Hơn nữa, hôm nay phần lớn sinh viên ban C đều có loại cảm giác mèo khóc chuột, nhìn thấy ba chữ "Cây cà chua" thì liền tức giận, không ai để ý đến Ly Nông.
Mạng sống quan trọng: [Đây là cái gì? Để tôi xem thử.]
Mật thám Hà tổng: [? ]
Mật thám Hà tổng: [? ? ? ]
Một giây sau, Triệu Ly Nông nhận được một tin nhắn riêng tư của Hà Nguyệt Sinh.
Mật thám Hà tổng: [Triệu Ly Nông, cậu điên rồi sao? Mau thu hồi tài liệu lại nhanh. ]
Triệu Ly Nông không trả lời tin nhắn của hắn ta.
Bên trong nhóm chat bắt đầu ting ting báo có tin nhắn.
Mạng sống quan trọng: [? ? ? ]
Mạng sống quan trọng: [Mẹ kiếp! Đây là gì thế! @AAA nông dân tiểu Triệu ]
Mạng sống quan trọng: [Có phải gửi nhầm rồi không? Tôi đã xem hết rồi! @AAA nông dân tiểu Triệu ]
AAA nông dân tiểu Triệu: [Không gửi nhầm, tất cả tùy ý xem @toàn thể thành viên]
Mạng sống quan trọng: [Cảm tạ Bồ Tát! Cảm tạ! Cảm tạ! Tôi lập tức quay lại xem cây cà chua có bị bấm ra dịch vi khuẩn hay không @AAA nông dân tiểu Triệu ]
Trên một chuyến xe buýt nào đó, bỗng có người hô bảo tài xế dừng xe xuống bến kế tiếp.
Xe buýt dừng lại, người kia lập tức chạy xuống đổi sang ngồi xe đối thẳng đến nông trường.
Hà Nguyệt Sinh đợi không thấy Triệu Ly Nông thu hồi tài liệu, chỉ có thể trực tiếp gọi video sang, Triệu Ly Nông bấm nhận cuộc gọi.
"Sao cậu có nhiều tiền mua lượt xem đáp án của nghiên cứu viên vậy?"
Hà Nguyệt Sinh đang ở thị trường giao dịch, nhìn thấy Triệu Ly Nông gửi tài liệu vào nhóm chat thì trong lòng cảm xúc lẫn lộn.
"Mượn." Triệu Ly Nông bình thản không chút gợn sóng nói.
"Cậu!" Hà Nguyệt Sinh muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, nín một hồi chỉ nói: “Ít nhất cũng phải thu lại một ít điểm hồi máu đi."
Trong tay sinh viên ban C cũng còn hàng nghìn điểm, đặc biệt là gần đây ruộng cà chua bị bệnh, có mấy sinh viên liều lĩnh tiếp nhận thêm nhiệm vụ để kiếm điểm, muốn tích góp đủ để đi mua đáp án.
"30 vạn tôi đều có thể mượn được, không cần để ý chút tiền này." Triệu Ly Nông chỉ muốn hợp thức hóa việc chia sẻ phương pháp điều trị bệnh khô héo đầu lá ở cây cà chua mà thôi.
"Quên thôi, quên thôi, cố chấp vẫn cứ cố chấp." Hà Nguyệt Sinh lắc đầu khâm phục: “Người âm thầm làm ra đại sự chính là nói cậu đấy."
. . .
Lúc này, tin nhắn bên trong nhóm chat lớp nông học ban C cuối cùng cũng gây được chú ý, tài liệu do Triệu Ly Nông soạn đã tận dụng tối đa những từ ngữ bình thường nhất, nhưng thật sự quá có logic, thêm vào việc ghi rõ tỉ mỉ nồng độ thuốc điều trị bệnh thực vật, phàm là sinh viên nông học nào nhìn thấy nội dung này, gần như lập tức hiểu được giá trị của phần tài liệu này.
Nửa giờ sau, bên trong nhóm chat rốt cục đã bùng nổ.
[Hóa ra cây cà chua của là bị bệnh khô héo đầu lá? Cuối cùng đã biết cách chữa... ]
[Cảm tạ, vậy thì tôi đi mua thuốc đây. ]
[Đây là đáp án của nghiên cứu viên đó, cậu vậy mà lại chia sẻ như thế? Rất đắt @AAA nông dân tiểu Triệu ]
AAA nông dân tiểu Triệu: [ Tôi chỉ là không ưa dáng vẻ hung hăng của bọn họ thôi.]
Trong nhóm chat sinh viên ban C đều nhìn thấy được câu trả lời này, trong nháy mắt nhớ tới cảnh ngày hôm nay bạn cùng lớp bị giữ ở dưới cửa thành, bị đánh ngay ở trước mặt giáo sư và thủ vệ đội, phần nào lý giải được ý tứ của cô.
Nhưng không ai có thể nào bỏ ra một số tiền lớn như thế để xem đáp án của nghiên cứu viên.
Vốn tân sinh viên lớp nông học ban C lẽ ra đã trở lại nội thành, sau khi xem xong tài liệu Triệu Ly Nông gửi tới, đều dồn dập xuống xe hết.
Có người trở lại nông trường, muốn đi xem các triệu chứng bệnh của cây cà chua, xem coi đó là bệnh khô héo đầu lá hay là bệnh khô héo. Có người thì trực tiếp đi tới thị trường giao dịch mua thuốc bảo vệ thực vật, sau đó đem về cứu cây cà chua của mình.
Hà Nguyệt Sinh vừa vặn đang ở tại thị trường giao dịch, hắn ta đem tài liệu Triệu Ly Nông gửi tới mà nhìn kỹ một lần nữa, đối chiếu vào đó mà mua các loại thuốc cần thiết.
Kỳ thật ngày hôm nay hắn ta mới vừa giao dịch cùng với một sinh viên ban B, chuẩn bị đến mua thuốc bảo vệ thực vật, nhưng hiện tại đem cả hai so sánh với nhau, hiển nhiên tài liệu của Triệu Ly Nông trình bày chính xác tỉ mỉ hơn.
Một đêm này, lớp nông học ban C không ai ngủ được, bọn họ lần lượt trở lại nông trường, lại tới lui ở thị trường giao dịch, hơn nửa đêm chuẩn bị tưới gốc, phun dược phẩm, cuối cùng... đem nội dung từng câu từng chữ trong tài liệu mà học thuộc lòng.
Đây là tài sản miễn phí, không ai không muốn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận