Gần tiểu khu có một nhà ăn rất lớn, có lẽ vì cư dân trong tiểu khu đều là người nhà của cán bộ trồng trọt và nghiên cứu viên, ngoại trừ việc không có bột dinh dưỡng, các bữa ăn với nhiều mức giá khác nhau đều có sẵn.
Tất nhiên nó không thể so sánh với cấp độ của Viện Nghiên cứu Nông nghiệp ở thượng khu.
Có lẽ là bởi vì ăn no, khúc mắc cũng hơi mở ra, trên mặt Phong Hòa dần dần có chút huyết sắc.
Trong khoảng thời gian này, Triệu Ly Nông không có việc gì để làm, chỉ ở nhà với Phong Hòa, thỉnh thoảng trò chuyện với Ngụy Lệ và những người khác, Hà Nguyệt Sinh có lẽ đã hoàn thành công việc ở Căn cứ trung ương, nói rằng hắn ta sẽ trở về.
Mãi cho đến năm mới, Nghiêm Tĩnh Thủy bất ngờ gửi tin nhắn cho Triệu Ly Nông.
Nghiêm nỗ lực: [Cậu sẽ đến căn cứ nào? ]
Triệu Ly Nông nhìn thấy tin nhắn của cô ấy thì sửng sốt, sau đó trả lời: [Căn cứ nông học số chín. ]
Nghiêm nỗ lực: [Cậu đến Căn cứ nông học số chín làm gì? Làm giáo sư? Cái này cần phải khảo thí mới được . ]
Nghiêm Tĩnh Thủy cảm thấy rằng việc gõ phím quá chậm, vì vậy cô ấy đã trực tiếp gọi video kết nối với Triệu Ly Nông.
"Cậu không nhận được thư mời từ căn cứ nào sao? Có nghiên cứu viên nào từ Viện nghiên cứu nông học Trung ương mời cậu không?" Nghiêm Tĩnh Thủy hỏi tới tấp.
Triệu Ly Nông bối rối: "Thư mời gì?"
Nghiêm Tĩnh Thủy sững người, sau đó gấp đến độ đỏ bừng mặt: "Sau khi thi đậu cán bộ trồng trọt, các căn cứ sẽ gửi thư mời cho cán bộ trồng trọt mới, mời họ đến căn cứ làm việc. Hoặc sẽ là các nghiên cứu viên của Viện nghiên cứu nông học Trung ương, những người đó sẽ chiêu mộ cậu tham gia vào đội ngũ của họ."
Tuy nhiên, những người phía sau thường có bối cảnh gia thế đặc biệt, cố ý được nâng lên, hoặc họ là cán bộ trồng trọt do một nghiên cứu viên đào tạo, cũng xem như người của mình.
Triệu Ly Nông nhìn xuống quang não của mình, nhưng cô không nhận được một thư mời nào.
“Cho đến tuần sau thì cậu sẽ không có cơ hội nữa.” Nghiêm Tĩnh Thủy lo lắng nói: “Mỗi căn cứ mỗi năm chỉ tuyển cán bộ trồng trọt một lần.”
“Tôi có thể tự mình nộp đơn không?” Triệu Ly Nông hỏi.
Nghiêm Tĩnh Thủy đen mặt: "... Không thể."
"Quên đi, tôi sẽ đi hỏi xem tình huống thế nào." Nghiêm Tĩnh Thủy đùng một cái cúp liên lạc, vội vã xuống lầu để đuổi kịp Nghiêm Thắng Biến đang chuẩn bị đi ra ngoài: "Ba."
Nghiêm Thắng Biến đang chuẩn bị lên xe, khi nghe thấy giọng nói của cô ấy, ông quay lại và hỏi: "Sao vậy?"
Nghiêm Tĩnh Thủy bắt gặp ánh mắt bình tĩnh của cha mình, không thể không dừng lại, sau đó bình tĩnh, nhanh chóng nói: "Bạn học của con đã vượt qua bài sát hạch cán bộ trồng trọt, nhưng cậu ấy vẫn chưa nhận được bất kỳ lời mời nào."
"Bạn học nào?"
“Triệu Ly Nông, không phải là do ba cố ý tạo ngoại lệ cho cậu ấy vượt cấp sát hạch sao?” Trong lòng Nghiêm Tĩnh Thủy sốt ruột, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
“Gần đây ba bận quá nên tạm thời quên mất.” Nghiêm Thắng Biến nhớ lại, ông đưa tay ấn vào thái dương, dịu dàng giải thích với Nghiêm Tĩnh Thủy: “Cô ấy không giống với thợ trồng trọt có thành tích ở căn cứ, cô ấy mới là sinh viên năm nhất ngành nông học, các căn cứ sẽ không mạo hiểm lãng phí chỉ tiêu để mời cô ấy."
"Vậy làm sao bây giờ? Nếu không có ai mời cậu ấy, chẳng lẽ lại trở về làm sinh viên Căn cứ nông học số chín?" Nghiêm Tĩnh Thủy cảm thấy rằng Triệu Ly Nông đã vượt qua kỳ thi một cách vô ích.
"Tiểu La trước có nói ..." Nghiêm Thắng Biến ngừng nói: “Tiểu La gần đây bận rộn, vì vậy cũng đã quên chuyện này."
"Nghiêm tiên sinh?" Trợ lý thúc giục: “Thời gian cho cuộc hội nghị sắp đến. "
"Chờ một chút." Nghiêm Thắng Biến đưa tay vỗ vỗ vào vai của Nghiêm Tĩnh Thủy: “Chuyện của cô ấy, khi rảnh ba sẽ giải quyết. Tĩnh Thủy, con lập tức đi khai giảng, hãy nhớ những gì ba đã nói với con, con có thể hướng dẫn các bạn cùng lớp nhiều hơn."
"Con biết rồi." Nghiêm Tĩnh Thủy nhìn chiếc xe địa hình bọc thép rời đi.
Cha cô ấy quá bận rộn, mấy ngày nay cả đêm không ngủ, cứ làm việc liên tục, chờ khi ông rảnh rỗi sợ rằng thời gian chiêu mộ này đã qua lâu rồi.
Nghiêm Tĩnh Thủy đứng đó một lúc lâu, cuối cùng nghiến răng gọi ai đó.
“Tìm chị làm gì?” Ngụy Lệ ôm gà trong ống kính xuất hiện trong màn hình quang não, xem bối cảnh phía sau có lẽ đã trở lại Căn cứ nông học số chín.
"Triệu Ly Nông không nhận được bất kỳ lời mời nào của các căn cứ, cũng không có nghiên cứu viên nào chiêu mộ cậu ấy." Nghiêm Tĩnh Thủy nói thẳng: “Ban đầu La Phiên Tuyết muốn mời cậu ấy, nhưng lại không phát thư mời nào."
Ngụy Lệ vuốt lông gà, ngạc nhiên: "Tại sao chị không nghe học muội nói gì cả?"
"Cậu ấy thậm chí còn không biết rằng cán bộ trồng trọt sẽ được mời." Nghiêm Tĩnh Thủy nhìn Ngụy Lệ, cảm thấy rằng Ngụy Lệ không hăng hái, vô trách nhiệm với tư cách là một người bạn.
Ngụy Lệ ngẩng đầu tính nhẩm từng ngày, sau đó lập tức ném con gà đi, cả kinh nói: "Không còn mấy ngày nữa!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận