Cơ thể màu vàng nâu to bằng nửa cơ thể người rơi xuống mép hố, đang há miệng như muốn cắn thứ gì đó, hai bên cơ thể có những khớp chân mảnh khảnh.
"Đó là. . . con mối?" Nghiêm Thắng Biến nhìn cái đầu cao chừng nửa thước rơi trên mặt đất, vẫn miễn cưỡng có thể nhận ra là con gì.
Ngụy Lệ cắn ngón tay, nhìn xác con mối khổng lồ, sợ đến sắc mặt tái nhợt, còn không quên lên tiếng: "Phía dưới chỗ này đừng nói là tổ mối đó nghe."
Cô ấy vừa mới nói xong, Diệp Trường Minh đứng ở gần hố mối đó hình như đã phát hiện ra cái gì, vội vàng quay người lại: "Côn Nhạc, Chi Minh Nguyệt dẫn bọn họ đi."
Cùng lúc đó, Diệp Trường Minh ném ống nghiệm trong tay ra, một đội viên nhanh chóng bắt được, đội viên này lập tức xoay người và ném về phía Côn Nhạc.
Không chờ Ngụy Lệ kịp phản ứng, Chi Minh Nguyệt đã nhấc cổ áo kéo cô ấy chạy đi.
Côn Nhạc ở bên kia sau khi tiếp được ống nghiệm, cũng che chở Nghiêm Thắng Biến lùi về sau, Điền Tề Tiếu cõng lấy túi của mình chạy về phía bọn họ, đồng thời lấy ra một chiếc máy không người lái khác ném lên không trung, điều khiển máy bay kiểm tra con đường an toàn để rút lui.
Ngụy Lệ đang ngẩn ra, không ngờ lần này cô ấy đi một chuyến đến Tự thành, không thấy được sự lợi hại của thực vật dị biến, mà lại thấy động vật dị biến trước tiên.
Ngược lại, Nghiêm Thắng Biến thì rõ ràng cực kỳ bình tĩnh, ông ta ở một bên liên hệ với quân đội ở phía bên kia Tự thành, nhờ bọn họ đến hỗ trợ.
Con mối kia cao không tới ba mét, nhưng nếu như ở phía dưới có một tổ mối thì sẽ không thể tưởng tượng nổi. . . .
Thời kỳ ban đầu dị biến chỉ có loài thực vật bùng phát dị biến, sau này động vật mới biến hóa sang dị biến, so với thực vật, tuy rằng kích thước động vật có lớn hơn, nhưng vẫn có giới hạn.
Dị sát đội số 0 đã giết qua một số loài động vật dị biến, nhưng phần lớn chỉ là đơn thể.
Hiện tại chín người dựa vào súng ống hỏa lực mới tạm thời trấn áp được đàn mối, ngăn bọn chúng đuổi theo Nghiêm Thắng Biến và những người khác, nhưng vẫn có những con mối khác tiếp tục chui ra khỏi cái hố.
Tầm mắt Diệp Trường Minh rơi vào cái hố không ngừng có những con mối đang bò ra ngoài, tay cầm đường đao, hơi xoay cổ tay điều chỉnh tư thế nắm, gò má hắn hướng sang những người phía sau nói: "Vào hố!"
Hắn kéo một sợi dây thừng trên mặt đất, lao đến cái hố to và nhảy vào miệng hố. Ngay sau đó, một số đội viên ở gần cũng nhảy xuống theo.
Diệp Trường Minh cởi dây thưng quanh eo ra, đeo kính thích nghi ban đêm vào, đáy hố lớn hơn miệng hố gấp mấy lần, những con mối cao hơn cả con người đang bò ra khỏi đường hầm, khi bọn chúng nhìn thấy hắn thì bắt đầu công kích, phun ra axit...
Bước chân hắn xoay một cái, tránh được axit phun tới, giẫm lên vách hang động, nửa thân trên vặn một cái, cầm đao lần nữa chặt đứt dầu con mối, phần đầu rơi xuống đất có các dòng axit chảy ra từ khóe miệng, nhỏ vào mặt đất, trên mặt đất bắt đầu bị ăn mòn.
"Đội trưởng!" Vài đội viên lần lượt theo sau.
"Tìm mối chúa." Diệp Trường Minh nhanh chóng nói.
Viên đạn trong nòng súng của bọn họ có tác dụng trấn áp thực vật dị biến tự nhiên, nhưng đối với động vật dị biến mà nói, chúng chỉ là những viên đạn bình thường, nếu như không bắn trúng chỗ trọng yếu, bọn chúng sẽ không chết ngay.
Chín người vừa đánh vừa tiến vào nơi sâu nhất của cái hố, bên trong có vô số ấu trùng và mối sinh sản đang ngủ say, giữa bụng mối chúa phình ra rất to, trên ngực còn mọc ra một đôi cánh màng màu vàng đen.
Bọn họ gây ra động tĩnh quá lớn, nên khi bọn họ vừa tiến vào, mối chúa đã quay đầu lại, một đôi mắt kép nhìn chằm chằm vào Diệp Trường Minh ở phía trước, miệng đột nhiên mở lớn, phát ra âm thanh với tần suất rất kỳ lạ.
Chỉ là loại thanh âm này kéo dài không tới năm giây.
Diệp Trường Minh chẳng biết đã cầm súng vào lúc nào, hắn giơ tay bắn vào miệng của con mối chúa, tần suất kỳ dị đó lập tức biến mất.
"Động thủ!"
Chín người nhanh chóng nhắm bắn về phía mối chúa, nhưng vẫn chậm một bước, những con mối sinh sản đang ngủ say đã bị đánh thức, bọn chúng có một đôi cánh dài, vỗ cánh bay đến tấn công bọn họ.
"Ngăn bọn chúng lại!" Có đội viên nhanh chóng che ở trước mặt của Diệp Trường Minh, cầm súng điên cuồng bắn về phía trên.
Một mình Diệp Trường Minh ôm thanh đao, lướt qua vô số ấu trùng, phóng nhanh về phía mối chúa.
Có lẽ cảm nhận được vị trí thật sự mang tới nguy hiểm, mối chúa vỗ đôi cánh màng của nó và cố gắng bay lên, nhưng do bụng của nó quá to nên không thể bay ra khỏi cái hố.
Rất nhanh có một số con mối sinh sản phát hiện mối chúa đang gặp khó khăn, nỗ lực bay đến chặn ở phía trước mối chúa.
Diệp Trường Minh cầm súng bắn vào giữa đàn mối sinh sản, nếu như có người quan sát thì có thể phát hiện được mỗi phát súng của hắn đều trúng ngay giữa đầu con mối sinh sản, không trượt một phát nào.
Những con mối sinh sản hết con này tới con khác không thể ngăn cản được một mình hắn.
Mãi đến tận khi. . . Diệp Trường Minh đi tới trước mặt con mối chúa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận