Đương nhiên, cũng có những người đã thu hoạch xong hết, không cần quản thêm cái gì, có thể ung dung thoải mái trở về nghỉ hè hai tháng.
Triệu Ly Nông lướt đến một tin tức đột nhiên dừng lại.
[Thông báo của căn cứ: Khu phía đông có đất cho thuê, mỗi học kỳ/giá 5500~12000, thông tin liên hệ: 17690*76754 ]
Triệu Ly Nông ghi lại dãy số, liên hệ với đối phương, nhanh chóng nhận được hình ảnh và vị trí của những mảnh đất cho thuê.
Những mảnh đất này vốn thuộc về những tân sinh viên bị đào thải hoặc bị thương tử vong, bọn họ không còn ở đây, đất đai đương nhiên được đem đi cho thuê.
Đất của những sinh viên bị đào thải rất đắt, nếu như mảnh đất nào đã từng xuất hiện thực vật dị biến, vậy thì giá cả rẻ hơn gần một nửa.
Triệu Ly Nông có hơn 6 vạn điểm trong tay, nhưng cô không thể tiêu xài qua loa, bởi vì sắp tới phúc lợi của tân sinh viên sẽ không còn, bắt đầu từ tháng bảy cô ăn cơm phải bỏ điểm ra mua.
Nhưng cuối cùng Triệu Ly Nông vẫn bỏ ra 11,500 điểm để thuê hai mảnh đất liền kề, nó cách với mảnh đất của cô một khoảng, đó là những khu đất trống dành cho các lớp chuyên ngành khác.
Tháng trước có một mảnh đất xuất hiện thực vật dị biến cấp D, dẫn đến một chết một bị thương, vì thế 5500 điểm có thể thuê một học kỳ. Tuy rằng mảnh đất liền kề chưa từng xuất hiện thực vật dị biến, nhưng bởi vì quá gần, giá thuê chỉ đắt hơn 500 điểm.
Trong hai tháng nghỉ hè, cô dự định trồng một ít rau dền trước, loại rau này thời kỳ sinh trưởng chỉ ba mươi ngày là được, sau đó cô sẽ gieo thêm đợt hai.
Triệu Ly Nông đi thị trường giao dịch mua hạt giống, sáng hôm sau thì đi gieo hạt.
Triệu Lệ Nông gieo hạt giống rau dền ở trong ruộng của mình, trong hai thửa ruộng cô thuê, một thửa là trồng rau dền, thửa còn lại thì trồng dưa hấu.
Là hạt giống dưa hấu bọn họ đã ăn trong đêm nghỉ học, sau khi cô xử lý xong thì đem đặt ở phòng công cụ để ươm giống, bây giờ đã có thể cấy xuống đất.
Trên thực tế, căn cứ không khuyến nghị sinh viên nông học tự ý giữ lại hạt giống, nghe nói như vậy xác suất dị biến sẽ tăng lên rất nhiều, lựa chọn tốt nhất là lên trang web của Căn cứ trung ương chọn mua hạt giống do viện nghiên cứu đã nghiên cứu thử nghiệm.
Triệu Ly Nông một là không đủ điểm , hai là... trong lòng tự hỏi không biết mình có thể trồng ra thực vật dị biến hay không.
Xuất phát từ bản năng nghiên cứu, cô muốn biết tất cả mọi thứ liên quan đến thực vật dị biến.
Vào tháng bảy, nhiệt độ dần duy trì ở 37~39°C, Triệu Ly Nông sáng tối đều phải tưới nước cho cây, thỉnh thoảng còn phải nhổ cỏ.
Sau khi rau dền mọc ra cây con, Hà Nguyệt Sinh đã trở về Căn cứ nông học số chín, còn mang theo lá trà đưa cho Triệu Ly Nông.
Khi gặp nhau, Hà Nguyệt Sinh đã cẩn thận lấy từ trong ba lô ra một gói lá trà to bằng lòng bàn tay, được gói trong một tờ giấy vuông vắn.
"Lá trà này có chút vụn nát, nhưng khi pha lên đều có hương vị như nhau." Hà Nguyệt Sinh trân trọng nói.
Ở thế giới này, đồ uống như lá trà và cà phê đều là thứ hàng xa xỉ, thậm chí lá trà bị nát vụn thì cũng không hề rẻ.
"Cảm ơn." Triệu Ly Nông nhận lấy.
"Cậu mở ra ngửi xem." Đây là một ít lá trà Hà Nguyệt Sinh tự mình cất giữ, đặt biệt đưa cho cô.
Triệu Ly Nông nghe vậy, liền mở giấy gói lá trà ra, một mùi hương hoa nhài nhẹ bay vào mũi cô.
—— là trà hoa nhài.
Hà Nguyệt Sinh cũng lại gần ngửi một cái, cảm thán: "Chính là cái mùi này, tôi nghe nói Căn cứ trung ương còn có Thiết Quan Âm, Phổ Nhĩ, cũng không biết uống vào thì có mùi vị gì."
Triệu Ly Nông nhìn hắn ta nuốt nước miếng, đem lá trà nát vụn gói lại: "Tôi còn chưa uống qua, phải thử xem đã."
Cô xoay người trở về phòng rót ít nước nóng.
Triệu Ly Nông tìm thấy hai chiếc cốc, cho vào mỗi cốc là một nắm trà vụn, sau đó đổ nước nóng vào rồi bưng ra khỏi phòng ngủ.
"Đây." Triệu Ly Nông đưa cho Hà Nguyệt Sinh một cốc trà hoa nhài: “Mùi rất thơm."
"Ban đầu hơi đắng, cậu mới uống có thể không quen." Hà Nguyệt Sinh hai tay nâng cốc, mặt ghé vào miệng cốc, ngửi được mùi hương nóng hổi bốc lên, lập tức vui vẻ mà nheo mắt lại, uể oải dựa vào bức tường phía sau lưng.
Triệu Ly Nông cũng đứng bên ngoài song song với hắn ta, hai tay cũng bưng cốc, cùng nhau dựa vào tường.
Kỳ thực trà này không thể nói là ngon, lá quá nát, uống một ngụm có thể uống phải vụn trà, chỉ cần cẩn thận mím môi nhấp từng ngụm, có như thế mới phải không uống trúng vụn trà.
Nhưng Triệu Ly Nông vẫn nghiêm túc uống, điều quan trọng nhất chính là tâm ý.
"Đúng rồi." Hà Nguyệt Sinh quay đầu: “Mấy ngày nữa Căn cứ số năm sẽ tuyển công nhân, cậu có muốn hay không đi?"
Căn cứ số năm chuyên trồng dược liệu, bởi vì vấn đề địa hình nên nhiều nơi không thể cơ giới hóa trồng trọt, hàng năm đều phải tuyển công nhân từ bên ngoài, người ở các căn cứ khác đều có thể đăng ký.
"Thời gian trong vòng một tuần, làm xong công việc thì được 50 ngàn điểm. Ngoài ra còn bao tiền cơm, ăn ở, tiền xe khứ hồi tới Căn cứ số năm đều được chi trả." Hà Nguyệt Sinh nhấp một ngụm lớn trà hoa nhài, lưỡi bị tê cứng vì nóng, nhưng hắn ta cũng chỉ hít hà một cái.
Ngoại trừ Căn cứ nông học số chín, Triệu Ly Nông hầu như không biết gì về cái thế giới này, vì vậy cô không tránh khỏi động tâm, nhưng...
"Trong ruộng của tôi vẫn còn đang trồng rau." Rau dền của Triệu Ly Nông vẫn chưa tới thời điểm thu hoạch.
Hà Nguyệt Sinh cau mày: "Phải bao lâu nữa?"
"Cuối tháng."
"Vậy thì vừa lúc." Hà Nguyệt Sinh giãn mi tâm: “Hiện tại Căn cứ số năm chỉ mới thông báo tuyển công nhân trước, phải chờ tới ngày 10 tháng 8 mới chính thức hái dược liệu."
Triệu Ly Nông suy nghĩ một chút liền đồng ý: "Vậy thì tôi sẽ đăng ký."
...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận