Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Cẩm Hương Lí (Dịch)
  4. Chương 64: Thế tử có hài lòng với câu trả lời của ta không?

Cẩm Hương Lí (Dịch)

  • 386 lượt xem
  • 1772 chữ
  • 2021-09-11 15:31:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Lục Chiêm không nói nên lời.

“Chúng ta thành thân, là do Tống Tương ta tham vinh hoa phú quý, chủ động muốn gả cho thế tử sao?”

 Lục Chiêm cúi đầu: “Không phải.”

“Đó là vì ta say đắm thế tử, nhất định phải gả cho thế tử sao?”

Lục Chiêm xấu hổ: “Cũng không phải.” Hắn biết nàn6g không thích hắn, cũng biết nàng bị ép buộc.

“Nếu như đều không phải, vậy khi thế tử oán hận thánh chỉ, đồng thời cũng oán trách luôn cả ta - người đã cứu thế tử, thì đó lại là đạo lý gì vậy?”

Lục Chiêm không có lý lẽ gì để phản bác: “Là ta niên thiếu vô tri...”

Tống Tương mỉm cười, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Khi cứu thế tử, ta không nghĩ tới cái gì khác, chỉ là đơn thuần tiện tay cứu giúp. Kia, dù là chó mèo bị thương mà ta thấy được cũng sẽ ra tay cứu, thế tử là một người sống, làm sao mà ta có thể bỏ mặc chứ?”

“Nhưng chỉ vì một lần tiện tay mà ta đã bị cuốn vào một cuộc hôn nhân như thế đó. Như vậy cũng thôi đi, ta đã tưởng rằng sau khi thành thân, mọi người đều giữ phép lịch sự tối thiểu cho nhau, có bàn bạc trao đổi, dù thế nào cũng cố gắng để cuộc sống khó khăn trở nên tốt đẹp hơn.”

“Nhưng sau khi bị quyết định chuyện hôn nhân, thế tử đã có phản ứng gì chứ?”

“Thế tử không chấp nhận. Thế tử oán hận phụ thân và tổ phụ đã cưới cho thế tử một người thê tử không có tri thức, không có bối cảnh là ta đây, còn tước đi quyền theo đuổi người mình thích của thế tử. Thế tử hết lần này đến lần khác làm ầm ĩ với phụ thân và tổ phụ của thế tử. Mặc dù ta không sống ở kinh sư, nhưng những tin đồn về ta vẫn truyền đến tai ta.”

“Nếu không, sao tổ phụ của thế tử sẽ bởi vì việc này, hiểu lầm thế tử bất mãn về hôn sự rồi ngay trong đêm thành thân, còn đày thế tử tới quân doanh chứ?”

Lục Chiêm mặt đỏ tía tai, không biết nên trả lời thế nào.

“Nhờ phúc của thế tử, trước khi thành thân ta đã biết mình sẽ trở thành một hoàng tôn phi không được lòng trượng phu. Ta đã làm gì sai chứ? Là bởi vì không nên cứu thế tử, hay là trách ta có một phụ thân học vấn cao, danh tiếng cũng không tệ, đen đủi để cho nhà các người nhìn trúng?”

“Ta không gây chuyện, thế tử liền cho rằng ta nhu nhược? Bởi vì ta chịu gả, cho nên thế tử cho rằng ta không biết tức giận?”

“Sau khi thành thân, thế tử đi quân doanh, còn ta thì sao? Ta bắt đầu bị người khác xoi mói, nói ta thích hư vinh, thích đeo bám người quyền quý, còn nói ta phẩm hạnh không xứng với địa vị, không xứng làm hoàng tôn phi, thế tử phi, lại còn có người hoài nghi lúc đầu ta cố tình cứu thế tử, sau đó giành được sự coi trọng của vương gia, cũng có người nói ta là sao chổi, mang đen đủi đến cho thế tử.”

“Trong mắt nhiều người, ta đã trở thành một người có tâm cơ. Mà khi ta đối mặt với những điều này, thế tử đang làm cái gì?”

“Cho dù thế tử ở trong quân doanh nửa năm, nhưng khi thế tử quay về, những lời đồn bên ngoài vẫn không lắng xuống. Chẳng lẽ thế tử chưa từng nghe nói có người ức hiếp ta sao?”

“Nếu thế tử từng coi ta là thê tử của mình, vậy thì đừng nói tới việc thế tử vẫn luôn coi ta là một nữ tử yếu đuối, cho dù ta là nữ tướng quân, nhưng thế tử là trượng phu của ta, cũng nên ra mặt bảo vệ ta mới đúng chứ, không phải sao? Thế tử hiểu rõ đại nghĩa, chẳng lẽ không hiểu bảo vệ ta với người ngoài cũng là bảo vệ tôn nghiêm của chính mình sao?”

“Vậy nếu thế tử đã không chấp nhận ta, trong mắt cũng không có ta, dám hỏi sự tin tưởng mà ta dành cho thế tử là lấy từ đâu ra vậy? Thế tử thờ ơ, lãnh đạm với ta, mà ta vẫn phải kiên định tin tưởng thế tử tuyệt đối không cố ý bỏ rơi mẹ con ta ư?”

Lục Chiêm cúi đầu, như thể bị một tảng đá vô hình đè xuống, khiến hắn không thể ngẩng đầu lên nổi.

Tống Tương nhìn con chim sẻ ngoài cửa sổ, tiếp tục nói: “Đêm hôm đó, thế tử nhìn thấy người bịt mặt là ta còn ngạc nhiên đến mức nói năng lắp bắp. Nhưng rõ ràng trước khi chúng ta thành thân, Tống gia đã viết rõ quan hệ thông gia ba đời của nhà ta cho nhà các người. Nhưng thế tử chưa bao giờ nghĩ ta sẽ biết võ nghệ, còn cho rằng ta chỉ có thể phụ thuộc vào thế tử.”

“Nhưng ta lại không tài nào hiểu nổi. Nếu ở trong lòng thế tử, ta là một nữ tử yếu đuối, vậy thì khi thế tử rời kinh, thế tử không hề nghĩ đến việc, một nữ tử yếu đuối như ta cũng cần được chăm sóc ư?”

“Vậy sao thế tử lại yên tâm để một nữ tử yếu đuối như ta cùng hai đứa nhỏ ở lại Đàm Châu? Thế tử nói cho ta biết, đây lại là đạo lý gì?”

Lục Chiêm cắn chặt răng, lòng bàn tay cũng siết chặt.

“Ta thực sự không hiểu nổi lối tư duy của thế tử là như thế nào. Đương nhiên, bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, thế tử vội vàng về kinh cho nên không kịp quay về nhà nói với ta một tiếng, ta có thể hiểu được.”

“Nhưng lộ trình vào kinh ít cũng phải mười ngày nửa tháng, thế tử thực sự vội vã đến thế sao? Xét cho cùng, chẳng qua là thế tử hoàn toàn không quan tâm tới ta mà thôi, cũng không hề xem ta là thê tử, người cùng tiến cùng lùi với thế tử.”

“Thế tử có một lối tư duy tự lừa mình gạt người, thường ngày luôn chê ta yếu đuối, nhưng đến lúc mấu chốt lại cảm thấy ta có năng lực đối phó với nguy hiểm!”

Lục Chiêm ngồi ở nơi đó, chỉ có thể nghe nàng tiếp tục nói.

Tống Tương tự rót cho mình một chén trà, bưng lên uống một nửa, khi đặt chén trà xuống, nàng nhìn hắn: “Lúc mới đầu mẫu phi của thế tử cũng không thừa nhận ta, nhưng sau này bà ấy lại bằng lòng dẫn ta ra ngoài xã giao, cho ta đầy đủ sự tôn trọng dù là ở trước mặt người ngoài hay không.”

“Khi phụ thân của thế tử uống trà, tán ngẫu cùng các con, ta cũng được mời mấy lần, ngài còn khen phụ thân ta tài giỏi thế nào ngay trước mặt con cháu.”

“Tam muội của thế tử cũng thích ta, bởi vì chuyện Lục Quân nên ta luôn cố gắng giữ khoảng cách với hai vị trắc phi, cũng không quá thân thiết với muội ấy, muội ấy hay ôm mèo của mình đến lấy lòng ta.”

“Thế tử hãy tự vấn lòng mình, những chuyện này có phải luôn bày ra ngay trước mặt thế tử không? Hay là ta vụng trộm làm?”

Lục Chiêm nhìn xuống đất, ngơ ngác không nói nên lời.

“Ngay cả khi ta bị mọi người bàn tán cũng vẫn cố gắng đứng thẳng người, nếu đã không thể thay đổi cái nhìn của người đời về việc ta là một người phụ nữ tâm cơ, vậy thì ta phải làm một “người phụ nữ tâm cơ” có năng lực, ta cố gắng khiến mọi người xung quanh thừa nhận ta.”

“Còn thế tử thì sao? Ngoài việc giữ thái độ không thừa nhận ta đến lúc cuối cùng, thế tử còn làm được gì?”

“Thế tử oán hận, nhưng lại chưa bao giờ muốn làm gì để thay đổi hiện trạng. Thế tử có từng nỗ lực làm gì, để khiến ta cảm thấy thế tử đáng được tin tưởng vô điều kiện chưa?”

“Niềm tin duy nhất của ta là nhân phẩm của thế tử, nhưng đó cũng chỉ là do ta tổng kết từ cách cư xử của thế tử với những người và những việc khác. Nhưng khi ta quan sát tính cách của thế tử, thế tử đã từng tổng kết về ta chưa?”

“Thế tử đã bao giờ nghĩ xem, ta là người như thế nào chưa? Thế tử đã bao giờ quan tâm xem ta từng làm gì, có biểu hiện gì không? Hoàn toàn không có. Cho nên thế tử có biết tại sao lúc ở ngôi miếu hoang, ta lại kéo chiếc khăn che mặt xuống không?”

“Thân là trượng phu ở kiếp trước, khi thế tử thấy ta xuất hiện trên công đường lại ngạc nhiên đến vậy, nhưng thế tử lại không hề thấy xấu hổ bởi vì chưa từng hiểu biết về ta sao?”

“Ở Đàm Châu, tối nào ta cũng là người cuối cùng lên giường, thế tử có biết ta đi làm gì không? Ngay cả việc ta đề phòng, tuần tra quanh nhà mà thế tử cũng không nhận ra được, vậy mà chúng ta đã trở thành phu thê bảy năm rồi đấy! Sao thế tử còn không biết xấu hổ đòi ta tin tưởng thế tử?”

“Chỉ mỗi việc quay về nói vài câu với ta mà thế tử còn không thể làm được, vậy tại sao ta còn phải tin rằng thế tử sẽ không bỏ rơi vợ con?”

“Dù nói thế nào, không có lần nào ta cần là thế tử sẽ xuất hiện đứng bên cạnh ta cả. Khi người bị bỏ lại là ta, thế tử còn trách ta không tin tưởng thế tử!”

“Ta đã không còn hy vọng có tình nghĩa gì với thế tử nữa rồi. Nhưng lúc trước, chỉ cần thế tử có thể cho ta một chút hy vọng thôi, khiến ta cảm thấy cuộc sống đó vẫn còn hy vọng, thì có lẽ kiếp trước hai ta sẽ không đến nỗi như vậy.”

Bởi vì nói quá nhiều, nên giọng nàng đã hơi khàn đặc.

Nàng uống hết chén trà, thở dài một hơi: “Mỗi người đều có lập trường riêng của mình, có thể thế tử cảm thấy thế tử cũng có chỗ bất lực. Nhưng thế tử không nên hỏi ta câu hỏi đó. Nếu thế tử đã hỏi, vậy đây chính là câu trả lời của ta. Thế tử có hài lòng không?”

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top