Kết quả Triệu Ly Nông vừa quay đầu lại, cô ta lại trở về dáng vẻ ban đầu, hếch cằm lên: “Tôi, tôi hơi khát nước, có thể vào phòng ngủ của cậu uống chút nước nóng được không.”
Đồng Đồng bên cạnh cảm thấy Nghiêm Tĩnh Thủy rất khó hiểu, đang định trực tiếp kéo Triệu Ly Nông trở về, Triệu Ly Nông lại nói: “Vào đi.”
Ba người cùng nhau vào phòng ngủ, Triệu Ly Nông tìm một cái cốc giấy, rót nước nóng đưa cho Nghiêm Tĩnh Thủy.
Nghiêm Tĩnh Thủy không nhận, cô ta nhìn chằm chằm vào chiếc cốc giấy trong tay cô, chắc chắn nói: "Đây là chiếc cốc cậu dùng để gây giống."
Cốc gây giống thông thường rất đắt, vì vậy sinh viên ở Căn cứ nông học số chín thích mua cốc giấy giá rẻ để gây giống.
“Rất sạch sẽ.” Triệu Ly Nông vẫn đang đưa cốc nước nóng, không có thu tay về: “Cậu có muốn uống hay không?”
Nghiêm Tĩnh Thủy trầm mặc nửa ngay, đem đồ vật trong lồng ngực ra đặt ở bàn bên cạnh, hai tay nhận lấy chiếc cốc giấy từ tay của Triệu Ly Nông.
Nhiệt độ của nước nóng xuyên qua cốc giấy truyền đến tay cô ta, rất ấm áp, khuôn mày của Nghiêm Tĩnh Thủy giãn ra một chút, bên ngoài quá lạnh.
Cô ta cúi đầu nhấp một ngụm, sau đó nhìn quanh phòng ngủ, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Triệu Ly Nông, lại lập tức dời đi chỗ khác, tiếp tục uống nước.
Cuối cùng, Nghiêm Tĩnh Thủy uống xong cốc nước nóng, Đồng Đồng đã bò lên giường, quấn chăn ngủ thiếp đi.
Trong phòng ngủ, hai người đứng bên dưới đối diện nhau mà im lặng.
Cuối cùng, Nghiêm Tĩnh Thủy cầm cốc giấy, quay người rời đi, vội vàng nói: "Uống xong rồi, tôi đi đây."
Nửa đêm, Triệu Ly Nông cũng buồn ngủ, cô vừa mới định đi theo ra để đóng cửa, dư quang lại phát hiện thứ gì đó trên bàn của mình, theo bản năng kéo lấy quần áo của Nghiêm Tĩnh Thủy, nhắc nhở cô ta: "Cậu không lấy đồ về."
Nghiêm Tĩnh Thủy theo bản năng muốn chạy, nhưng cô ta không ngờ rằng sức lực của Triệu Ly Nông không nhỏ, kết quả khiến cho cô ta bị cổ áo len siết cổ, suýt chút nữa trợn trắng mắt.
Cuối cùng, Triệu Ly Nông cau mày kéo người trở về, một tay cầm lấy thứ đồ được bọc kỹ ở trên bàn, nhét lại cho Nghiêm Tĩnh Thủy, sau đó mới buông ra.
"..."
Nghiêm Tĩnh Thủy bóp nát cốc giấy.
“Bạn học Nghiêm, nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Triệu Ly Nông hạ lệnh đuổi khách.
Bây giờ thời tiết càng ngày càng lạnh, trong phòng ngủ không có máy sưởi, thật sự rất khó chịu, hơn nữa ngày mai Triệu Ly Nông còn phải dậy sớm.
Nghiêm Tĩnh Thủy lề mề đi ra khỏi phòng ngủ, cô ta quay đầu lại nhìn Triệu Ly Nông, rõ ràng là có lời muốn nói.
Thấy thế, Triệu Ly Nông tốt tính đứng ở cửa đợi một lúc.
Tuy nhiên, Nghiêm Tĩnh Thủy vẫn hếch cằm, trước sau không lên tiếng, như thể đợi Triệu Ly Nông mở miệng hỏi trước.
Cuối cùng, Triệu Ly Nông cũng mở miệng trước: “Ngủ ngon.”
Giây tiếp theo, cửa phòng ngủ 11-111 đóng lại.
Nghiêm Tĩnh Thủy: "..."
Chiếc cốc giấy trong tay cô ta lại bị bóp thành một cục.
Nghiêm Tĩnh Thủy hít sâu mấy lần, tự nói với mình rằng không cần làm quen với Triệu Ly Nông.
Nhưng cô ta không hiểu tại sao Triệu Ly Nông không hỏi cô ta đến đây làm gì.
Chỉ cần Triệu Ly Nông mở miệng hỏi, cô ta chắc chắn sẽ nói rằng bản thân đã đi lòng vòng trước cửa rất lâu, sau đó ...
Nghiêm Tĩnh Thủy lặng lẽ quay trở về, những chuyện như vậy cô ta không thành thạo lắm, rõ ràng là lén lén lút lút đến đây, nhưng cơ thể lại di chuyển cứng nhắc, trong bóng tối lộ ra một luồng "hạo nhiên chi khí"*.
*hạo nhiên chi khí: tinh thần chính nghĩa cương trực, xuất phát từ Mạnh Tử
Cô đi tới cửa sổ phòng ngủ của 11-111, đột nhiên vươn tay mở cửa sổ, ném đồ trên tay vào trong, sau đó đóng cửa sổ lại "đùng" một cái, quay người bỏ chạy.
"Đùng! Đùng ——"
Hai tiếng liên tiếp trực tiếp đánh thức Đồng Đồng, cô ấy lập tức ngồi dậy, nhìn xung quanh: "Sao vậy?"
Triệu Ly Nông bước nhanh đến bên cửa sổ, vừa mở cửa sổ ra, chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc tay chân đang chạy trối chết.
Nghiêm Tĩnh Thủy muốn làm cái gì đây?
Triệu Ly Nông nhíu mày xoay người nhặt đồ dưới đất lên, xé cái bọc vải ở bên ngoài ra, cụp mắt nhìn xuống, khi thấy đồ vật bên trong thì không khỏi sửng sốt.
Đây là... một quyển sách ký họa?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận