"Tiết học hôm nay tới đây, tiết sau tôi sẽ giảng về các loại bệnh hại của cà chua cùng các phương pháp xử lý, các cô cậu tốt nhất ghi nhớ thật kỹ, bằng không hậu quả của thực vật dị biến... Được rồi, tan học." Khang An Như nói xong, xoay người rời phòng học.
"Chiều nay cậu định làm gì?" Hà Nguyệt Sinh vừa thu dọn đồ đạc vừa hỏi Triệu Ly Nông, "Cậu có muốn đi dạo ở nội thành hay không?"
Triệu Ly Nông liếc mắt nhìn hắn ta: "Tôi muốn đi nông trường."
"Đi tưới nước sao?" Hà Nguyệt Sinh không muốn đi, "Hôm nay trên đường Kim Thiên Thành trong khu trung quyển có hoạt động giao dịch mua bán, cậu có muốn đi xem không?"
"Lần sau đi." Triệu Ly Nông mở quang não, đưa cho hắn ta xem màn hình, "Tôi đã nhận nhiệm vụ này."
Hà Nguyệt Sinh kinh ngạc, nhìn về phía ánh sáng màn hình, chỉ thấy mặt trên hiển thị: [Người phát hành: Dị biến phải rút lui. Nhiệm vụ: Thu hoạch rau xanh /750 điểm, người thi hành: Nông dân tiểu Triệu ]
"Tôi không còn bao nhiêu điểm." Triệu Ly Nông thu hồi màn hình, "Sau này còn cần phải mua đồ."
Do nhận nhiệm vụ trễ, nên giá nhiệm vụ này là thấp nhất, nhưng 750 điểm cũng đủ để cô giải quyết khẩn cấp trước mắt.
"Vậy cậu cẩn thận một chút." Hà Nguyệt Sinh căn dặn cô, "Nếu có gì bất thường thì nhớ chạy về phía thủ vệ đội ở bên kia, nhớ kỹ đường tới phòng công cụ, đó là nơi có thể trú ẩn."
Triệu Ly Nông gật đầu: "Tôi biết."
...
Trong buổi chiều, Triệu Ly Nông bắt xe buýt đi tới phía bắc của căn cứ, nơi này là địa bàn của sinh viên năm hai, trên đường thỉnh thoảng sẽ có thủ vệ đội tuần tra, mỗi đội hai mươi người, mỗi người trên tay đều cầm súng.
Đất đai ở phía bắc tương đối bằng phẳng, khác với mảnh đất của tân sinh viên, so với diện tích lớn cũng lớn hơn, tình cờ cũng sẽ thấy có cây trồng mọc trên đồng ruộng.
Triệu Ly Nông dựa theo hướng dẫn, đi tới cờ có tên "Dị biến phải rút lui”, cô nhìn xung quanh, phát hiện phần đất cắm lá cờ của sinh viên năm hai đều không phải tên thật, tất cả chỉ là biệt danh trên mạng của họ.
Chắc là để thuận tiện cho giao dịch.
Nhiệm vụ này người phát hành là một sinh viên năm hai, thu hoạch xong rau xanh là sẽ phải đem đi nộp, nhưng bản thân lại không dám đi hái, lại ở trên internet phát nhiệm vụ.
Triệu Ly Nông chụp ảnh lá cờ, sau đó gửi cho đối phương một tin nhắn: [tôi đến rồi, hình ảnh. jpg]
Dị biến phải rút lui: [Tôi sẽ chuyển trước cho cậu 375 điểm, chờ cậu hái xong hết tôi sẽ thanh toán phần còn lại.]
Triệu Ly Nông nhìn số dư tài khoản của mình tăng thêm đến 375 điểm, hồi phục: [Được.]
Dị biến phải rút lui: [Vậy khi cậu thu hoạch nhớ chú ý một chút, tôi luôn cảm thấy rằng bọn chúng sắp dị biến, trên bề mặt lá không biết tại sao còn có những vết uốn lượn màu trắng! ]
Ánh mắt Triệu Ly Nông rơi xuống ruộng rau xanh kia: "..."
Tạm thời vẫn chưa thấy có dấu viết dị biến, bên trong ruộng rau được trồng cực kỳ xiêu vẹo và nhếch nhác này chỉ có sáu bó rau đang khô héo.
Trình độ của sinh viên nông học như thế, nếu ở trong thế giới trước của cô có lẽ đã bị đuổi học từ lâu.
Triệu Ly Nông bước xuống ruộng, cúi người bắt đầu hái rau. Sau khi thu hoạch xong sáu bó rau không tốn hết bao nhiêu công sức, chỉ một phút là xong.
Triệu Ly Nông không gặp phải rau dị biến, cô một tay nâng sáu bó rau lên, một tay chụp ảnh gửi cho đối phương: [Hái được rồi.]
Dị biến phải rút lui: [Cậu nhanh thật đó, cũng còn đỡ không có dị biến, tôi ở phòng công cụ nông học C, cậu có thể đem đến đây.]
Triệu Ly Nông nhìn tin nhắn do đối phương gửi tới, nghĩ thầm đây chắc là một học tỷ. Cô ôm sáu bó rau xanh đi về phía phòng công cụ, bên trong có chừng mười người đứng trước thùng nước, mỗi người đang làm việc riêng của mình.
"Nông dân tiểu Triệu?" Triệu Ly Nông vẫn chưa gửi tin nhắn thì đã có người kêu tên của cô, có lẽ nhìn thấy sáu bó rau xanh trong tay cô.
Cô theo tiếng kêu nhìn sang, nhìn thấy một nữ sinh viên tóc ngắn vóc dáng thấp bé đang vẫy tay với cô.
"... Dị biến phải rút lui?" Triệu Ly Nông lên tiếng hỏi chẳng khác nào trả lời mật mã.
"Là tôi!" Nữ sinh tóc ngắn nhìn chằm chằm bó rau trong tay của Triệu Ly Nông, đưa tay ra.
Triệu Ly Nông đem rau xanh đưa cho cô ta, nữ sinh tóc ngắn lập tức trả hết số điểm còn lại.
"Cũng nhờ có em." Nữ sinh tóc ngắn hỏi, thở phào nhẹ nhõm, "Lần này kỳ thi trung khảo có thể xem như hợp lệ."
Triệu Ly Nông nhìn về mớ rau xanh trong tay nữ sinh, chỉ vào dấu vết uốn lượn trên lá như hình con sâu: "Đây là dấu vết do sâu vẽ bùa lưu lại, chị lật mặt kia của chiếc lá có thể thấy được ấu trùng, nếu lúc đầu bắt hết chúng thì sẽ không lây lan, cũng có thể treo bẫy vàng, sâu vẽ bùa có xu hướng hoàng tính sẽ bị dính vào đó, còn có ruồi ký sinh cũng có thể bị dính vào."
Nữ sinh tóc ngắn nghe được những lời này thì sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Em không phải là tân sinh viên sao? Làm sao biết nhiều việc như thế?"
Chỉ có tân sinh viên mới chịu tiếp nhận loại nhiệm vụ chi phí thấp như vậy.
"Em là tân sinh viên, đã từng nghe giáo sư nói qua việc này." Triệu Ly Nông thuận miệng bịa chuyện.
Ánh mắt nữ sinh tóc ngắn lộ ra chút mờ mịt: "Có đúng không, thật không giống những gì giáo sư của chị đã dạy..."
"Học tỷ, em đi trước đây." Triệu Ly Nông nói với cô, "Lần sau có nhiệm vụ chị có thể tìm em."
"Được, chị sẽ nhớ kỹ tên em, nông dân tiểu Triệu." Nữ sinh tóc ngắn vô cùng nghiêm túc nói.
Triệu Ly Nông: "..."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận