Nghiêm Tĩnh Thủy cảm thấy Ngụy Lệ đang lãng phí tài nguyên của chính mình.
Năm ngoái nghe nói Ngụy Lệ đã đến Căn cứ nông học số chín, tuy rằng chọn ngành chăn nuôi nhưng Nghiêm Tĩnh Thủy vẫn ngưỡng mộ cô ấy vì có thể tới đây, thậm chí còn muốn kết bạn với cô ấy.
Kết quả năm nay khi một mình Nghiêm Tĩnh Thủy đến được Căn cứ nông học số chín, tình cờ lại ở phòng đối diện với Ngụy Lệ, cuối cùng đã nhìn thấy được bộ mặt thật của cô ấy.
Cả ngày cà lơ phất phơ, ở trong phòng ngủ nếu không phải học tiếng gà gáy, thì là tự ngáy.
Nghiêm Tĩnh Thủy vô cùng thất vọng, vì thế cũng từ bỏ việc giao lưu kết bạn.
"Trong lịch sử người xem có ID của Triệu Ly Nông, cô ta đã mua lượt xem đáp án của nghiên cứu viên, sau đó xem đáp án của cán bộ trồng trọt." Người dối diện trong quang não nói: “Chiều hôm qua cô ta có đến tìm Ngụy Lệ, tôi đoán là có thể Triệu Ly Nông đã vay điểm của Ngụy Lệ."
"Đúng là chuyện mà Ngụy Lệ có thể làm ra được." Nghiêm Tĩnh Thủy đại khái có thể tưởng tượng được trong lòng của những sinh viên ban C tràn đầy tức giận, mà đúng lúc Triệu Ly Nông quen biết được Ngụy Lệ, người đương nhiên là có tiền, vì thế mọi thứ đều rất hợp lý.
Sau khi cô ta biết được chuyện xảy ra, liền kết thúc cuộc trò chuyện với người đối diện.
Nghiêm Tĩnh Thủy khoanh tay, trầm tư đi lại ở trong phòng.
Cô ta đến Căn cứ nông học số chín là ý của cha mình, nghĩ đến ông ấy, Nghiêm Tĩnh Thủy càng cau mày chặt hơn, cô ta vẫn không hiểu lắm về ý định của cha mình. . .
Trong phòng ngủ đối diện, Ngụy Lệ từ trên đất bò dậy với một cục u lớn ở trên trán, nhặt trái cây bị rơi vãi khắp nơi, sau đó đi rửa sạch sẽ rồi lại tiếp tục ăn.
Trên quang não vẫn còn phát ra hình ảnh một đàn gà màu vàng, loạng choạng đi theo sau gà mẹ. Ngụy Lệ nhìn hồi lâu sau đó mới lưu luyến thoát ra.
Trên quang não đã đưa tới đủ loại tin tức, cô ấy tùy ý lướt qua, ăn đến miếng trái cây cuối cùng sau đó thì gọi video cho Triệu Ly Nông.
"Học muội, em vay điểm là muốn thay cho bạn học hả giận hả?" Ngụy Lệ hưng phấn hỏi: “Đây là lần đầu tiên chị thấy em như vậy đấy."
Triệu Ly Nông: ". . ." Trong lúc nhất thời cô không phân biệt được trong lời nói này là tốt hay xấu.
"Học tỷ nghe được ở đâu vậy?" Triệu Ly Nông chậm rãi hỏi.
Ngụy Lệ vỗ vỗ chân: "Rất nhiều tin tức trong căn cứ này được lan truyền rất nhanh đấy." Huống chi cô ấy rất thích xem náo nhiệt.
"Nhưng mà học muội, em đúng là kỳ lạ thật." Ngụy Lệ hỏi cô: “Vì sao khi xem xong đáp án của nghiên cứu viên, lại còn đi xem thêm đáp án của cán bộ trồng trọt? Là em không tin đáp án của nghiên cứu viên, hay là thấy đáp án của cán bộ trồng trọt đưa ra tốt hơn của nghiên cứu viên?"
Triệu Ly Nông không vội mà trả lời: "Nghiên cứu viên đó có phân biệt rõ chứng bệnh khô héo đầu lá với các loại bệnh khác, trong khi đa số cán bộ trồng trọt không phân biệt được, nhưng chỉ nói tới việc phòng ngừa và điều trị bệnh khô héo đầu lá. Em thì muốn xem thêm về phương pháp phòng ngừa và điều trị của các chứng bệnh khác nữa. Vì thế tốn thêm số điểm tương tự mà xem đáp án của tất cả cán bộ trồng trọt, rốt cục cũng tìm ra được các loại thuốc trị tương ứng cho các chứng bệnh đó."
Ngụy Lệ bỗng nhiên tỉnh ngộ, biểu lộ sự tán thưởng với suy nghĩ này của Triệu Ly Nông: "Học muội, đầu óc em thông minh thật nha! Như vậy đã tiết kiệm được không ít đấy."
Thích xem náo nhiệt bản chất là những người thích ngồi lê đôi mách, chắc chắn không nhịn được mà đi kể với người khác.
Về điểm này, Ngụy Lệ và Hà Nguyệt Sinh khá là giống nhau.
Chỉ có điều một người là sở thích thuần túy, một người lại lợi dụng tin tức mà kiếm tiền.
Chưa tới hai ngày, chuyện Triệu Ly Nông vào xem đáp án của nghiên cứu viên xong lại xem thêm đáp án của cán bộ trồng trọt đã lan truyền khắp Căn cứ nông học số chín.
"Cũng thật nhanh trí." Khang An Như nghe thấy đồng nghiệp nói về chuyện này, thấp giọng nói một câu.
20 mươi vạn điểm này cũng không phí, mấy chứng bệnh cà chua cũng tìm được đáp án, sau đó lại biết thêm cách phòng chống.
"Mọi người có thấy được tài liệu tóm tắt mà cô ấy chia sẻ bên trong nhóm chat không?" Có một giáo sư hỏi: “Rất hay đấy, phần tóm tắt này thật sự không tệ, tôi cũng hiểu biết thêm không ít."
Tài liệu do Triệu Ly Nông tổng kết tóm tắt, sau đó đã được chuyển lên nhóm chat của tân sinh viên.
Trong nhóm chat của tân sinh viên đều có các ngành nghề khác nhau, nếu chuyển nó lên đây, coi như là đem đi công khai. Tân sinh viên lại chuyển lên cho học trưởng học tỷ, không bao lâu toàn bộ căn cứ đều xem được phần tài liệu này.
Hành vi này. . . Không phạm pháp, những gì không hợp pháp lại trở thành hợp pháp.
Bởi vì đây là tài liệu do tự Triệu Ly Nông tổng kết được, cũng không phải là đáp án của nghiên cứu viên hay cán bộ trồng trọt.
Theo quy định của Căn cứ trung ương, bất cứ ai có thể tự soạn tài liệu của chính mình đều có thể tự có quyền xử lý.
Chỉ là trước giờ chưa có ai chọn cách công khai mà thôi.
"Hiếm khi chúng ta đạt được lợi ích gì." Một vị giáo sư khác nhìn về phía Khang An Như: “Thay tôi cám ơn người sinh viên đó của cậu."
Khang An Như cười nhạo một tiếng: "Tôi thì cho rằng cô ấy nắm rõ hết. Sinh viên ban C không có bao nhiêu điểm, nhưng mỗi người luôn có 1000 ngàn điểm, nếu không thì đi nhận thêm một hai nhiệm vụ gì đó, chờ qua mấy mấy ngày, bọn họ đều có thể cùng nhau gom góp lại thì có thể mua đáp án mà xem."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận