Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Cẩm Hương Lí (Dịch)
  4. Chương 38: Một bóng hình lả lướt

Cẩm Hương Lí (Dịch)

  • 453 lượt xem
  • 1953 chữ
  • 2021-09-03 17:07:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Căn nhà này của Tổng gia trước kia được dùng làm nơi nghỉ tạm tránh nóng, vì vậy không cầu kỳ như tổ trạch, song diện tích cũng không hề nhỏ. Hơn nữa đây cũng là nhà gỗ mái ngói, không chỉ có ba sân mà còn có hai dãy nhà kề ở hai bên đông tây, nếu so với nhà của những hộ giàu có trong thành thì cũng chẳng hề kém cạnh.

Tống Tương để lại dãy nhà kế ba gian kèm sân sát bên phía Trần gia cho cả nhà Tống Mân ở tạm. Bên này không có bếp riêng, mà bọn họ cũng đã đưa tiền nên tạm thời hai nhà sẽ ăn cơm chung.

Bởi thân phận ăn nhờ ở đậu nên từ sau khi vào nhà, Du thị không dám tỏ ra cao ngạo như trước nữa. Thấy Tống Tương nấu cơm, tuy rằng miệng chê bai nhà cửa chốn thôn dã không sạch sẽ, song bà ta vẫn ngồi xuống nhặt rau phụ một tay.

Trong lúc xào nấu, Tống Tương cũng tiện thể hỏi thăm vụ án của Tống Mân, nhưng Du thị lại im lặng không nói lấy nửa lời.

Lúc trước nàng định tới bên nhà nhị phòng cũng là vì muốn khuyên Tống Mân tìm kiếm con đường mưu sinh khác. Nhưng không ngờ bọn họ đã gặp phải nhiều rắc rối như vậy.

Kiếp trước Lục Chiêm vẫn chỉ là một hoàng tôn ngồi chờ nhận bổng lộc từ tước vị của mình, còn chưa bị kéo vào cuộc tranh đấu giành lấy hoàng quyền, tất nhiên cũng sẽ không nhằm vào một quan viên địa phương.

Hắn nằm ngất ở vườn rau nhà nàng là sau khi đã hoàn thành việc của mình, vậy chứng tỏ cái kết quả này là do hắn ở kiếp trước để lại. Kiếp này hắn không thể lại chủ động dính vào mấy chuyện đó.

Tống Tương cảm thấy, Lục Chiêm chưa chắc đã là “chủ mưu” trong chuyện đó.

Đương nhiên, đối với nàng thì “chủ mưu” là ai cũng chẳng quan trọng. Quan trọng là, bí mật trong mấy bức thư nhà của Hà Trinh còn không được vạch trần thì nhị phòng, không, phải nói là cuộc sống của tất cả bọn họ vẫn sẽ không thể yên ổn được.

Dù Lục Chiêm không phải chủ mưu, nhưng cũng đã gián tiếp hại cả nhà Tống Mân rơi vào cảnh khốn khổ hiện giờ, còn ảnh hưởng tới cả cuộc sống của nàng.

Cái tên sao chổi này, đúng là đi đến đâu gây họa đến đó.

...

Lục Chiêm đang dùng cơm trưa với Tấn vương phi thì bỗng dưng hắt hơi mấy cái liền.

Tấn vương phi nhìn hắn: “Làm sao mà bị thương một hồi, giờ sức khỏe cũng kém đi thế này?”

Lục Chiêm nhận lấy chiếc khăn tay lau mũi, nói với giọng điềm nhiên như không: “Không sao đâu ạ, có thể là do dính phải phấn hoa thôi. Bây giờ trăm hoa đua nở, mẫu thân không định ra ngoài đi thăm thú sao? Nghe nói năm nay hoa đào ở chùa Long Vân rất đẹp.”

“Đúng là ta đang định đi. Đại tỷ của con cũng mới ở cữ xong, bọn ta dự định một, hai ngày tới sẽ đi.”

Đại tỷ của Lục Chiêm chính là đại quận chúa Mẫn Gia, đã gả cho Quảng Bình bá Tô Xướng, đầu năm vừa sinh ra thứ tử, mới ở cữ xong, cũng vì vậy lúc Lục Chiêm bị thương, quận chúa không thể về vương phủ để thăm hỏi.

Lục Chiêm gật đầu: “Để qua bận này, con sẽ đi thăm đại tỷ nói lời cảm tạ. Lần trước cũng nhờ có đại tỷ đưa tới thuốc chữa thương lợi hại cùng với một đống thuốc bổ, nên con mới khỏi nhanh vậy.”

Tấn vương phi cũng đáp: “Chi bằng chờ bọn ta đi ngắm hoa về rồi hẵng đi. Lão phu nhân Tô gia mới bị nhiễm phong hàn, con qua đó rồi khéo lại nhiễm bệnh mất.”

Lục Chiêm vâng lời, sau đó không nhịn được lại hắt hơi một cái.

…

Hiện giờ, người của hắn đã đi điều tra về người tên Đường Chấn kia, đồng thời bên phía Hà gia cũng có người giám sát ngày đêm. Đương nhiên, cho dù không điều tra thì cũng không ảnh hưởng gì tới hắn, song hoàng đế lại nhất quyết không nói gì về mục đích ngài ấy gặp Đường Chấn, chứng tỏ ngài ấy vẫn chưa muốn nhắc tới chuyện này.

Nhưng kiếp trước, Lục Chiêm thất bại là vì bản thân quá thiếu sự nhanh nhạy với những việc xảy ra quanh mình, dẫn tới sau này hoàn toàn rơi vào thế bị động, gần như không còn cơ hội để lật lại. Cũng bởi vậy hắn bắt buộc phải tiếp thu bài học đó.

Buổi chiều, hắn đang tập duỗi chân ở hậu viện thì Trọng Hoa chạy tới.

“Thế tử! Người mà chúng ta phái đi nghe ngóng quanh Hà phủ đã tìm ra được một tên ăn mày!”

Tức thì Lục Chiêm nghĩ đến sợi tóc tìm được trong Hà phủ: “Kẻ đó nói gì?”

“Kẻ đó không hề nói gì cả.”

Lục Chiêm vừa nghiêm mặt lại, Trọng Hoa đã vội vàng nói tiếp ngay: “Tuy rằng kẻ đó không nói gì, nhưng nghe đám ăn mày xung quanh kể, tên đó dạo gần đây thường hay mua thịt xiên ở đầu phố, hơn nữa có lần còn mời cả bà lão ăn mày từng chăm sóc cho tên đó ăn nữa.”

Một kẻ nghèo hèn đột nhiên ra tay hào phóng, vậy chắc chắn không hề bình thường.

Lục Chiếm hỏi: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó thuộc hạ mới điều tra kỹ hơn, thì phát hiện tên ăn mày đó bắt đầu hào phóng như vậy, vừa hay là từ sau cái hôm có người đột nhập vào Hà phủ.”

Trọng Hoa vòng tới trước mặt Lục Chiêm: “Thuộc hạ lại đi tìm tên ăn mày kia, mời gã ăn mấy xiên thịt, sau đó đã moi được tin tức này, tên đó được mời ăn thịt xiên vào đúng buổi tối cái hôm có người đột nhập vào Hà phủ. Tuy rằng kẻ đó không chịu nói gì thêm nữa, nhưng vì sao lại có người mời một tên ăn mày ăn xiên thịt chứ? Hơn nữa ngay hôm sau, tên ăn mày này còn vừa hay có tiền tiêu nữa.”

“Trùng hợp vậy sao?”

 Lục Chiêm vừa nghe Trọng Hoa báo cáo vừa lau tay, xong mới nói: “Đã thẩm vấn kẻ đó chưa?”

“Đã thẩm vấn rồi ạ. Nhưng tên này vẫn không chịu nói gì. Đầu tiên thuộc hạ đã đưa tên đó tới quán cơm ăn thịt. Dù rằng nước miếng đã chảy ròng ròng thành sông, vậy mà tên đó vẫn không chịu mở miệng. Sau lại thuộc hạ mới dọa cho tên đó một trận, cuối cùng tên đó vẫn không nói gì hết.”

Lục Chiêm nhìn Trọng Hoa, đúng lúc liếc thấy Tấn vương đang đi từ ngoài cổng vào, bèn chậm rãi đi xuống bậc thềm: “Dù bị uy hiếp rồi bị dụ dỗ mà miệng vẫn kín như bưng được, chứng tỏ đối phương đã bỏ không ít công sức vào việc bịt miệng đâu. Người này không những công phu khá mà đầu óc cũng rất tỉ mỉ. Cho tới bây giờ, ngoài một sợi tóc ra, hoàn toàn không để lại dấu vết gì khác nữa. Chắc chắn đây không phải là một kẻ tầm thường đâu. Ngươi cho người tiếp tục giám sát thật chặt Hà gia, nếu có động tĩnh gì, tuyệt đối không được đánh rắn động cỏ. Nếu có bất kỳ manh mối nào, đều phải nói cho ta biết. Phụ thân!”

Hắn vừa dặn dò xong thì vừa hay đi tới trước cổng. Tấn vương đứng lại ngay chỗ hành lang, quay đầu nhìn hắn hỏi: “Sao con lại ở đây?”

Lục Chiêm mỉm cười, bước theo Tấn vương đi vào trong: “Lâu rồi không vận động, con tới đây ép chân, giãn gân cốt. Người định đi đâu đây ạ?”

Tấn vương cảm thán một tiếng: “Mẫu thân con muốn ăn bánh ngọt của cái quán lâu năm ở đầu phố, vừa hay ta cũng muốn đi lại vận động…”

…

Trong nhà đột ngột nhét thêm bốn người, Tống Liêm vừa tan học về nhà nhìn thấy cảnh này, tức thì giật mình há hốc mồm. Còn Trịnh Dung quay về nhìn thấy thì ngạc nhiên trợn trừng mắt, hai con ngươi như sắp rớt cả ra.

Tống Tương kể lại đầu đuôi câu chuyện cho hai người nghe. Tuy rằng cả hai không vui vẻ cho lắm, song cũng không phản đối. Chẳng qua là vừa ăn cơm xong, Trịnh Dung lập tức gọi ngay Du thị đi rửa bát mà chẳng hề tỏ ra nể nang gì, lại còn không quên bảo Tống Du đi đun nước nóng. Hai mẹ con đều chỉ có thể hậm hực làm theo dù cho trong lòng cực kỳ không muốn tí nào. Còn Tống Trừng còn nhỏ, song lại rất biết tự giác đứng dậy dọn bàn ghế.

Chỉ có Tống Mân không làm gì, bèn kéo Tống Liêm lại hỏi thăm bài vở của thằng bé. Trịnh Dung cũng chẳng buồn nói gì thêm.

Tống Tương nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn quyết định sẽ vào thành thêm một chuyến.

Nàng muốn làm rõ chuyện của Từ Lạc. Cái chức quan của Tống Mân có mất cũng không sao, song Từ Lạc cho người lan truyền lời đồn, khiến một đám trộm cướp nhòm ngó nhị phòng, còn vào hẳn nhà lục lọi. Ai biết được liệu có còn xảy ra chuyện gì khác nữa không?

Nếu mấy bức thư đó quan trọng, vậy đáng lẽ Từ Lạc nên công bố thẳng với bên ngoài đó là thư nhà. Còn nếu không quan trọng, vậy thì đáng lẽ ông ta không nên tung tin đồn kiểu đó.

Đúng là nhị phòng không có liêm sỉ, nhưng cái tên họ Từ kia cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì.

Trịnh Dung sợ Du thị lại gây chuyện, cho nên ngày hôm sau không hề ra khỏi cửa. Tống Tương thì thu dọn tay nải, lên đường vào kinh thành.

Nàng vẫn ở lại căn nhà trọ lần trước, sau đó lại đi dạo khu phố quanh Hà phủ.

Lần này nàng không định lại lẻn vào Hà phủ. Bởi nếu Đường Chấn đã có liên quan tới mấy bức thư đó, nàng định tìm gặp thẳng ông ta để hỏi về bí mật trong mấy bức thư đó là gì.

Hôm nay, trông Hà phủ chẳng có gì khác so với những ngày bình thường. Vừa vào hè, trên đường người xe qua lại đông đúc. Tống Tương ngồi canh ở chỗ cửa nách dành cho tôi tớ của Hà phủ ra vào suốt một buổi chiều, nhưng lại chẳng thấy nổi một cái bóng của Đường Chấn.

Thấy trời đã tối đen, nàng quyết định tìm chỗ ăn cơm trước, sau đó mới mặc y phục dạ hành đi vào con ngõ phía sau Hà phủ, tìm tới Đường gia, lẻn vào bên trong.

Một lúc sau thì người của Đường gia quay về, nàng nghe trộm mấy người nói chuyện mới biết được, Đường Chấn vẫn còn ở bên Hà phủ. Thế là, ngựa quen đường cũ, nàng lại quay trở về chỗ cửa nách ban chiều.

Đương nhiên nàng sẽ không lẻn vào trong phủ bởi lần trước đánh động tới Hà Trinh, mới mấy ngày trôi qua, trong phủ chắc chắn có đề phòng. Nàng không cần phải mạo hiểm làm gì, chỉ cần cắm cọc chờ ngoài cửa là được.

Ở một góc khuất khác, Dương Hâm, người chẳng những phải cọ bồn cầu giúp Trọng Hoa mà còn phải đi theo dõi Hà gia, đến giờ tính ra cũng đã cắm cọc giám sát được hai ngày hai đêm.

Nào ngờ, hắn ta vừa mới cắn được miếng bánh bao thì bỗng nhiên phát hiện bên dưới mái nhà ngay trước mặt có thêm một bóng hình lả lướt.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top