. Ông ta bất giác cúi người thật sâu, hành đại lễ với ông lão này.

“Không cần khách sáo. Nào, mời ngồi.”

Hoàng đế bước trở lại chỗ ngồi, ngồi xuống trước, sau đó mỉm cười giơ tay mời.

Lỗ Thuyên nói: “Thực ra vị Cố tiên sinh này mới là chủ nhân ở đây. Cố tiên sinh nghe nói Đường quản sự hiểu biết sâu rộng, nên nhờ ta mời Đường quản sự đến nhà uống trà. Nhưng sợ Đường quản sự không muốn gặp mặt, nên mới nói dối như thế, Đường quản sự sẽ không để ý chứ?”

Hà Trinh là trọng thần trong triều, Đường Chấn lại là thân tín của ông ta. Ở kinh thành này, ông ta tự nhận là không có mấy người dám tùy tiện động đến người của ông ta.

Tuy rằng Lỗ Thuyên lừa dối khiến Đường Chấn có hơi khó chịu, nhưng phong thái phi phàm của ông lão trước mặt lại khiến ông ta cảm thấy ngượng ngùng nếu cư xử lỗ mãng. Hơn nữa, ông lão này đã cho người pha trà mang lên, ngửi thấy hương trà, một chút khó chịu cuối cùng cũng tan biến nốt.

“Đường quản sự nếm thử trà này trước đi.” Hoàng đế mỉm cười nói.

Một lúc sau Lỗ Thuyên lui ra ngoài, Vương Trì cũng đi ra, sáu người thị vệ đều đứng canh ở cửa.

Lục Chiêm đứng trên bậc thềm, buồn đầu ngắm trăng.

“Thế tử.”

Trọng Hoa gọi hắn.

Lục Chiêm trừng y.

Trọng Hoa hắng giọng, ngập ngừng nói: “Người có muốn vào trong phòng uống một tách trà không?”

Lục Chiêm không để ý tới y.

Trọng Hoa lại nói: “Người sai thuộc hạ hỏi thăm chuyện Tống cô nương mua cửa hàng, thuộc hạ đã hỏi thăm được rồi.”

Lục Chiêm đứng yên một lát, cuối cùng đi tới dãy nhà ở phía đông của sân chính.

Trọng Hoa đợi hắn ngồi xuống, trước tiên là dâng trà, sau đó mới nói: “Cửa hàng mà Tống cô nương đã xem đó, lúc trước từng xảy ra một số tranh chấp. Chính là cữu cữu của Du công tử - người từng bị tiểu hầu gia đánh, đã ép chết cháu gái của chủ hiệu thuốc Lý gia này, cũng khiến hai vị lão nhân gia của Lý gia rơi vào bước đường cùng. Lý gia không dám tiếp tục sống ở kinh thành, vì vậy muốn bán hiệu thuốc với giá thấp.”

Lục Chiêm hỏi: “Cữu cữu của Du công tử là ai?”

“Đó là một phó chỉ huy sứ của Binh Mã tư Ngũ Thành doanh, tên là Chu Nghị.”

Sau khi nói đến đây, Trọng Hoa mới kể lại cặn kẽ từ đầu đến đuôi sự việc.

Lục Chiêm cau mày: “Viện Đô Sát không biết, Du thị lang kia cũng không biết sao?”

Trọng Hoa nghe vậy liền mỉm cười: “Vậy phải xem ông ta có muốn biết hay không. Nếu Du thị lang không muốn biết, thì việc này muốn biết cũng không được.”

Lục Chiêm cũng biết về những góc khuất trong chốn quan trường, Du gia làm đến lục bộ thị lang, đã nắm trong tay một số quyền lực nhất định. Bây giờ chuyện của Chu Nghị đã bị ém nhẹm, nếu ông ta không hỏi thì sẽ không có người truyền vào tai ông ta. Bằng không, nếu ông ta biết rồi, vậy nên xử lý hay không?

Lục Chiêm nhướn mày: “Ngươi nói là buổi sáng ngươi đã nhìn thấy rồi, tại sao buổi chiều mới nhớ tới nói cho ta biết?”

Trọng Hoa vội vàng nói: “Lúc đó thuộc hạ định đi hỏi thăm rồi, là Dương Hâm kéo thuộc hạ lại!”

Lục Chiêm nhìn về phía cửa, Dương Hâm tức thì trân trối...

Hoàng tôn đại nhân ngoắc ngón tay ý bảo hắn ta bước tới.

Dương Hâm vào phòng, buột miệng liền giảo biện: “Thuộc hạ làm vậy là vì thế tử từng nói không được quan tâm đến chuyện của Tống cô nương nữa. Thuộc hạ sợ Trọng Hoa lại phải cọ bô thêm mấy tháng vì cãi lệnh, nên mới ngăn cản huynh ấy, xin thế tử minh giám!”

Mặt Lục Chiêm bình tĩnh như không, lần lượt đánh giá hai người bọn họ, cuối cùng nhìn Trọng Hoa: “Cọ bô rất mệt sao?”

Đây chẳng phải nói cũng như không à! Trọng Hoa ho khan một tiếng.

Lục Chiêm lại nhìn sang Dương Hâm: “Nếu ngươi đã sợ hắn mệt, vậy bắt đầu từ ngày mai, ngươi cùng cọ với hắn đi.”

“Thế tử...”

Giọng Dương Hâm đã trở nên nghẹn ngào.

Trọng Hoa nhìn sang người huynh đệ của mình bằng ánh mắt lực bất tòng tâm, sau đó vội vàng lại dâng trà mới cho Lục Chiêm, dáng vẻ trông rất nịnh hót.

Lục Chiêm cầm lấy chén trà, hỏi tiếp: “Cô nương ấy có định mua hiệu thuốc đó không?”

“Nghe chưởng quầy bên trạm môi giới nói, Tống cô nương bảo phải suy nghĩ thêm.”

“Tại sao trạm môi giới đó lại cho nàng ta xem một cửa hàng như thế?”

“Còn không phải bởi vì tên chưởng quầy đó cậy chuyện Tống cô nương không sống trong thành, nên định lừa Tống cô nương mua cửa hàng đấy. Nhưng ông ta không ngờ Tống cô nương lại nhìn thấu được.”

Nói đến đây, Trọng Hoa lại nổi máu hóng hớt: “Nghe tên chưởng quầy đó nói, Tống cô nương rất tài giỏi, tẩm tầm ngầm mà nhìn ra được vấn đề của cửa hàng ấy. Sau khi lừa chưởng quầy nói ra vấn đề, còn uy hiếp chưởng quầy nói ra sự thật của vấn đề, cuối cùng còn khiến ông ta phải run rẩy nói ra mức giá mà chủ hiệu thuốc đưa ra. Ông ta còn nói cô nương này tám phần là tiểu thư con nhà thế gia vọng tộc nào đó cải trang, quá lợi hại rồi.”

Lục Chiêm không hề để tâm đến mấy lời này.

Hắn cũng không phải không biết Tống Tương là người như thế nào, quanh năm không nói được câu tàn nhẫn nào. Người khác đè đầu cưỡi cổ mà nàng chỉ dám cười cho qua, sao có thể uy hiếp được một chưởng quầy của trạm môi giới giảo hoạt chứ?

Mười phần là tên chưởng quầy đó đã diễn quá vụng về, thêm mắm thêm muối, giả bộ đáng thương, định bắt chẹt nàng một phen.

Nhưng rồi hắn lại không khỏi nghĩ, chẳng lẽ tên chưởng quầy đó ăn bùn ăn than để lớn lên hay sao mà lòng dạ đen tối như vậy? Chưa kể, trong nhà nàng không có lấy một người đàn ông làm trụ cột, vậy mà vẫn muốn mua cửa hàng?

Thôi vậy, nếu nàng đã muốn mở cửa hàng thì cũng được. Nếu đã đến xem, vậy chứng minh trong lòng nàng cũng ưng ý cửa hàng đó. Giá cả vài trăm lượng cũng xem như rẻ, nhưng nàng mua rồi thì liệu sau này tên họ Chu kia đến kiếm chuyện, nàng có chống đỡ được không?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top