"Ờ... " Chủ nhiệm ngừng một chút, sau đó giọng nói trầm xuống một chút: “Đúng là không có thương vong."
Vốn dĩ Tự thành đang điều tra về loài mối dị biến, đối với động vật dị biến đang rất mẫn cảm, nghe thấy câu nói đầu tiên của chủ nhiệm ở trong màn hình thì Nghiêm Thắng Biến ở đối diện đã nhìn về phía Chu Thiên Lý.
Chu Thiên Lý cũng nghe thấy hàm ý của chủ nhiệm: "Còn có chuyện gì phát sinh nữa sao?"
"Có một sinh viên năm hai chuyên ngành chăn nuôi mang theo ba tân sinh viên, bọn họ chui qua cái lỗ bí mật ở trên tường, tận mắt nhìn thấy con dê trắng đó dị biến." Đôi mắt của chủ nhiệm trôi đi nhẹ nhàng: “Con dê trắng đó của ngài đã bị một sinh viên dùng súng bắn chết."
Thông tin trong câu nói này có chút trọng lượng.
Chu Thiên Lý ban đầu rất ngạc nhiên vì ông ấy không biết có lỗ hỏng trên bức tường trắng, sau đó rất khó chịu vì các sinh viên kia lại chạy lung tung như vậy, câu cuối cùng của chủ nhiệm nói, ông ấy có chút hiểu rõ: “Sinh viên đó thuộc người nhà nào?"
Sinh viên lấy được súng nhất định phải có người nhà làm trong quân đội, địa vị không thấp, hoặc có người trong nhà là nghiên cứu viên, nếu không sẽ không lấy được súng. Kỹ thuật trồng trọt của Căn cứ nông học số chín còn rất kém, vốn không có nhiều Đại phật như vậy, một bàn tay có thể đã đếm hết.
Chu Thiên Lý đầu óc xoay chuyển một cái, thêm câu "chuyên ngành chăn nuôi" và "sinh viên năm hai", ông ấy gần như ngay lập tức hiểu ra sinh viên cầm súng đó là ai.
Quả nhiên, chủ nhiệm đáp: “...Là Ngụy Lệ.”
Diệp Trường Minh ở cách đó không xa đột nhiên quay đầu nhìn sang.
"Ba sinh viên còn lại là ai?" Chu Thiên Lý hỏi lại, Ngụy Lệ, một sinh viên đã quen làm ra những việc hoang đường, cho nên không khiến ông ấy ngạc nhiên chút nào, nhưng ông ấy không biết những sinh viên còn lại từ đâu đến.
"Đồng Đồng bên ngành làm vườn ban B, Hà Nguyệt Sinh bên ngành nông học ban C." Chủ nhiệm dừng lại và nói: “Còn có Triệu Ly Nông bên ngành nông học C. Bối cảnh của cô ấy là xuất thân từ gia đình nghiên cứu viên, ông ngoại của cô ấy là Triệu Hiền."
Triệu Hiền?
Nghiêm Thắng Biến và Chu Thiên Lý không quá quen thuộc với cái tên này, nhưng cũng không xa lạ gì bởi vì bọn họ đã từng nghe nói qua.
Nghiêm Thắng Biến có trí nhớ tốt hơn: "Tôi nhớ con gái của Triệu Hiền, Triệu Phong Hòa, năm đó là người đã vắng mặt trong bài sát hạch tuyển chọn nghiên cứu viên."
Ông là người đã bộc lộ tài năng xuất sắc trong bài sát hạch tuyển chọn nghiên cứu viên năm đó, đạt được tiểu chuẩn trở thành nghiên cứu viên của Căn cứ trung ương.
Trong kỳ thi đó, thứ tự của Triệu Phong Hòa đứng trước Nghiêm Thắng Biến, cũng là người duy nhất vắng mặt trong số ba trăm thí sinh.
"Đã xác nhận chỉ có một con dê bị dị biến sao? Con dê dị biến đó có gì bất thường hay không?" Chu Thiên Lý bị ảnh hưởng bởi đàn mối dị biến nên đã hỏi thế.
"Chỉ có một con." Chủ nhiệm chần chờ một chút: “Con dê trắng dị biến có tính là bất thường hay không?"
Chu Thiên Lý: "..."
"Nếu không có thương vong, hơn nữa dê trắng cũng bị giết, không cần phải truy cứu thêm." Chu Thiên Lý nói: “Tôi tạm thời không quay lại Căn cứ nông học số chín. Ông phụ trách đến bức tường trắng ở khu phía Đông để kiểm tra, cũng bịt kín cái lỗ hỏng đó lại, đừng để cho sinh viên nào đi vào nữa."
Chủ nhiệm ngay lập tức đồng ý.
Chu Thiên Lý cúp máy, ông ấy biết Ngụy Lệ là em họ của Diệp Trường Minh, vì vậy ông ấy vô thức nhìn sang Diệp Trường Minh, chỉ thấy hắn lặng lẽ đứng bên cạnh Nghiêm Thắng Biến với đôi mắt u ám, như thể không có dấu hiệu can thiệp vào chuyện của Ngụy Lệ.
Cuối cùng, Chu Thiên Lý không nói gì, quay lại và tiếp tục nghiên cứu đàn mối.
...
Phòng ngủ 1-111 ở ngoại quyển.
Triệu Ly Nông ngồi trên ghế xuất thần, cô đang chìm đắm trong suy nghĩ, những gì xảy ra bên trong bức tường trắng ở khu phía Đông cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô.
Luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Không thể tránh khỏi, Triệu Ly Nông đã nghĩ đến một loài côn trùng chân đốt dị biến khác.
— mối chúa dị biến trong video do Ngụy Lệ gửi.
Thật tiếc là cô đã không xem hết nó.
Giữa các ngón tay của Triệu Ly Nông xoay xoay một cây bút nước màu đen, cô muốn quan sát một số lượng lớn thực vật và động vật dị biến, nhưng trong căn cứ ngẫu nhiên mới có động thực vật dị biến.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận