"Quả nhiên là Căn cứ nông học số chín." Bên cạnh Đồng Đồng cao hứng nói, "Thật là nhiều món ăn!"
Triệu Ly Nông nhìn về phía Đồng Đồng, cô ấy tựa hồ không cảm thấy giá cả cơm nước nơi này có vấn đề.
- Thịt heo xào /150 điểm
- Thịt heo xào ớt hôm nay có giá đặc biệt /398 điểm.
Nếu bớt đi hai trăm, cô cũng không mua nổi một phần thịt heo xào ớt.
Triệu Ly Nông dùng quang não của mình để kiểm tra giá trị điểm.
Trong thế giới này, điểm chính là tiền, so với thế giới của cô cũng không khác mấy, nhưng ở đây đồ ăn ngược lại rất đắt, chất lượng đồ ăn của người bình thường không được tốt lắm.
Ngoài ra, tỷ lệ thực vật dị biến rất cao, tuy rằng cũng có động vật dị biến nhưng tương đối ít, lại dễ dàng tìm thấy được, bởi vậy thức ăn mặn ở đây giá rất rẻ.
Hiện tại Triệu Ly Nông hiểu được vì sao những người trong khoang tàu lại có sắc mặt vàng vọt, dáng người lại gầy gò như vậy. Đại khái cô cùng với chủ nhân thân thể này cũng có bộ dáng như thế.
"Bạn học Triệu!" Triệu Ly Nông đột nhiên nghe thấy tiếng kêu của Hà Nguyệt Sinh cô ngẩng đầu nhìn sang thì nhìn thấy hắn ta đứng đối diện đang vẫy tay với mình phất tay.
"Khi nãy tôi mới gửi tin nhắn cho cậu, còn tưởng cậu đã nhận được.” Hà Nguyệt Sinh bước nhanh đi tới, "Cậu đã xem danh sách chưa, chúng ta học chung một lớp đó."
Ba người chào hỏi lẫn nhau, Hà Nguyệt Sinh chính là việc gì cũng biết, vừa vào căn tin liền bắt đầu phổ cập cho hai người: "Đừng lo lắng điểm số, tân sinh viên có phúc lợi riêng, căn cứ sẽ cung cấp cho chúng ta ba tháng cơm nước miễn phí, mỗi tháng ngày 1 còn phát hoa quả."
Tình thế xoay chuyển!
Triệu Ly Nông lặng yên không một tiếng động xoay lại mũi chân đang hướng ra ngoài, cô thật sự rất đói bụng.
"Tôi có nghe nói qua, suất ăn miễn phí nhưng bất quá là món ăn cố định.” Đồng Đồng hâm mộ nhìn các món ăn trên cửa sổ màn hình, “Ở đây có thật nhiều món ăn tôi chưa từng ăn đó."
"Có suất ăn miễn phí cũng rất tốt rồi." Hà Nguyệt Sinh hỏi hai người, "Có đi hay không?"
"Đi." Triệu Ly Nông không chút do dự đáp ứng.
Toàn bộ căn cứ chỉ có hai cái căn tin, vì thế căn tin số một và số hai đều rất lớn, người ra vô tấp nập.
Chờ đến khi bọn họ đứng trước cửa nơi phát cơm miễn phí, đã có không ít người đứng xếp hàng. Suất cơm miễn phí bao gồm một phần cơm, một mặn một chay còn có một bát canh cá, tổng thể nhìn rất ngon. Ba người lĩnh cơm xong liền bưng mâm đến chỗ gần đó ngồi xuống.
Triệu Ly Nông nếm trải thường, mùi vị bình thường, nhưng có thể ăn được, cô cũng không quá để ý.
"Ngon quá!" Đồng Đồng ăn một miếng liền hé miệng cười lên, cô ấy mở quang não ra, chụp một tấm hình, "Chụp cho bà ngoại tôi xem, nơi này đúng là có thật nhiều món ăn ngon."
Triệu Ly Nông ăn được một nửa, ngẩng đầu hỏi Hà Nguyệt Sinh đối diện: "Ba tháng sau nếu không còn phúc lợi, tân sinh viên sẽ ăn như thế nào"
Hà Nguyệt Sinh chỉ chỉ điểm số của những món ăn trên màn hình: "Dùng điểm của bản thân để mua, hoặc trong ba tháng này tân sinh viên có thể hoàn thành các nhiệm vụ được giao, có thể là đi trồng trọt hoặc đi thu hoạch đều có điểm. Chờ sau này khi chúng ta trồng ra quả rồi cũng có thể bán lấy điểm."
"Có thể nhận những nhiệm vụ đó ở đâu?" Triệu Ly Nông hỏi.
"Cậu vào trang web của trường, ở bên phải có một cái diễn đàn, vào đó có thể tiếp nhận nhiệm vụ." Hà Nguyệt Sinh hướng dẫn cô nhấp vào đó, "Thủ vệ đội chủ yếu ở chỉ tuần tra nơi của giáo viên cùng với các sinh viên đã tốt nghiệp, còn sinh viên năm hai năm ba trong quá trình trồng trọt hay xuất hiện thực vật dị biến, xác suất tương đối cao, vì thế chỗ bọn họ giao nhiệm vụ thường xuyên nhất.”
Ai cũng biết lợi ích của việc trở thành thợ trồng trọt, cán bộ trồng trọt, nhưng trong quá trình này lại có rất nhiều nguy hiểm, không may liền có thể đụng độ với thực vật dị biến. Vì thế việc giao nhiệm vụ trên diễn đàn trở thành lựa chọn thường xuyên của các sinh viên năm hai, năm ba.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận