Đêm khuya.
Chu Thiên Lý vội vã chạy đến trung tâm của doanh trại đang đóng quân, nơi đèn vẫn còn sáng.
Nghiêm Thắng Biến và một số nghiên cứu viên đã thử nghiệm tất cả các mẫu thực vật dị biến cấp A trong phòng thí nghiệm cách ly tạm thời tại Tự thành, Diệp Trường Minh thì đứng trước sa bàn của trạm chỉ huy trung tâm, một tay di chuyển trên tấm bản đồ đang treo lơ lửng, đánh dấu ký hiệu ở mỗi một nơi thực vật dị biến cấp A biến mất.
“Diệp đội trưởng.” Chu Thiên Lý đi tới, trước tiên muốn xác nhận tình huống trong video.
Diệp Trường Minh vừa thu tay lại, tấm bản đồ hình tròn treo lơ lửng trong nháy mắt biến mất, hắn quay đầu lại nhìn: “Chu viện trưởng.”
Chu Thiên Lý cũng không phí lời: “Từ cái hố khổng lồ đến bên trong cái tổ, cậu có nhìn thấy mối vua hay không?
Vì đề phòng trường hợp Diệp Trường Minh không biết đâu là mối vua trong đàn mối, vì vậy Chu Thiên Lý đã tìm thấy hình ảnh của một con mối vua bình thường từ trong quang não của ông ta.
“Không có.” Diệp Trường Minh liếc nhìn bức ảnh, quay đầu lại: “Trong hang động đó phát hiện vấn đề gì sao?”
“Chu viện trưởng, có chuyện gì sao?”
Một nghiên cứu viên trong phòng thí nghiệm phát hiện Chu Thiên Lý ở bên ngoài, liền quay người sang nói gì đó với Nghiêm Thắng Biến đang tập trung vào việc ghi chép, Nghiêm Thắng Biến ngẩng đầu nhìn ra ngoài, đặt bút xuống và bước ra.
Chu Thiên Lý gật đầu với Nghiêm Thắng Biến, đợi ông đến gần mới mở miệng nói: "Tôi đã xem tất cả các video và thấy rằng không có mối vua nào trong tổ mối, cũng có rất ít trứng mối dọc đường đi, vì vậy tôi muốn đến để xác nhận tình hình lúc đó."
Diệp Trường Minh là người duy nhất ở đó suốt thời gian qua.
“Trong tổ có ấu trùng mối.” Diệp Trường Minh cúi đầu, lấy ra bản ghi chép từ trong quang não trên sa bàn, nhấc tay lên, hình ảnh ngày đó xuất hiện giữa không trung: “Tôi chưa từng thấy qua mối vua.”
Chu Thiên Lý lắc đầu và chỉ vào ấu trùng mối trong video: “Đây là những ấu trùng mối của giai đoạn thứ hai. Theo tập quán của đàn mối, mối chúa đang trong giai đoạn sinh sản hầu như lúc nào cũng có trứng. Mặc dù bụng của nó trong video có phình lên, nhưng xung quanh không có trứng."
Diệp Trường Minh nghe vậy, kéo bản video sang một bên, lại tìm đến một đoạn video khác, đó là video khi hắn mổ bụng mối chúa.
"Ông nhìn xem, trong bụng của nó căn bản không có trứng." Chu Thiên Lý lập tức đưa tay nhấn tạm dừng: “Chỉ có một ít cành khô, không biết có phải là ảnh hưởng bởi dị biến hay không, nhưng là. . . động vật dị biến thực sự đáng chú ý."
Hiện tại chỉ có một quần thể mối dị biến như thế này được tìm thấy, hàng mẫu quá ít, rất khó để thực hiện so sánh.
Nghiêm Thắng Biến cau mày, đột nhiên nói: "Lúc đó tôi nên theo vào."
Sau nhiều năm như vậy, không chỉ những người từ viện nghiên cứu nông học trung ương chỉ co rút trong căn cứ, dường như ngay cả ông ... cũng không dám mạo hiểm nữa.
"Nghiêm tổ trưởng, sự an toàn của ngài là điều quan trọng nhất." Chu Thiên Lý có thể hiểu rằng địa vị của Nghiêm Thắng Biến trong Căn cứ trung ương là rất quan trọng.
Nghiêm Thắng Biến liếc nhìn Diệp Trường Minh: "Có Dị sát đội số 0 ở đây, vì vậy sự an toàn của tôi sẽ không thành vấn đề."
Chu Thiên Lý nhìn biểu cảm của ông ấy, đột nhiên nhớ tới thủ vệ giả trước đây bảo vệ Nghiêm tổ trưởng từng là đội trưởng của Dị sát đội số 1, đáng tiếc...
"Vân thành xuất hiện một con nhím dị biến." Diệp Trường Minh đang đứng trước sa bàn đột nhiên nhận được tin tức, ngẩng đầu lên.
“Lại là động vật dị biến sao?” Chu Thiên Lý trong lòng căng thẳng, hai tay chống ở mép bàn: “Có thể kết nối với video giám sát ở hiện trường không?”
Diệp Trường Minh giơ tay, kết nối màn hình trực tiếp với màn hình trung tâm của doanh trại đóng quân: "Có lẽ là cấp B."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận