Lúc này, đường dây liên lạc với nghiên cứu viên số 2 đã được kết nối, một người đàn ông anh tuấn trạc bốn mươi tuổi mặc quân phục xuất hiện trước mặt mọi người: “Có chuyện gì vậy?”
Nghiêm Thắng Biến lặp lại đề nghị của mình.
Đầu dây bên kia gọn gàng dứt khoát nói: "Đồng ý."
Sau đó thì log out.
Lý Chân Chương trong lòng thầm oán, nhưng trên mặt không dám lộ ra: “Còn có một phiếu.”
Mọi người nhìn về phía La Phiên Tuyết ngồi ở cuối bàn hội nghị.
Nghiên cứu viên cao cấp số 5 là La Liên Vũ, bà ta ở phòng thí nghiệm bên ngoài căn cứ vài năm, đã lâu không trở lại, kể từ năm ngoái, nếu có đề xuất biểu quyết gì, bà ta không kịp thời nhận được thông báo thì đều do con gái của bà ta, chính là nghiên cứu viên sơ cấp La Phiên Tuyết đưa ra quyết định.
"Tiểu La, cô bỏ phiếu cho ai?" Nghiêm Thắng Biến hỏi La Phiên Tuyết.
Dư quang của La Phiên Tuyết liếc nhìn Triệu Ly Nông ở đối diện với màn hình ánh sáng, cuộc tranh luận rõ ràng là vì cô mà nổ ra, nhưng cô lại cụp mắt xuống, như thể không liên quan gì đến cô.
“Tiểu La?” Nghiêm Thắng Biến gọi tên của La Phiên Tuyết một lần nữa.
“Nghiên cứu viên La, đừng quan tâm về thể diện, không nên đồng ý cũng đừng đồng ý.” Lý Chân Chương hận không thể bỏ phiếu giùm cô ta.
La Phiên Tuyết ngẩng đầu lên, do dự một chút, nghiêm túc nói: "La gia đồng ý."
"Xem, cũng không phải..." Lý Chân Chương trôi chảy nói được một nửa, đột nhiên hiểu ra La Phiên Tuyết đã bỏ phiếu cho cái gì, khuôn mặt ông ta tái nhợt vì tức giận, chỉ vào cô ta: “Nếu mẹ của cô ở đây, nhất định bà ấy sẽ không đồng ý!"
La Phiên Tuyết đã bình tĩnh lại: "Tôi nghĩ rằng Nghiêm tổ trưởng nói đúng, chúng ta nên tạo ra một ngoại lệ và cho phép những người ưu tú sớm được sát hạch."
Sắc mặt của Lý Chân Chương và một số nghiên cứu viên khác trở nên cực kỳ khó coi.
Đừng nói là cán bộ trồng trọt, Viện nghiên cứu nông học Trung ương có thể tạo ra ngoại lệ để tuyển bao nhiêu nghiên cứu viên sơ cấp đều được, lại không thể không chứa hết bọn họ, nhưng lúc đó Nghiêm Thắng Biến đã đoạn mất con đường của bọn họ, hiện tại lại muốn tạo ra một ngoại lệ để đưa người vào, sao lại có chuyện đơn giản như vậy.
“Cuối năm cô có thể tham gia sát hạch.” Lý Chân Chương đổi giọng: “Nhưng cô nhất định phải đạt tiêu chuẩn ưu tú, bằng không thì không thể thăng lên làm cán bộ trồng trọt.”
Bất quá năm nay câu hỏi đề mục ra khó hơn một chút, đề mục sát hạch cán bộ trồng trọt là nghiên cứu viên trung cấp của các gia tộc đưa ra, cơ bản đều đến từ bốn gia tộc Diêu, Lý, Bành và Tào.
Nghiêm Thắng Biến nhìn Triệu Ly Nông ở phía đối diện: "Sinh viên Triệu, nếu cô muốn lấy được giấy chứng nhận và số hiệu của cán bộ trồng trọt, cô cần phải đạt được trình độ xuất sắc, cô có đồng ý không?"
Triệu Ly Nông đang nhìn chằm chằm vào đất dưới chân không nói một lời.
Chu Thiên Lý không kịp chờ đợi, vì vậy ông ấy đã trả lời trực tiếp thay cho cô: "Đứa nhỏ này quá kích động, không nói ra lời, em ấy đồng ý."
Triệu Ly Nông: "..."
Mọi người: "..."
"Vậy cuộc họp hôm nay đến đây kết thúc." Nghiêm Thắng Biến đứng dậy và bảo mọi người giải tán.
Các nghiên cứu viên trong phòng họp tuân theo và rời đi.
Triệu Ly Nông ngẩng đầu lên, trong lúc lơ đãng vô tình bắt gặp ánh mắt của Diệp Trường Minh đang đứng nghiêng ở phía sau Nghiêm Thắng Biến.
Hai người không quen biết nhau, một câu cũng không nói, nhưng dù sao hắn cũng đã cứu cô một lần.
Triệu Ly Nông gật đầu với Diệp Trường Minh.
Diệp Trường Minh bắt gặp ánh mắt của cô, cuối cùng thản nhiên nhìn đi chỗ khác, coi như không nhìn thấy.
Người trong phòng họp gần như đã rời đi hết, La Phiên Tuyết vẫn chưa rời đi, cô ta đã chú ý đến hành động của Triệu Ly Nông, cô ta tiến lên một bước, đến gần màn hình ánh sáng, nhìn về phía Diệp Trường Minh đang chuẩn bị rời khỏi phòng họp, hỏi Triệu Ly Nông: "Cô quen biết anh ấy?"
Triệu Ly Nông nói không chút do dự: “Không quen biết."
Hai người không nói lời nào, hôm nay là lần đầu tiên họ chạm mắt nhau, tất nhiên họ không biết nhau.
Diệp Trường Minh vốn đã bước ra khỏi phòng họp, nhưng lỗ tai lại rất thính, nghe được rõ ràng lời nói của Triệu Ly Nông, đột nhiên nhớ tới câu nói "Vâng vâng" chiếu lệ mà đối phương đã nói trước đó.
Vì thế hắn đã xoay người lại, nhìn Triệu Ly Nông trong video và nhắc nhở: "Đường núi của căn cứ, tôi đã từng cứu cô."
Triệu Ly Nông sững sờ, nguyên lai là hắn vẫn nhớ.
“Cám ơn.” Triệu Ly Nông trịnh trọng nói cảm ơn.
“…”
Ngoại trừ đụng phải Ngụy Lệ, đã lâu Diệp Trường Minh không có cảm giác khó nói nên lời này, hắn thu hồi ánh mắt, xoay người rời đi.
"Cuối năm cậu sẽ có thể vượt qua bài sát hạch cán bộ trồng trọt." La Phiên Tuyết thoáng do dự, nhưng cô ấy vẫn động viên Triệu Ly Nông: “Đừng quá lo lắng."
Chờ sau khi mọi người rời đi, Chu Thiên Lý ở lại cuối cùng, không hài lòng nhìn về phía Triệu Ly Nông, ngăn cô tắt cuộc gọi video.
"Em làm sao vậy?" Chu Thiên Lý nhìn sinh viên nông học trẻ tuổi, cau mày hỏi: “Nghiêm tổ trưởng đã vì em mà tranh giành một suất sát hạch vượt cấp, sao em lại có thể đờ ra như thế?"
Ông ta chỉ lo Triệu Ly Nông sẽ bỏ lỡ cơ hội lần này.
Chu Thiên Lý vẫn luôn muốn Căn cứ nông học số chín đào tạo ra nghiên cứu viên về phương diện nông học, bởi vì La Phiên Tuyết không giống như các nghiên cứu viên khác chỉ khư khư giữ lấy tư liệu của gia tộc, vì thế dù ông ấy là một nghiên cứu viên cao cấp, khi đối xử với một nghiên cứu viên sơ cấp như La Phiên Tuyết, lại đặc biệt khách khí và coi trọng.
Lần trước La Phiên Tuyết đến Căn cứ nông học số chín, ông ấy không dám lơ là, chỉ hy vọng rằng nếu tương lai La Phiên Tuyết có thể trở thành nghiên cứu viên cao cấp số 10, cô ta sẽ sẵn lòng chỉ giáo một ít cho các sinh viên ở Căn cứ nông học số chín.
Bây giờ Triệu Ly Nông đột ngột xuất hiện, còn lọt vào mắt xanh của Nghiêm Thắng Biến, lại cho cô ngoại lệ vượt cấp sát hạch.
Thật là một cơ hội lớn tuyệt vời.
Kết quả sinh viên trước mặt này lại đờ người ra, cũng còn may là Nghiêm tổ trưởng không quan tâm lắm.
"Lần này tôi cũng phải cảm ơn nghiên cứu viên La." Chu Thiên Lý cảm thấy, xác thật La Phiên Tuyết thật sự không giống người của La gia, cô ta sẵn sàng chia sẻ kiến thức của mình, tạo cơ hội cho người khác.
"Quá kích động." Triệu Ly Nông nói.
Nếu không phải vì âm thanh đều đều không gợn sóng của cô, Chu Thiên Lý sẽ thật sự tin lời cô vừa nói.
"Nếu em muốn trực tiếp vượt cấp sát hạch nghiên cứu viên, điều đó là không thể." Chu Thiên Lý cho rằng Triệu Ly Nông quá tham vọng: “Ngay cả La Phiên Tuyết cũng phải từng bước vượt qua kỳ thi."
Triệu Ly Nông yên lặng lắng nghe giáo huấn của viện trưởng, tâm trí đã sớm bay bổng.
—— Chẳng qua là cô cảm thấy quá thuận lợi, Nghiêm Thắng Biến đưa ra quyết định quá nhanh.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận