"Đặt cọc một tháng và trả trước ba tháng, bên trong có giường, tủ lạnh, máy điều hòa, sô pha, còn lại cô tự mình chuẩn bị đi." Chủ căn hộ mang theo hợp đồng đi tới nói với Triệu Ly Nông đang đứng ở cửa: “Cô muốn ký thuê một năm chứ?"
"Vâng." Triệu Ly Nông nhận lấy hợp đồng, cúi đầu nhanh chóng lật hết, tổng cộng có ba trang. Đó là một hợp đồng tiêu chuẩn thông thường, không có vấn đề gì, sau đó cô lấy một cây bút từ trong túi áo của mình và ký tên, cô hỏi: "Khi nào tôi có thể chuyển đến?"
Chủ căn hộ lịch sự hơn đối với cán bộ trồng trọt: "Trong nhà không có ai, cô có thể chuyển vào hôm nay."
Triệu Ly Nông gật đầu, giữ một phần hợp đồng trong tay, rồi chuyển 40 ngàn điểm cho chủ căn hộ.
"Cô có thể tự thay đổi mật khẩu của khóa." Chủ căn hộ rời đi và nói: “Vân tay cũng có thể tự thiết lập lại."
Căn hộ mà Triệu Ly Nông thuê nằm trên tầng sáu, hai phòng ngủ và một phòng khách, rộng khoảng 80 mét vuông, ánh sáng rất tốt, bên trong căn hộ rất trống trải, không có chướng ngại vật, toàn bộ căn phòng đều phù hợp cho các hoạt động của Phong Hòa.
Sau khi đổi mật mã khóa cửa, cô thu dọn lại một lần nữa trước khi trở về hạ nội thành.
Phong Hòa vẫn đang dạy kèm, Triệu Ly Nông đi vào cố tình thả nhẹ bước chân, nhưng Phong Hòa vẫn nhận ra được, quay đầu cười nhẹ với cô: "Con về rồi."
"Vâng." Triệu Ly Nông gật đầu, buổi sáng sau khi nhận được giấy chứng nhận của cán bộ trồng trọt, đầu tiên là cô gửi ảnh cho Phong Hòa xem để báo tin vui.
Các học sinh ở phía bên kia của màn hình ánh sáng dường như đã hoàn thành bài tập xong, đang gọi Phong Hòa.
Thấy vậy, Triệu Ly Nông đi đến phòng ngủ, cô đã thu dọn hành lý từ trước và có thể chuyển đến đó vào tối nay.
Dù là cô hay Phong Hòa, đồ đạc ở đây cũng không nhiều, Triệu Ly Nông thậm chí thu dọn còn chưa đầy hai rương hành lý.
“Tiểu Nông.” Phong Hòa ở trong phòng khách cho tan học sớm, ngồi xe lăn đi vào, đưa tay gõ cửa, thấy Triệu Ly Nông quay đầu lại, từ phía sau lấy ra một hộp quà dài màu xanh ngọc: “ Mẹ có chuẩn bị quà cho con."
Triệu Ly Nông cầm hai rương hành lý nhấc lên, bước nhanh ra cửa, dùng hai tay nhận lấy, có chút băn khoăn không biết có nên nói lời cảm ơn hay không.
Sợ nói ra sẽ thấy hai mẹ con xa lạ quá.
May mắn thay, Phong Hòa không quan tâm đến sự do dự của cô, trên khuôn mặt gầy gò tái nhợt của bà hiện lên sự vui mừng: "Nhanh mở ra xem có thích hay không."
Triệu Ly Nông nghe lời mở hộp quà ra, bên trong có một cây bút máy màu đen. Trên thân bút còn có một chiếc nơ nhỏ màu hồng được thắt rất tinh tế.
“Quãng thời gian trước mẹ đã mua.” Phong Hòa có chút lo lắng: “Chúc mừng con đã vượt qua sát hạch cán bộ trồng trọt, không biết con có thích nó không.”
Bút máy không được sử dụng phổ biến, nhưng Triệu Ly Nông gật đầu: “Con rất thích, sau này con sẽ dùng nó để ghi bút ký."
Phong Hòa thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm nói: "Chỉ cần con thích là tốt rồi."
Triệu Ly Nông cẩn thận cất bút đi, rồi đẩy hành lý: "Trước con đã nói với mẹ là muốn chuyển nhà, căn hộ đã ký hợp đồng rồi, tối nay chúng ta có thể đến đó ở."
Phong Hòa do dự: "Nhất định phải chuyển đi sao? Nơi này tiền thuê nhà rẻ hơn rất nhiều."
Bởi vì bà là người tàn tật, cho nên mới cướp được tiêu chuẩn này, bằng không phải ở những nơi bết bát hơn tại hạ nội thành.
“Bây giờ con là cán bộ trồng trọt, sau này sẽ kiếm được nhiều hơn.” Triệu Ly Nông một tay đóng hai quai rương hành lý, tay kia đẩy Phong Hòa: “Bên kia con đã dọn dẹp xong rồi.”
...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận