"Không mệt." La Phiên Tuyết lắc đầu, thu màn hình ánh sáng xuống.
Vừa rồi cô ta rảnh rỗi nên đi trả lời một số câu hỏi trên diễn đàn Căn cứ trung ương, cô ta không để ý đến số điểm, chỉ muốn giải đáp câu hỏi.
La Phiên Tuyết nhận được tin nhắn rung nhẹ từ quang não, nghĩ rằng đó là thông báo điểm đã được ghi vào tài khoản như thường lệ, nhưng cô ta không ngờ đó là tin diễn đàn thông báo đáp án của cô ta bị từ chối, người treo giải thưởng đã chọn người khác.
Đối với La Phiên Tuyết thì đây là lần đầu tiên.
Cô ta không tức giận, chỉ là có chút hiếu kỳ.
Khi Đan Vân đi sang bên cạnh để nói chuyện với thủ vệ đội, La Phiên Tuyết lặng lẽ bật não quang lên, tiến vào diễn đàn Căn cứ trung ương và thấy rằng câu hỏi của người trao giải thưởng đã bị khóa.
Trên diễn đàn không thể xem đáp án của người khác, chỉ có thể nhìn thấy tên của những người có đáp án đã được chọn.
AAA nông dân tiểu Triệu?
La Phiên Tuyết rất ngạc nhiên, đây là ... một sinh viên nông học từ Căn cứ nông học số chín?
Người treo giải thưởng đã từ chối đáp án của cô ta, thay vào đó là chọn đáp án của một sinh viên nông học.
Tất nhiên, La Phiên Tuyết không tự tin xem đáp án của mình là hoàn hảo, nhưng tình huống này vẫn khiến cho sự hiếu kỳ của cô ta tăng cao.
Rất nhanh, La Phiên Tuyết nhớ ra đã từng nghe được cuộc đối thoại giữa Chu viện trưởng và Diệp Trường Minh trong phòng thí nghiệm ở Căn cứ nông học số chín, rằng trong số sinh viên năm nhất có một người của Nghiêm gia.
"Đan tổ trưởng, cô có biết ai là người của Nghiêm gia đã đến Căn cứ nông học số chín không?" Một lúc sau, La Phiên Tuyết đi đến trước mặt Đan Vân và hỏi.
"Nghiêm gia? Nghiêm Tĩnh Thủy năm nay đã đến đó. Cô bé học lớp nông học ban A." Đan Vân tự nhiên biết là bởi vì cô con gái xui xẻo của mình đã nói xấu Nghiêm Tĩnh Thủy trước mặt bà. "Tại sao cháu đột nhiên hỏi điều này?"
"Cháu đã từng nghe nói, nhưng không biết đó là ai." La Phiên Tuyết nói đơn giản.
Đan Vân đã quá bận rộn để giải quyết vấn đề về con nhím dị biến, vì vậy bà đã không đi sâu vào chuyện này.
La Phiên Tuyết bước sang một bên, cô ta có thông tin liên lạc của Nghiêm Tĩnh Thủy, nhưng Nghiêm Tĩnh Thủy bình thường cũng không giao du với ai, trong vòng bạn bè cũng sạch sẽ không có gì, rất giống Nghiêm Thắng Biến.
La Phiên Tuyết: [Tĩnh Thủy, cô sử dụng thuốc trị đốm lá như thế nào?]
Mặc dù đêm đã khuya nhưng Nghiêm Tĩnh Thủy ở đối diện vẫn chưa ngủ, khi nhận được tin nhắn của La Phiên Tuyết thì gần như trả lời ngay lập tức.
Nghiêm nỗ lực: [Có một số phương pháp dùng thuốc, có gì sai?]
Hai người không quen thân lắm, nhưng Nghiêm Tĩnh Thủy sẵn sàng chào đón ai đó thảo luận về nông học với mình.
La Phiên Tuyết: [Nếu là cô, cô sẽ sử dụng như thế nào?]
Nghiêm Tĩnh Thủy nói với La Phiên Tuyết về loại thuốc khi mình sử dụng.
La Phiên Tuyết cau mày, là cùng một câu trả lời với cô ta, tại sao người treo phần thưởng lại chọn một sinh viên nông học?
Cô ta không quan tâm đến việc mình không được chọn, nhưng chỉ tò mò về lý do tại sao người treo tiền thưởng lại đưa ra lựa chọn như vậy.
La Phiên Tuyết cũng nói như vậy với Nghiêm Tĩnh Thủy: "Tôi không biết tại sao cán bộ trồng trọt số 34 lại chọn câu đáp án của cô, Tĩnh Thủy, cô có cách trả lời nào khác không?"
Nghiêm nỗ lực: [? ]
Nghiêm nỗ lực: [ Cán bộ trồng trọt số 34, cô nói về điều gì? ]
La Phiên Tuyết sửng sốt: [ AAA nông dân tiểu Triệu không phải là cô sao? ]
Nghiêm nỗ lực: [...]
Nghiêm Tĩnh Thủy đang ngồi ở bàn học đột nhiên không thở không ra hơi, mặt không có chút cảm xúc bấm vào bàn phím quang não, trả lời La Phiên Tuyết: [Nickname trên mạng của tôi là Nghiêm nỗ lực, AAA nông dân tiểu Triệu đó là Triệu Ly Nông! Tôi không muốn nói chuyện với cô nữa, tạm biệt.]
La Phiên Tuyết không hiểu nổi, nhìn cái tên xa lạ trong tin nhắn, chậm rãi nói: “Triệu Ly Nông?”
Cái tên này cô ta chưa từng nghe qua.
...
Một bên kia, ở trong phòng ngủ ngoại quyển của Căn cứ nông học số chín, Triệu Ly Nông không nhìn thấy tài khoản của mình có thêm 28 ngàn điểm, cô đã giải đáp một loạt các câu hỏi, nhưng cô không nhớ số lượng, nhìn thời gian chênh lệch không nhiều lắm, Đồng Đồng đã tắt đèn đi ngủ trước.
Khi cô thức dậy lúc ba giờ, vừa ngáp dài vừa lên xe của Hà Nguyệt Sinh.
“Cậu ngủ không ngon à?” Hạ Nguyệt Sinh nghiêng đầu nhìn cô.
“Tối hôm qua mười hai giờ tôi mới đi ngủ.” Triệu Ly Nông dựa vào lưng ghế lái phụ: “Tôi ngủ trước một tiếng, sau đó đến lượt tôi lái xe.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận