Đột nhiên đi vào một thế giới quái lạ, Triệu Ly Nông vẫn còn chút lý trí mà suy nghĩ, nhưng sau khi biết mình là một tân sinh viên của căn cứ nông học, lý trí của cô triệt để sụp đổ.
Thế giới đều thay đổi, chỉ có cô tại sao còn phải tiếp tục học trồng trọt?!
Triệu Ly Nông mặt không chút cảm xúc đứng trong đội ngũ, trong lòng nguội lạnh. Hà Nguyệt Sinh bên cạnh hiển nhiên không biết cô đang suy nghĩ gì, hắn ta là người thích xã giao, đã nhanh chóng cùng với bạn học ở phía trước tán gẫu, một lát sau hắn cùng mấy ngời bạn học trước sau chào hỏi xong, để bọn họ giúp mình giữ chỗ trong hàng, bản thân thì chuồn khỏi đội ngũ.
Mấy phút sau, hắn ta mới lần nữa xuất hiện, bất quá trên tay có thêm bình nước. "Đây."
Hà Nguyệt Sinh đem nước kín đáo đưa cho Triệu Ly Nông, chỉ chỉ con mắt của mình, ra hiệu "Rửa sạch đi."
Triệu Ly Nông ngẩn người, sau đó nhận lấy: "Cảm ơn."
"Đều là bạn học cả." Hà Nguyệt Sinh xua tay, "Tôi vừa ở trong nhóm tân sinh viên hỏi một tiếng, vừa vặn có người trong nhóm có đem theo nước."
"Còn có nhóm tân sinh viên?" Những người đứng gần nghe thấy Hà Nguyệt Sinh nói, lần lượt dò hỏi.
"Có, các cậu quét tôi liền có thể đi vào nhóm." Hà Nguyệt Sinh vuốt ngón tay cái trên cái vòng một cái, ánh sáng màu lam nhạt hiện ra, mọi người trước sau đều mở màn hình ánh sáng ra quét gia nhập nhóm.
Triệu Ly Nông vặn nắp bình ra, dư quang rơi vào chiếc vòng bạc trên tay trái của mình, vật này tương tự như chiếc điện thoại di động, ngoại trừ thân phận tân sinh viên của căn cứ nông học số chín, cô còn không biết mình là ai.
Nếu như đây là điện thoại di động, bên trong lẽ ra có thể tìm được một chút tin tức . Tuy rằng thân phận tân sinh viên nông học khiến cho cô bị đả kích lớn, nhưng tạm thời trước mắt nên hòa nhập vào tập thể mới có thể biết rõ tình hình được.
Triệu Ly Nông dùng gần nửa bình nước mới đem vệt máu trên mắt rửa sạch sẽ, lại đổ nước ra dùng rửa tay. Cô không chút dấu vết quan sát động tác những người này, sau vặn lại bình nước, dùng y phục lau khô tay, lại bắt chước bọn họ dùng ngón cái trên mặt đồng hồ vuốt một cái, quả nhiên nhảy ra màn hình ánh sáng màu lam nhạt.
“Tôi cũng muốn tham gia nhóm." Triệu Ly Nông tự nhiên nói với Hà Nguyệt Sinh sau khi tìm được chỗ quét mã.
"Cậu quét với tôi này." Hà Nguyệt Sinh xoay tay một cái, đem màn ánh sáng tới gần cô. Triệu Ly Nông sau khi quét qua liền đi vào nhóm, so với các nhóm ở thế giới cô cũng không khác biệt lắm, còn có cái tên nhóm – tân sinh viên năm thứ 41 (1173) của căn cứ nông học số chín. Cô cũng nhìn thấy nick name của mình, gọi nông dân tiểu Triệu.
Triệu Ly Nông: ". . ." Thật xúi quẩy!
Người trong nhóm đang thảo luận chuyện phát sinh khi vừa nãy, tin tức từ từ nhảy lên.
[Căn cứ đường núi lại có cây dị biến, những thủ vệ đội tuần tra kia hằng ngày đang làm gì? Tại sao không phun thuốc phòng hộ định kỳ, chúng ta còn chưa kịp đến căn cứ báo cáo đã chết nhiều người như vậy.]
[Khi nãy tôi có đứng gần trưởng đoàn tàu, nghe ông ta nói đang thiếu thuốc phòng hộ, vì thế ở đường núi đã dùng trễ hai ngày ngày, không nghĩ tới thật xảy ra vấn đề thật.]
[Không chỉ có vấn đề về thuốc phòng hộ thôi, chúng ta ở trong một thùng xe, mấy thủ vệ giả so với chúng ta phản ứng có chậm trễ hơn, súng bọn họ cầm còn không vững, sống ngày tháng dễ chịu này quá lâu rồi mà.]
[Được rồi, đừng ở trong nhóm thảo luận mấy cái này nữa, thủ vệ đội hay thủ vệ đội tuần tra mắc sai lầm, căn cứ trung ương nhất định sẽ có người đến quan sát bọn họ.]
[Mọi người có nhìn thấy La Phiên Tuyết không, thủ vệ giả của cô ta quả nhiên là Diệp Trường Minh.]
[La Phiên Tuyết hẳn là đi ra ngoài thu thập mẫu thực vật dị biến, may là bọn họ đi ngang qua, không phải vậy chúng ta coi như xong.]
[Thật hi vọng chúng ta cũng có thủ vệ giả, sau đó có thể đảm bảo an toàn.]
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận