Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Cẩm Y Xuân Thu (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 44: Phong ấp

Cẩm Y Xuân Thu (Dịch) (Đã Full)

  • 125 lượt xem
  • 2405 chữ
  • 2024-05-11 20:31:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Sao lại không giống?

Đoàn Thương Hải nói:

- Tuy rằng người của tiêu cục Húc Nhật đều chết hết, nhưng xe tiêu vẫn còn đủ, chẳng qua hàng hóa trong xe không cánh mà bay, không còn sót lại bất cứ cái gì.

- Hàng hóa đã bay?

Hai hàng lông mày của Dương Ninh xiết chặt, khẽ nói:

- Điều này cũng kỳ quái, nếu như muốn cướp hàng hóa, trực tiếp kéo xe đi là được, vì sao lại lưu xe tiêu lại? Chẳng lẽ là đưa hàng hóa lên xe của họ?

Hắn lắc đầu nói:

- Nếu như muốn cướp tiêu, đương nhiên là tốc chiến tốc thắng, càng nhanh càng tốt, muốn chuyển hàng hóa một lần, tốn không ít thời gian, chẳng lẽ đầu óc đám cướp kia bị ngâm nước sao?

- Ồ, Thế tử, đầu óc bị ngâm nước là ý gì?

Đoàn Thương Hải cảm thấy những lời này rất mới lạ, lập tức khiêm tốn thỉnh giáo.

Dương Ninh liếc y nói:

- Trong đầu đều là óc, sau khi nước vào, óc và nước lẫn lộn một chỗ, ngâm lâu rồi, sẽ không còn đầu óc, ngươi nghe không rõ à?

Đoàn Thương Hải cảm thấy tán thưởng, thầm nghĩ ví dụ này của Thế tử gia quả nhiên mới lạ, cảm thấy hơi kỳ, thầm nghĩ trước kia đầu óc của Thế tử gia không tốt, nhưng lần này lại nói trúng tim đen, lập tức có phát hiện mấu chốt trong câu chuyện, đầu óc này còn tốt hơn người bình thường rất nhiều.

Từ sau khi Thế tử trở lại phủ, đã khác trước rất nhiều, thầm nghĩ không phải là Thế tử bị bắt cóc một lần, bị kích thích, khiến cho Thế tử gia bắt đầu trở nên thông minh chứ? Nếu quả thực như vậy, đúng là nhân họa đắc phúc, chuyện xấu thành chuyện tốt, từ trong sâu xa, có lẽ Cẩm Y Hầu và tổ tiên Tề gia đang phù hộ vị Thế tử này.

- Thế tử nói đúng, đây đúng là vấn đề.

Đoàn Thương Hải nói:

- Xe tiêu vẫn còn, hàng hóa lại bay mất, điều này rất kỳ quặc.

Gã lại nói:

- Tề Phong nghe người ta nói chuyện, không ít người đang hoài nghi hai tiêu đội này bị cùng một đám người cướp đi, chẳng qua ta thấy cũng không có khả năng.

Dương Ninh gật đầu nói:

- Thủ pháp gây án khác nhau, hơn nữa loại đại án này, một khi xong việc, nghĩ tới là lập tức che giấu, rất ít người có thể nghĩ tới tiếp tục làm vụ thứ hai.

Trong lòng hắn lại nghĩ, tiêu cục Tứ Hải gặp nạn, chỉ là số mệnh không tốt, đám Phi Thiền mật nhẫn kia không phải thực sự muốn cướp tiêu, xe tiêu mất tích sau đó, chắc chắn là Phi Thiền mật nhẫn giải quyết hậu quả mà xử lý, họ muốn đuổi giết Tiêu Quang, đương nhiên không có khả năng đi tìm tiêu cục Húc Nhật gây phiền toái.

Nhớ được lúc bản thân rời đi, trưởng lão ám xám vẫn còn chém giết với Phi Thiền mật nhẫn, cũng không biết sống hay chết.

Đoàn Thương Hải dựng ngón cái lên:

- Thế tử gia nói rất đúng.

Y lập tức nói:

- Hôm nay đúng là việc lạ liên tục, chết nhiều người như vậy, tuy rằng hai tiêu cục này thực lực hùng hậu, nhưng lúc này cũng phải đổ nhiều máu rồi.

Dương Ninh nghĩ câu nói hàng hóa đã bay, trong đầu lóe lên, khóe mắt hơi nháy.

Cướp tiêu lại chuyển hàng hóa lên xe khác, đây đương nhiên không phù hợp logic, theo Dương Ninh cũng chỉ có hai khả năng, hoặc là đám người cướp tiêu lo lắng dùng xe tiêu sẽ bị người khác tìm ra manh mối, cho nên thay đổi xe, hơn nữa điều kiện là hàng hóa dễ dàng vận chuyển, cũng không tốn quá nhiều thời gian.

Chẳng qua cho dù đổi xe, đám cướp hơi thông minh một chút tuyệt đối không có khả năng chậm trễ ở hiện trường, chắc chắn sẽ kéo xe tiêu cách xa hiện trường một chút rồi đổi xe.

Ngoại trừ khả năng này, còn một khả năng khác, đúng như Đoàn Thương Hải nói, hàng hóa tự mình biết bay.

Nếu như là hàng hóa bình thường, đương nhiên không có khả năng, nhưng nếu là hàng hóa sống, đương nhiên có thể tự mình đi lại.

Nghĩ đến đây, thân thể Dương Ninh hơi chấn động.

Nếu thực sự như vậy, tiêu cục Húc Nhật kia rất có thể là tiêu cục liên lạc với Tiêu Dịch Thủy, Tiểu Điệp cũng bị tiêu cục Húc Nhật mang khỏi thành Hội Trạch.

Hàng hóa bay đi, cũng có khả năng.

Dương Ninh cảm thấy tim đập thình thịch, hắn hi vọng phán đoán của mình không sai lầm, nếu như vậy, rất có thể Tiểu Điệp các nàng không bị đưa tới kinh thành, mà là nửa đường chạy mất.

Hắn vừa mừng vừa lo, nếu như nói có người nửa đường cướp tiêu, cứu đám cô nương Tiểu Điệp kia, đương nhiên là kết quả tốt nhất, nhưng nếu chỉ là kiếm ăn phi pháp, Tiểu Điệp vừa ra khỏi miệng cọp lại vào hang sói, như vậy tình cảnh vẫn cực kỳ hung hiển, trái lại không bằng bị tiêu cục đưa tới kinh thành.

Tiêu cục đưa Tiểu Điệp tới kinh thành, mình mượn thế lực Hầu phủ, thầm nghe ngóng, chưa hẳn không thể tra được tung tích của Tiểu Điệp, dù sao trong khoảng thời gian ngắn này cũng đã tra được tiêu cục Húc Nhật, lại tra được Tiểu Điệp cũng không quá khó khăn.

Nhưng nếu như Tiểu Điệp rơi vào tay một đám người khác, muốn tìm được thực không dễ dàng.

- Thế tử gia, ngài làm sao vậy?

Nhìn thấy biểu lộ bất định, thần sắc kỳ quái của Dương Ninh, Đoàn Thương Hải đương nhiên không biết Dương Ninh đang lo lắng.

Dương Ninh khôi phục tinh thần, nói:

- Không có việc gì, chỉ là nghĩ hôm nay còn ai tới không.

Đoàn Thương Hải nói:

- Nên tới những ngày này đều đã tới rồi, chẳng qua người tới, cũng chỉ là ở nơi khác, chờ đến lúc đưa tang Tướng quân, người sẽ nhiều hơn.

Dương Ninh gật đầu hỏi:

- Khâu Tổng quản đi nơi nào? Cả buổi không thấy bóng người. Đúng rồi, hắn mượn được bạc chưa?

- Dùng hiệu cầm đồ làm thế chấp, muốn mượn mấy ngàn lạng bạc từ tiền trang cũng không phải việc khó.

Dương Ninh ồ một tiếng:

- Là mượn bạc của tiền trang sao? Đoàn nhị thúc, ngươi nói phủ chúng ta lớn như vậy, coi như là phú hào số một Đại Sở, sao lại không đủ bạc dùng chứ? Cho dù nhất thời không thuận lợi, cũng không cần phải dùng hiệu cầm đồ làm vật thế chấp mượn tiền chứ?

Đoàn Thương Hải nói:

- Những thứ này ta cũng không biết nhiều, chẳng qua quy củ của tiền trang, là mượn một lạng bạc, cũng phải có đồ thế chấp, chớ nói là mấy ngàn lạng bạc.

- Hầu phủ chúng không quen biết người có tiền sao?

Dương Ninh nói:

- Kinh thành là nơi phồn hoa nhất, nhiều vương công quý tộc như vậy, chúng ta... tốt xấu chúng ta cũng quen biết những người này chứ?

Đoàn Thương Hải lắc đầu:

-Trong kinh đương nhiên không ít người có giao tình với Hầu phủ chúng ta, nhưng lão Hầu gia từng lập ra quy củ, không có khả năng qua lại tiền tài với bất cứ quan viên nào.

- Ồ?

Dương Ninh ngạc nhiên hỏi:

- Còn có quy củ như vậy sao?

- Trước kia Thế tử gia không quan tâm những việc này, cho nên không biết.

Đoàn Thương Hải nghiêm nghị nói:

- Lão Hầu gia làm người chính trực, cho dù được phong tước, cũng thanh chính liêm khiết, dựa theo cách nói của lão Hầu gia năm đó, phàm là bất cứ kẻ nào có qua lại tiền tài, sẽ có quan hệ lợi ích, làm việc sẽ bất tiện. Lúc Tướng quân còn sống, cũng giữ nghiêm quy củ của lão Hầu gia lập xuống, cũng không qua lại tiền tài với vương công quý tộc.

Dương Ninh thở dài:

- Nói như vậy, cho dù có người đưa tiền bạc hiếu kính Hầu phủ, cũng không thể cầm sao?

- Đó là đương nhiên.

Đoàn Thương Hải nghiêm nghị nói:

- Không chỉ như thế, Tướng quân chinh chiến ở tiền tuyến, triều đình có ban thưởng, Tướng quân đều thưởng tất cả cho tướng sĩ bộ hạ, không để lại một đồng.

Y lại nói:

- Chẳng qua Tướng quân là Thiên Hộ Hầu, bắt đầu từ lão Hầu gia, đã có ban thưởng phong ấp ba ngàn hộ, hơn nữa có mấy trăm khoảnh ruộng tốt, bình thường cũng không lo cơm áo.

- Con mẹ nó!

Dương Ninh nhịn không được nói tục:

- Phong ấp ba ngàn hộ, mấy trăm khoảnh ruộng tốt, mà chỉ có thể cơm áo không lo sao? Đoàn nhị thúc, ngươi nói đùa gì thế.

Lúc trước hắn thấy phủ Cẩm Y Hầu phiền muộn vì mấy ngàn lạng bạc, cảm thấy nghi hoặc, cho rằng Hầu phủ thực sự nghèo khó, lúc này mới biết nguồn kinh tế của Hầu phủ quả thực không kém.

Phong ấp ba ngàn hộ, thu nhập hàng năm đương nhiên xa xỉ, lại thêm mấy trăm khoảnh ruộng tốt, tuy rằng già trẻ lớn bé của Hầu phủ có hơn trăm người, nhưng muốn nuôi sống những người này thực sự dễ như trở bàn tay.

- Không có nói giỡn.

Đoàn Thương Hải biết rõ Thế tử hoàn toàn không biết gì về tiền bạc, y kiên nhẫn giải thích:

- Tuy rằng tiền thu được của Hầu phủ chúng ta không ít, nhưng tiêu dùng cũng rất lớn.

- Tiêu dùng?

Dương Ninh nói:

- Ta cũng nhìn không ra có chỗ nào có thể tiêu dùng nhiều bạc như thế.

Đoàn Thương Hải cười khổ nói:

- Thế tử có chỗ không biết, phong ấp ba ngàn hộ, mấy trăm khoảnh ruộng tốt, nghe dường như không ít, nhưng tiền thu vào Hầu phủ lại cực kỳ ít.

- Đây là ý gì?

Dương Ninh cau mày nói:

- Chẳng lẽ còn có người vung đao cướp bạc?

- Vậy thì không phải.

Đoàn Thương Hải thấp giọng nói:

- Phong ấp của Hầu phủ ở Giang Lăng, đó là tổ địa của Tề gia, lão Hầu gia đi ra từ Giang Lăng. Phong ấp ở cố thổ, hàng năm lão Hầu gia nhận được thuế má đều rất ít, cho nên cùng một hạng tiền thu được không bằng các vương hầu khác. Hơn nữa thuế má phong ấp, khi lão Hầu gia còn sống đã lập quy củ, thu nhập của năm trăm hộ cấp cho Tam lão thái gia.

Lúc này Dương Ninh mới bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Cố Thanh Hạm và Khâu Tổng quản nhắc tới bạc Giang Lăng, hóa ra đó là thu nhập phong ấp.

Chỉ là hắn thực sự không ngờ, phong ấp ba ngàn hộ, lại còn năm trăm hộ chuyển cho Tam lão thái gia, hóa ra Tam lão thái gia này dĩ nhiên do Hầu phủ nuôi sống.

- Coi như vậy, cũng không thể thiếu bạc dùng chứ?

Đoàn Thương Hải nói khẽ:

- Lão Hầu gia và Tướng quân đều là người tốt bụng trọng tình trọng nghĩa, họ chinh chiến sa trường, đối đãi với tướng sĩ thủ hạ giống như tay chân. Tướng sĩ bỏ mình ở tiền tuyến, triều đình từ trước tới tay đều không cấp quá nhiêu, lưu lại cô nhi quả mẫu đương nhiên thê thảm, khi lão Hầu gia còn sống đã mở tiền lệ, không ít tướng sĩ đi theo ngài chết trận sa trường, trong nhà quá mức nghèo khó, lưu lại mẹ gia con côi khó có thể sinh hoạt, hàng năm Hầu phủ đều phải tiếp tế bằng bạc, tuy rằng không phải quá nhiều, nhưng có thể giúp họ sống sót. Tướng quân cũng kế thừa biện pháp của lão Hầu gia, Thế tử ngài tính toán thử xem, như vậy, Hầu phủ còn có bao nhiêu tiền?

Dương Ninh ngẩn người, lại không ngờ còn có chuyện như vậy.

Số lượng tướng sĩ đi theo hai đời Cẩm Y Hầu chinh chiến sa trường cũng không ít, cho dù chỉ có một phần nhỏ cần tiếp tế, đối với Hầu phủ mà nói cũng là một hạng mục tiêu dùng lớn.

- Điều này... trận chiến sông Hoài Thủy đánh ba năm như vậy, tử thương vô số, người chết mấy năm này còn chưa tính toán vào chứ?

Dương Ninh nói:

- Sẽ không phải sau này còn phải tiếp tế gia quyến của những người này chứ?

- Nếu như vậy, chỉ ba ngàn hộ phong ấp cũng không đủ.

Đoàn Thương Hải lắc đầu nói:

- Hơn nữa nếu như số người quá nhiều, Hầu phủ chúng ta tiếp tế từng người, chỉ sợ có người biết sẽ nói Hầu phủ chúng ta thu mua lòng người, ngược lại không ổn. Trước đó tiếp tế không nhiều, triều đình đã có người từng nói sau lưng Tướng quân, cũng may Thánh thượng rất tín nhiệm tướng quân, biết rõ đây là lão Hầu gia trọng tình nghĩa, mắt nhắm mắt mở mà thôi.

Y thấp giọng:

- Lúc này Tướng quân mất rồi, trong cung không có bất kỳ ý chỉ nào tới, chỉ sợ cũng không có người nào nghĩ tới gia quyến của những tướng sĩ chết trận kia nữa.

Dương Ninh giờ mới hiểu được vì sao Hầu phủ thu nhập không tệ, nhưng bạc trong phủ lại giật gấu vá vai, nghèo rớt mùng tơi, hóa ra trong này lại có một chuyện như vậy.

Chẳng qua bởi vậy có thể thấy, hai đời Cẩm Y Hầu rất được lòng người, tướng sĩ nguyện theo chân họ vào sinh ra tử, cũng không phải ngẫu nhiên.

Đúng lúc này, lại nghe bên ngoài truyền tới tiếng hô:

- Vũ Hương Hầu tới tế bái!

Theo giọng nói, chỉ thấy Khâu Tổng quản bỗng nhiên xuất hiện, vội vàng đi tới bên cạnh Dương Ninh, thấp giọng nói:

- Thế tử, Vũ Hương Hầu đã đến rồi, đây là lần thứ hai hắn tới, chỉ sợ cũng là vì đến thăm ngài.

- Thăm ta?

Dương Ninh cau mày nói:

- Ta thì có gì mà thăm?

Khâu Tổng quản nói:

- Vũ Hương Hầu là nhạc phụ tương lai của Thế tử, ngài là con rể tương lai của hắn, biết rõ ngài bình yên về phủ, đến thăm cũng là chuyện đương nhiên.


 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top