Nghiêm Tĩnh Thủy: "... Chị mới biết?"
"Không sao, không sao đâu!" Ngụy Lệ tự an ủi mình: “Còn có thời gian, chị đi tìm mẹ mở cửa sau."
Nghiêm Tĩnh Thủy im lặng, là một người chính trực tuân thủ quy tắc, đây là lần đầu tiên cô ấy cảm thấy những lời của Ngụy Lệ thật dễ nghe.
Sa đọa.
Nghiêm nỗ lực trong lòng nghĩ lại, nhưng lại âm thầm giác ngộ, cô ấy chỉ là không muốn một tài năng bị chôn vùi mà thôi.
“Chị cúp đây, đi tìm mẹ chị.” Ngụy Lệ bất đắc dĩ nói.
“Ừ.” Nghiêm Tĩnh Thủy dè dặt gật đầu, việc mở cửa sau không phải do cô ấy đề cập, là Ngụy Lệ tự mình nói.
...
Ở bên này, sau khi Ngụy Lệ cúp máy, liền lập tức gọi video cho mẹ mình.
“Có chuyện gì vậy?” Đan Vân nữ sĩ ở phía đối diện lười biếng hỏi.
Kể từ năm trước khi Đan Vân ăn một miếng bánh ngọt, bà đã không thèm đếm xỉa đến Ngụy Lệ trong một thời gian dài, đồng thời nghiêm cấm Ngụy Lệ chạm vào tất cả mọi thứ của bà.
"Mẹ, tại sao học muội của con không nhận được thư mời? Căn cứ của mẹ không phải không ổn rồi hả? Nhân tài lớn như vậy sao không thấy." Nguy Lệ luyến thoắt hỏi.
Đan Vân nhìn cô con gái hiếu thảo trong video, lạnh lùng nói: "Con nói nhiều như vậy, là căn cứ của con hay căn cứ của mẹ?"
Ngụy Lệ dừng lại, rồi đổi lời: "Con sai rồi, mẹ, sau này con sẽ không bao giờ nhét linh tinh cho mẹ ăn nữa! Mẹ có thể gửi thư mời cho học muội không, sau này em ấy khẳng định rất lợi hại, căn cứ của mẹ nhất định sẽ kiếm bộn tiền!"
Đan Vân tặc lưỡi một cái: "Đã gửi rồi, vừa rồi Chu viện trưởng của con đã cố ý nhờ mẹ nhận cô ấy."
Ngụy Lệ lúc này liên tiếp nịnh nọt mẹ mình bằng một loạt lời tâng bốc, thuận tiện kéo La Phiên Tuyết giẫm đạp: "Không giống như một số nghiên cứu viên đã hứa cẩn thận sẽ mời học muội gia nhập đội ngũ, nhưng sau đó lại không phát thư mời."
Đan Vân nhướn mày: "Ám chỉ ai đó?"
"Ai nói mà không làm được thì con ám chỉ người đó." Ngụy Lệ lẩm bẩm.
"Tiểu La từ năm trước đã rất bận rộn, đừng nói đến việc gửi thư mời, cô ấy mỗi ngày đều không thể ăn được bao nhiêu cơm, người đã gầy đi rất nhiều." Đan Vân hiếm khi giải thích cho người khác: “Gần đây tình hình có chút phức tạp."
Ngụy Lệ chỉ giả vờ không nghe thấy, bởi vì bọn họ bằng tuổi nhau, con của các nghiên cứu viên cấp cao đều đang bị so sánh, La Phiên Tuyết là người giỏi nhất trong số họ, cô ấy thừa nhận rằng mình không thích đối phương.
Ai bảo trưởng bối ai cũng khen ngợi La Phiên Tuyết.
...
Tiểu khu Văn Thông tại Căn cứ trung ương.
Triệu Ly Nông vừa mới ăn tối với Phong Hòa xong, trên quang não của cô đã nhận được một lá thư mời, cô liếc mắt một cái, nhưng không mở ngay lập tức, sau khi đẩy Phong Hòa về căn hộ, lại xoa bóp chân cho bà, hoàn thành mọi công việc hàng ngày, đợi cho đến khi quay trở lại phòng ngủ mới nhấp mở thư mời.
[Gửi Cán bộ trồng trọt số 168/Triệu Ly Nông:
Sau khi căn cứ quan sát, nay chân thành mời cô tham gia tổ đội 8-22 của Viện nghiên cứu nông học Trung ương.
Người mời: Nghiên cứu viên cấp cao số 3 / Đan Vân]
Ngoài thư mời này, còn có một tin nhắn khác.
Đan Vân: [Hãy đến Viện nghiên cứu nông học Trung ương vào thứ hai tới với thư mời.]
Triệu Ly Nông nhìn tấm thư mời này thật lâu, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, nhưng bất kể là chuyện gì, cô cũng sẽ đi tiếp.
Cuối cùng, Triệu Ly Nông đã gửi lại tin nhắn cho Nghiêm Tĩnh Thủy, nói rằng cô đã nhận được thư mời.
Nghiêm nỗ lực: [Gần đây Viện nghiên cứu nông học trung ương rất bận rộn, vì vậy thư mời của cậu vẫn chưa kịp tới. Ngoài ra, tổ đội 8-22 là Căn cứ số tám mời, có thể Ngụy Lệ đã nhắc nhở mẹ chị ấy.]
Triệu Ly Nông gửi một tin nhắn khác cho Ngụy Lệ, nói lời cảm ơn.
Bình khí xui xẻo: [Cái này có gì mà cảm ơn, vốn là nên mời em rồi. Hơn nữa nếu không có chị, còn có Chu viện trưởng, ngài ấy cũng đi tìm mẹ chị. ]
Triệu Ly Nông nhớ lại hình ảnh răn dạy của viện trưởng Chu Thiên Lý lúc trước, đối phương tựa hồ rất muốn cô vào Viện nghiên cứu Trung ương.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận