Triệu Ly Nông để lại một đề mục không trả lời được. Câu hỏi quá kỹ thuật và liên quan đến thí nghiệm, phần lớn người xem đều không, cô không ở trong phòng thí nghiệm nên không thể thực hiện một số phân tích dữ liệu, vì thế không có câu trả lời.
Khi xuống cầu thang, cô nhìn thấy bốn người đang ngồi xổm bên tảng đá giả.
“Ly Nông, cậu thi xong rồi?!” Đồng Đồng là người đầu tiên phát hiện ra Triệu Ly Nông.
“Như thế nào, như thế nào?” Ngụy Lệ đứng dậy, vội vàng chạy tới hỏi.
Triệu Ly Nông nhìn thấy mấy người họ thì mỉm cười: “Thi xong rồi, vẫn được.”
“Có đề mục gì, nói ra chúng tôi nghe thử xem.” Hà Nguyệt Sinh tò mò hỏi.
Triệu Ly Nông chưa kịp mở miệng, Nghiêm Tĩnh Thủy đã ngăn cản trước: "Cậu không thể tiết lộ đề mục sát hạch."
Ngụy Lệ trợn mắt: "Đâu có khi nào bon họ ra khỏi phòng không thảo luận về đề mục? Nghiêm Tĩnh Thủy, đừng quá cứng nhắc."
“Không được.” Nghiêm Cảnh Thủy nghiêm mặt nói: “Cậu ấy còn chưa thi xong, nếu bị người bắt được và đi báo cáo, cậu ấy có thể bị loại khỏi kỳ thi.”
"Sẽ hủy bỏ tư cách sát hạch sao?" Đông Đồng lập tức lôi kéo Triệu Ly Nông, bảo cô đừng nói nữa
“Thật sao?” Hà Nguyệt Sinh nhìn Ngụy Lệ.
“Vậy thì không nói nữa.” Ngụy Lệ cảm thấy áy náy: “Hình như có quy định như vậy.”
Chỉ có điều là không ai thực hiện mà thôi.
Bởi vì các cán bộ trồng trọt cũng sẽ giấu giấu giếm giếm, sợ rằng sau khi những người khác biết đề mục, sau đó sẽ trả lời những đề mục tương tự, và thi đậu cán bộ trồng trọt.
Dù là nghiên cứu viên hay cán bộ trồng trọt, tất cả các vị trí đều có hạn, trong một thời gian không tuyển dụng thêm, chỉ khi nghiên cứu viên và cán bộ trồng trọt nghỉ hưu hoặc tử vong thì mới có chỗ trống.
Triệu Ly Nông không tiếp tục chủ đề này, mà nói: "Buổi chiều còn một cuộc sát hạch, bây giờ chúng ta đi ăn cơm."
"Được, tôi sẽ mời!" Sau khi Ngụy Lệ giơ tay lên, cô đổi ý: “Quên đi, hãy để Nghiêm Tĩnh Thủy mời đi, trong thẻ cô ấy có rất nhiều điểm."
"Vậy tôi sẽ mời mọi người đến căn tin viện nghiên cứu ăn cơm, nơi đó sạch sẽ và an toàn." Nghiêm Tĩnh Thủy lấy ra một tấm thẻ ID màu xanh nhạt.
Đây là thẻ gia đình, dành cho tất cả các nghiên cứu viên cao cấp, trong căn tin viện nghiên cứu hầu như đều có thể tùy tiện quẹt.
Một nhóm người đi bộ đến căn tin của viện nghiên cứu, trên đường Triệu Ly Nông đã ăn kẹo Hà Nguyệt Sinh đưa cho.
Thấy vậy, Ngụy Lệ bên cạnh với hai tay trống trơn, thản nhiên giải thích: "Chị sợ bánh bị hỏng nên đã mang nó cho mẹ chị ăn rồi."
Triệu Ly Nông gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
...
Đan Vân vừa từ phòng vệ sinh đi ra, hai tay dựa vào tường, cuối cùng đợi được thuốc trị tiêu chảy do trợ lý mang đến, sau khi uống thuốc, mồ hôi trên mặt bà cũng bớt đi.
Đan Vân tao nhã đã sớm không còn, nghiến răng nghiến lợi chửi: "Ngụy Lệ đây là muốn mạng của mẹ nó mà!"
"Muốn mạng ai?" Nghiêm Thắng Biến mới từ phòng thí nghiệm đi ra, trên đường đụng phải Đan Vân, còn chưa chào hỏi, liền mơ hồ nghe thấy câu này.
“Không có gì, tôi tùy tiện nói thôi.” Đan Vân rút tay đỡ tường, thầm nghĩ lần sau Ngụy Lệ đưa đồ ăn đến, nên ăn cho Lý viện trưởng ăn, vừa vặn giúp thông bụng dạ hẹp hòi của ông ta một trận.
Nghiêm Thắng Biến không hỏi chi tiết, mà chỉ hỏi: “Vòng sát hạch đầu tiên của Triệu Ly Nông thế nào?"
"Hình như đều đáp đúng hết." Đan Vân ở phòng vệ sinh ra ra vào vào, căn bản không thấy bao nhiêu quá trình, bà nhìn thấy người ở đối diện hành lang đi tới: “Ông hỏi Tiểu La đi, cô ấy kìa."
La Phiên Tuyết cũng nhìn thấy bọn họ, nhấc chân đi về phía này: "Nghiêm tổ trưởng."
"Cô đến xem sát hạch của Triệu Ly Nông à?" Nghiêm Thắng Biến nhẹ nhàng hỏi.
“Vâng.” La Phiên Tuyết gật đầu: “Bài thi quá mức lạc đề, nhưng cô ấy đã trả lời rất tốt, vòng thứ nhất không có vấn đề gì.”
Nghiêm Thắng Biến không quan tâm đáp án của Triệu Ly Nông.
Ông đã sớm đoán được bài thi sẽ vượt quá phạm thi, tâm tư của mấy người trong các gia tộc này rất dễ đoán, chỉ cần người ông thích hoặc chuyện gì, bọn họ sẽ tình nguyện vui vẻ khuấy vũng nước đó.
"Sinh viên Triệu rất giỏi. Nếu có thể chỉ dẫn một chút, tương lai có thể tiến xa hơn." La Phiên Tuyết do dự: “Hay là cho cô ấy đến tổ của tôi."
"Tiểu La, cháu bây giờ là bắt đầu triệu tập đoàn đội cho mình?" Đan Vân bên cạnh cười hỏi.
La Phiên Tuyết xấu hổ: "Sau này cháu và Nghiêm tổ trưởng sẽ cùng nhau tiến hành các hạng mục nghiên cứu, trong tay cần phải có những người giỏi."
"Chuyện này sau này lại nói." Nghiêm Thắng Biến nhìn La Phiên Tuyết: “Triệu Ly Nông trước tiên cần phải thi đậu cán bộ trồng trọt."
...
Sau khi ba người tách ra, Nghiêm Thắng Biến đứng ở lối vào hành lang, trầm tư một lúc, sau đó cúi đầu gửi tin nhắn cho một người: [ Vòng thứ hai của sát hạch cán bộ trồng trọt vào buổi chiều, phiền cậu qua đây giám thị.]
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận